Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Hải Đăng

New Member
Đó là cảm nhận của cá nhân tôi với thể loại mà tôi rất yêu thích: phim tài liệu chiến tranh hoặc những phim nói về vấn đề chiến tranh. Tôi xem một bộ phim chiến tranh nó không đơn thuần là giải trí mà nó còn là cách để tôi sống có "tính người" hơn. Tôi biết mình còn quá trẻ, kinh nghiệm sống còn sơ sài, kiến thức về điện ảnh non kém nhưng ông bà đã nói "muốn biết phải học, phải hỏi" rồi mà?

Do9tZ.jpg

Chiến tranh VN 10 ngàn ngày, hay tuyệt!

Tôi thích phim chiến tranh xuất phát từ rất nhiều lý do, nó xuất phát từ nhiều góc độ về đời sống, sở thích và thực tế cuộc đời tôi. Gia đình tôi cũng có một số người đã hy sinh, đã đánh đổi xương máu để cho tôi được sống hòa bình. Đó là lý do đầu tiên khiến tôi trân trọng thể loại phim chiến tranh, thể loại của sự thật và của lịch sử. Ngày nhỏ, gia đình tôi rất nghèo nên tôi thường được ông ngoại chăm bẵm. Ông ngoại đã nuôi tôi lớn và đã in hằn vào tuổi thơ tôi rất nhiều những kỉ niệm đẹp, đó là một người ông tuyệt vời. Và điều đặc biệt ông cũng là bộ đội cụ Hồ và ông chỉ còn một tay, tay kia của ông đã nằm lại chiến trường. Thế mà người ông khiếm khuyết thân thể vì chiến tranh luôn cố gắng lo cho tôi từng bữa ăn, từng giấc ngủ. Tôi thích nhìn ông cười, nghe ông nói về cái thời bom đạn dù rằng ông thường xụt xịt vì bạn ông chết ở chiến trường quá nhiều.

Khi xem một bộ phim bom tấn của Mỹ hay châu Âu thì đa số vẫn là phim mang tính...câu khách, đó là điều chắc chắn. Tôi không phủ nhận tôi vẫn bị tò mò, vẫn ham hố xem cho biết bom tấn đó hay cỡ nào, kỹ xảo đó hoành tráng cỡ nào và diễn xuất của mấy ông bà diễn viên đạt được bao nhiêu. Tôi không khó tính trong xem phim nhưng nói thật nếu IMDb chấm dưới 6 điểm thì tôi rất ngại, nói thẳng là rất không muốn xem. Tôi nghĩ rằng đó là sự đánh giá khách quan của đa số người xem, một sự phê bình khách quan dù có thể không được xem là đánh giá chuyên môn. Còn phim chiến tranh thì tôi ngấu nghiến, ngấu nghiến tất cả vì...nó quá ít, rất ít nếu so sánh với hàng ngàn bộ phim mỗi năm được ra lò.

vDNem.jpg

Tôi thường tin vào đánh giá của IMDb

Chúng tôi, những thế hệ trẻ không biết gì về chiến tranh vì nó đã lùi xa trước cả lúc tôi ra đời, nó đã là lịch sử. Chính vì thế những thước phim chiến tranh rất hấp dẫn, hấp dẫn vì nó là bằng chứng của lịch sử, là những hình ảnh có tính truyền đạt ý nghĩa rất cao. Tôi có thể đọc xong và quên ngay về một cuộc chiến nào đó nếu đó là một cuốn sách, nhưng tôi sẽ nhớ rất lâu, thậm chí là không quên nếu đó là một bộ phim chiến tranh có nhiều thông tin bổ ích, có chiều sâu. Bạn sẽ chẳng bao giờ nghe được tiếng súng, tiếng đạn rơi lả chả, tiếng rít của những quả đạn pháo, tiếng gầm rú rền trời của máy bay hay cảnh...người chết chân thật nếu không biết chiến tranh. Chỉ có chiến tranh mới có những hình ảnh đó và tôi chỉ có thể chứng kiến bằng cách xem phim.

Thật là mâu thuẫn nhưng nếu không có những cuộc chiến tranh, không có xung đột vũ trang thì tôi lấy gì để xem, để nói về sở thích của mình? Đúng vậy, tôi biết rõ điều đó nhưng chiến tranh đã diễn ra hàng nghàn năm nay, nó là quy luật của đấu tranh xã hội và nó sẽ vẫn còn xảy ra. Tôi ghét chiến tranh nhưng tôi thích xem phim chiến tranh là hai mặt trái ngược nhưng thực tế. Tôi đã rất nhiều lần khóc khi xem một bộ phim, nhìn hình ảnh cũng là con người với nhau mà bắn giết nhau, bắn giết nhau vì những thứ vô lý. Con người được xem là động vật thông minh, có trí thức, biết suy nghĩ, hơn hẳn loài vật, con người là một kết cấu vật chất có tâm lý. Thế mà con người lại giết lẫn nhau vì những thứ không có ý thức, không có tâm lý mang tên đất đai, mang tên dầu mỏ, mang tên khoáng sản, mang tên tiền.

Tôi viết ra thế này chắc chắn sẽ có người đọc, cười mỉm và cho rằng 'thằng nhóc con nói vớ vẩn" cho xem. Song điều đó có quan trọng với tôi không? Chắc chắn là không vì đời tôi chỉ sợ bố mẹ buồn, còn tất cả những người khác thì tôi không sợ, tôi là vậy. Tôi chưa từng đến châu Phi nhưng thực sự tôi rất sợ xem phim tài liệu chiến tranh liên quan đến châu lục đen. Lý do là vì những thước phim về châu Phi rất thật, thật một cách trần trụi, dù bạn có tự nhủ mình rằng "chỉ là phim ảnh thôi" thì bạn vẫn thấy sợ, sợ và đau đớn. Tôi thấy một em nhỏ chạy theo một con chó nhỏ của em rồi trúng bãi mìn và hình ảnh còn lại là em đã chết với đôi chần đã bị cụt, tứa máu. Tôi thấy những đứa trẻ chỉ cao chừng một khẩu súng ak47 cầm súng lên và bắn như một người lính. Có lẽ chúng cũng còn chưa nhận thức được rằng mình đang làm gì, chúng hành động vì bị ép buộc, vì cái ăn và vì phê ma túy. Tôi cũng thấy cảnh một người cha lấy thân mình bảo vệ cho con và ăn nguyên cả băng đạn tiểu liên mà vẫn không thể giúp con mình tồn tại. Tôi cũng từng thấy một nhà báo bị mang ra chặt đầu và bị quay clip lại, tôi không biết rồi sau này lỡ may vô tình bố mẹ, anh em, con cháu hay bạn bè người đó xem phải thì sao?! Tôi cũng thấy rất rõ một người phụ nữ có bầu bị mổ bụng chỉ vì không cầu nguyện vào ngày thứ 6 thiêng liêng, một cái chết nhẫn tâm và quá trần trụi. Vâng chiến tranh là thế, và xem phim chiến tranh khiến tôi sợ nhưng bị kéo sát mặt vào màn hình là thế, tôi chứng kiến tất cả, nó còn hơn cả phim kinh dị. Nếu là bạn thân của tôi mọi người sẽ biết tôi ko ưa phim kinh dị vì nó là giả tạo, tôi ghét sự giả tạo và những xảo thuật vô hồn :)|

ON9yr.jpg

Cuối cùng, ai mới là kẻ có lợi?

Tôi thường xem phim chiến tranh môt mình, tôi sợ người khác nhìn thấy tôi bộc lộ cảm xúc khi đó. Ai cũng nói về chiến tranh Việt Nam và ai cũng cho rằng những kẻ xâm lược đáng bị bắn chết hết. Nhưng có khi nào chúng ta tự hỏi đa số họ - những người lính đã bị lừa bịp, họ cầm súng vì tự hào dòng của cả họ, tự hào của cả dân tộc và những chiếc "bánh vẽ" về miếng cơm manh áo được những kẻ cầm đầu đạo diễn. Có thể tôi hơi cực đoan nhưng tôi vẫn thường lầm bầm "Ước gì thằng đại tướng đó, thằng chỉ huy trưởng đó, thằng bộ trưởng đó bị mang ra chiến trường, bắt cầm súng và tự tìm đường sống cho mình giữa mưa bom bão đạn".

Vậy đấy, tối nay tôi mới luyện một bộ phim chiến tranh rất hay, nên tôi hơi bức xúc quá và tôi không biết làm gì ngoài việc viết, viết viết và luôn miệng lẩm bẩm chửi đổng. Đêm đã khuya, tôi hy vọng những dòng này không khiến ai đó bị đụng chạm hay khó chịu, tôi thực sự không muôn :)
 

Trauvanght

Active Member
Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Tôi thích phim chiến tranh xuất phát từ rất nhiều lý do, nó xuất phát từ nhiều góc độ về đời sống, sở thích và thực tế cuộc đời tôi. Gia đình tôi cũng có một số người đã hy sinh, đã đánh đổi xương máu để cho tôi được sống hòa bình. Đó là lý do đầu tiên khiến tôi trân trọng thể loại phim chiến tranh, thể loại của sự thật và của lịch sử. Ngày nhỏ, gia đình tôi rất nghèo nên tôi thường được ông ngoại chăm bẵm. Ông ngoại đã nuôi tôi lớn và đã in hằn vào tuổi thơ tôi rất nhiều những kỉ niệm đẹp, đó là một người ông tuyệt vời. Và điều đặc biệt ông cũng là bộ đội cụ Hồ và ông chỉ còn một tay, tay kia của ông đã nằm lại chiến trường. Thế mà người ông khiếm khuyết thân thể vì chiến tranh luôn cố gắng lo cho tôi từng bữa ăn, từng giấc ngủ. Tôi thích nhìn ông cười, nghe ông nói về cái thời bom đạn dù rằng ông thường xụt xịt vì bạn ông chết ở chiến trường quá nhiều.
Cảm ơn dòng họ, gia đình và ông ngoại bạn, không có công lao to lớn của lớp lớp thế hệ cha anh, làm sao có bây giờ!

Chúng tôi, những thế hệ trẻ không biết gì về chiến tranh vì nó đã lùi xa trước cả lúc tôi ra đời, nó đã là lịch sử. Chính vì thế những thước phim chiến tranh rất hấp dẫn, hấp dẫn vì nó là bằng chứng của lịch sử, là những hình ảnh có tính truyền đạt ý nghĩa rất cao. Tôi có thể đọc xong và quên ngay về một cuộc chiến nào đó nếu đó là một cuốn sách, nhưng tôi sẽ nhớ rất lâu, thậm chí là không quên nếu đó là một bộ phim chiến tranh có nhiều thông tin bổ ích, có chiều sâu. Bạn sẽ chẳng bao giờ nghe được tiếng súng, tiếng đạn rơi lả chả, tiếng rít của những quả đạn pháo, tiếng gầm rú rền trời của máy bay hay cảnh...người chết chân thật nếu không biết chiến tranh. Chỉ có chiến tranh mới có những hình ảnh đó và tôi chỉ có thể chứng kiến bằng cách xem phim.
Tuổi thơ bên ông ngoại đã khiến sở thích của bạn giờ là xem phim chiến tranh, dù bạn không biết tí gì về chiến tranh. Nhưng mình nghĩ xem nhiều sẽ không tốt về mặt tâm lý, và sức khỏe đâu.
Hãy giữ gìn những gì tuổi thơ bạn đã có, và biến nó thành sức mạnh lý trí tinh thần quật khởi của bản thân, vì biết đâu trong cuộc đời điều đó sẽ là vũ khí mạnh nhất để bảo vệ ta, giúp ta có thể vượt qua.
:)
 
hix,em cũng vừa coi xong bộ phim The Pianist cũng nói về chiến tranh nhưng mà không phải chiến tranh Việt Nam.
nội dung phim hay quá coi xong mà muốn ứa nước mắt.:((

Vậy đấy, tối nay tôi mới luyện một bộ phim chiến tranh rất hay, nên tôi hơi bức xúc quá và tôi không biết làm gì ngoài việc viết, viết viết và luôn miệng lẩm bẩm chửi đổng. Đêm đã khuya, tôi hy vọng những dòng này không khiến ai đó bị đụng chạm hay khó chịu, tôi thực sự không muôn
bác vừa xem xong phim gì thế cho em bít đc không :D
 

anhthu2002

Member
Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Xem phim chiến tranh hãy đặt bạn vào vị trí trung lập sẽ thấy hay nhất, xem phim từ 2 phía để hiểu thêm lịch sử, để cảm nhận với nỗi khổ của người dân khi có chiến tranh, để con người nên tránh xa nó và yêu thương nhau hơn... Trong cuộc chiến bên nào "thắng" thì dân đều "bại"
 
Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Mình củng rất thích thể loại này, nhưng xem chỉ để biết lịch sử Việt Nam thôi, còn chiến tranh nước ngoài mình không quan tâm lắm, chắc là do lòng tự hào dân tộc 8->
 
Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

không quan tâm lắm đề tài phim loại này.
 

bidaicagl

Well-Known Member
Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Tôi thích phim chiến tranh xuất phát từ rất nhiều lý do, nó xuất phát từ nhiều góc độ về đời sống, sở thích và thực tế cuộc đời tôi. Gia đình tôi cũng có một số người đã hy sinh, đã đánh đổi xương máu để cho tôi được sống hòa bình. Đó là lý do đầu tiên khiến tôi trân trọng thể loại phim chiến tranh, thể loại của sự thật và của lịch sử. Ngày nhỏ, gia đình tôi rất nghèo nên tôi thường được ông ngoại chăm bẵm. Ông ngoại đã nuôi tôi lớn và đã in hằn vào tuổi thơ tôi rất nhiều những kỉ niệm đẹp, đó là một người ông tuyệt vời. Và điều đặc biệt ông cũng là bộ đội cụ Hồ và ông chỉ còn một tay, tay kia của ông đã nằm lại chiến trường. Thế mà người ông khiếm khuyết thân thể vì chiến tranh luôn cố gắng lo cho tôi từng bữa ăn, từng giấc ngủ. Tôi thích nhìn ông cười, nghe ông nói về cái thời bom đạn dù rằng ông thường xụt xịt vì bạn ông chết ở chiến trường quá nhiều.


Chúng tôi, những thế hệ trẻ không biết gì về chiến tranh vì nó đã lùi xa trước cả lúc tôi ra đời, nó đã là lịch sử. Chính vì thế những thước phim chiến tranh rất hấp dẫn, hấp dẫn vì nó là bằng chứng của lịch sử, là những hình ảnh có tính truyền đạt ý nghĩa rất cao. Tôi có thể đọc xong và quên ngay về một cuộc chiến nào đó nếu đó là một cuốn sách, nhưng tôi sẽ nhớ rất lâu, thậm chí là không quên nếu đó là một bộ phim chiến tranh có nhiều thông tin bổ ích, có chiều sâu. Bạn sẽ chẳng bao giờ nghe được tiếng súng, tiếng đạn rơi lả chả, tiếng rít của những quả đạn pháo, tiếng gầm rú rền trời của máy bay hay cảnh...người chết chân thật nếu không biết chiến tranh. Chỉ có chiến tranh mới có những hình ảnh đó và tôi chỉ có thể chứng kiến bằng cách xem phim.

Thật là mâu thuẫn nhưng nếu không có những cuộc chiến tranh, không có xung đột vũ trang thì tôi lấy gì để xem, để nói về sở thích của mình? Đúng vậy, tôi biết rõ điều đó nhưng chiến tranh đã diễn ra hàng nghàn năm nay, nó là quy luật của đấu tranh xã hội và nó sẽ vẫn còn xảy ra. Tôi ghét chiến tranh nhưng tôi thích xem phim chiến tranh là hai mặt trái ngược nhưng thực tế. Tôi đã rất nhiều lần khóc khi xem một bộ phim, nhìn hình ảnh cũng là con người với nhau mà bắn giết nhau, bắn giết nhau vì những thứ vô lý. Con người được xem là động vật thông minh, có trí thức, biết suy nghĩ, hơn hẳn loài vật, con người là một kết cấu vật chất có tâm lý. Thế mà con người lại giết lẫn nhau vì những thứ không có ý thức, không có tâm lý mang tên đất đai, mang tên dầu mỏ, mang tên khoáng sản, mang tên tiền.

Tôi viết ra thế này chắc chắn sẽ có người đọc, cười mỉm và cho rằng 'thằng nhóc con nói vớ vẩn" cho xem. Song điều đó có quan trọng với tôi không? Chắc chắn là không vì đời tôi chỉ sợ bố mẹ buồn, còn tất cả những người khác thì tôi không sợ, tôi là vậy. Tôi chưa từng đến châu Phi nhưng thực sự tôi rất sợ xem phim tài liệu chiến tranh liên quan đến châu lục đen. Lý do là vì những thước phim về châu Phi rất thật, thật một cách trần trụi, dù bạn có tự nhủ mình rằng "chỉ là phim ảnh thôi" thì bạn vẫn thấy sợ, sợ và đau đớn. Tôi thấy một em nhỏ chạy theo một con chó nhỏ của em rồi trúng bãi mìn và hình ảnh còn lại là em đã chết với đôi chần đã bị cụt, tứa máu. Tôi thấy những đứa trẻ chỉ cao chừng một khẩu súng ak47 cầm súng lên và bắn như một người lính. Có lẽ chúng cũng còn chưa nhận thức được rằng mình đang làm gì, chúng hành động vì bị ép buộc, vì cái ăn và vì phê ma túy. Tôi cũng thấy cảnh một người cha lấy thân mình bảo vệ cho con và ăn nguyên cả băng đạn tiểu liên mà vẫn không thể giúp con mình tồn tại. Tôi cũng từng thấy một nhà báo bị mang ra chặt đầu và bị quay clip lại, tôi không biết rồi sau này lỡ may vô tình bố mẹ, anh em, con cháu hay bạn bè người đó xem phải thì sao?! Tôi cũng thấy rất rõ một người phụ nữ có bầu bị mổ bụng chỉ vì không cầu nguyện vào ngày thứ 6 thiêng liêng, một cái chết nhẫn tâm và quá trần trụi. Vâng chiến tranh là thế, và xem phim chiến tranh khiến tôi sợ nhưng bị kéo sát mặt vào màn hình là thế, tôi chứng kiến tất cả, nó còn hơn cả phim kinh dị. Nếu là bạn thân của tôi mọi người sẽ biết tôi ko ưa phim kinh dị vì nó là giả tạo, tôi ghét sự giả tạo và những xảo thuật vô hồn :)|


Tôi thường xem phim chiến tranh môt mình, tôi sợ người khác nhìn thấy tôi bộc lộ cảm xúc khi đó. Ai cũng nói về chiến tranh Việt Nam và ai cũng cho rằng những kẻ xâm lược đáng bị bắn chết hết. Nhưng có khi nào chúng ta tự hỏi đa số họ - những người lính đã bị lừa bịp, họ cầm súng vì tự hào dòng của cả họ, tự hào của cả dân tộc và những chiếc "bánh vẽ" về miếng cơm manh áo được những kẻ cầm đầu đạo diễn. Có thể tôi hơi cực đoan nhưng tôi vẫn thường lầm bầm "Ước gì thằng đại tướng đó, thằng chỉ huy trưởng đó, thằng bộ trưởng đó bị mang ra chiến trường, bắt cầm súng và tự tìm đường sống cho mình giữa mưa bom bão đạn".

Vậy đấy, tối nay tôi mới luyện một bộ phim chiến tranh rất hay, nên tôi hơi bức xúc quá và tôi không biết làm gì ngoài việc viết, viết viết và luôn miệng lẩm bẩm chửi đổng. Đêm đã khuya, tôi hy vọng những dòng này không khiến ai đó bị đụng chạm hay khó chịu, tôi thực sự không muôn :)

có thể bạn coi xong, máu của bạn vẫn còn nóng nên phát biểu hơi ngông thật, mấy ông đại tướng, chỉ huy trưởng gì đó đã qua nhiều trận chiến chứ có phải tự nhiên mà lên được đâu, thả ông ra chiến trường thì giết còn nhiều hơn. thấy mấy ông ra lệnh chứ ông phải vững mới ra được mấy cái lệnh đó, bạn nói cho gân chứ gặp mấy ông đó 1 1 ông trừng lên là bạn đái ra quần, nghĩa đen lun đấy.
Còn bạn hỏi chiến tranh được lợi gì, đó chính là sự phát triển, như người ta nói nếu ko biết chiến tranh sẽ không biết đến hòa bình, nhờ chiến tranh sau đó sẽ phát triển hơn. Nói 1 cách tiêu cực khi 1 thứ phát triển đến giai đoạn đỉnh thì đi xuống và chiến tranh là vết cắt và mở đầu cho thời kí mới, nhờ chiến tranh thứ 2 mà khoa học kỹ thuật, kinh tế và mọi thứ phát triển tới chóng mặt cho tới hôm nay và sự ra đời của các chế độ mới.
Đừng xài cái đầu nóng của bạn, làm lạnh nó đi và suy nghĩ mới ngẫm ra nhiều điều nữa cơ.
 

Hải Đăng

New Member
Re: Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Cảm ơn dòng họ, gia đình và ông ngoại bạn, không có công lao to lớn của lớp lớp thế hệ cha anh, làm sao có bây giờ!
Tuổi thơ bên ông ngoại đã khiến sở thích của bạn giờ là xem phim chiến tranh, dù bạn không biết tí gì về chiến tranh. Nhưng mình nghĩ xem nhiều sẽ không tốt về mặt tâm lý, và sức khỏe đâu.
Hãy giữ gìn những gì tuổi thơ bạn đã có, và biến nó thành sức mạnh lý trí tinh thần quật khởi của bản thân, vì biết đâu trong cuộc đời điều đó sẽ là vũ khí mạnh nhất để bảo vệ ta, giúp ta có thể vượt qua.
:)
Bác đừng lo mình xem ko có nghĩa mình bị ảnh hưởng đâu vs mình xem vì nó thật, mình là người ghét sự giả tạo, chỉ có phim chiến tranh mới thật nhiều nhất bác ạ, còn chuyện cầm súng bảo vệ đất nước khi cần thì ok, 1 mạng của mình có là gì, mình sợ chết nhưng ko sợ thằng ngoại xâm nào cả, thích thì chiến :)

Xem phim chiến tranh hãy đặt bạn vào vị trí trung lập sẽ thấy hay nhất, xem phim từ 2 phía để hiểu thêm lịch sử, để cảm nhận với nỗi khổ của người dân khi có chiến tranh, để con người nên tránh xa nó và yêu thương nhau hơn... Trong cuộc chiến bên nào "thắng" thì dân đều "bại"
Mình đã viết ở trên, mình k đánh giá người lính mà mình chỉ muốn xem cuộc chiến đó đứa nào cầm đầu, chỉ huy., Còn thật sự những người lính đó là nghĩa vụ và nhiều khi bị lừa phỉnh, dụ dỗ, vì mưu sinh nữa là khác. Cuộc chiến nào cũng khổ nhất là người dân, trẻ nhỏ và phụ nữ, có mấy khi người ta thấy nụ cười sau chiến tranh hay chỉ là mất mát, đau đớn về cả thể xác lẫn tinh thần.
Mình củng rất thích thể loại này, nhưng xem chỉ để biết lịch sử Việt Nam thôi, còn chiến tranh nước ngoài mình không quan tâm lắm, chắc là do lòng tự hào dân tộc 8->
Hii mình xem đủ thể loại cả, nói chung cũng tùy đạo diễn nhưng thực sự những phim của các hãng lớn như BBC nó rất công tâm, ko thiên vị cho ai cả, xem rất đã :)
có thể bạn coi xong, máu của bạn vẫn còn nóng nên phát biểu hơi ngông thật, mấy ông đại tướng, chỉ huy trưởng gì đó đã qua nhiều trận chiến chứ có phải tự nhiên mà lên được đâu, thả ông ra chiến trường thì giết còn nhiều hơn. thấy mấy ông ra lệnh chứ ông phải vững mới ra được mấy cái lệnh đó, bạn nói cho gân chứ gặp mấy ông đó 1 1 ông trừng lên là bạn đái ra quần, nghĩa đen lun đấy.
Còn bạn hỏi chiến tranh được lợi gì, đó chính là sự phát triển, như người ta nói nếu ko biết chiến tranh sẽ không biết đến hòa bình, nhờ chiến tranh sau đó sẽ phát triển hơn. Nói 1 cách tiêu cực khi 1 thứ phát triển đến giai đoạn đỉnh thì đi xuống và chiến tranh là vết cắt và mở đầu cho thời kí mới, nhờ chiến tranh thứ 2 mà khoa học kỹ thuật, kinh tế và mọi thứ phát triển tới chóng mặt cho tới hôm nay và sự ra đời của các chế độ mới.
Đừng xài cái đầu nóng của bạn, làm lạnh nó đi và suy nghĩ mới ngẫm ra nhiều điều nữa cơ.
Máu mình vốn nóng rồi, còn xem xong là mình xem "Syria và nội chuyến đa sắc tộc", một bộ phim tài liệu ngắn của Trung Đông thôi :)
Mình biết chiến tranh là để xã hội đi lên nhưng có những cuộc chiến là thụt lùi của xã hội loài người, đặc biệt là ở châu Phi nội chiến quá nhiều, mất mát quá lớn. Mình chỉ là 1 thằng nhãi ranh nên cũng ko làm được gì ngoài xem, rồi cảm thấy con người ta sao sống dã man quá, tàn bạo quá :(
Đành thế, nhưng mình cứ xem, cứ mê vì mỗi người có 1 sở thích mà.
 

oldfriend

Moderator
hơ, bác tự nhận tuổi đời bác ít, không biết ít cỡ nào chứ viết sai lỗi chính tả nhiều quá :)
Cảm nhận và đánh giá riêng của bác, mình không ý kiến :) nhưng bác lôi cả thế hệ trẻ (Chúng tôi, những thế hệ trẻ không biết gì về chiến tranh...) trong đó có mình ^^, và bảo là không biết gì về chiến tranh... thì hơi quá.
Chiến tranh không phải "biết" bằng cách nằm trong trận chiến, cầm súng, xả thân. Cái sự biết đó còn nằm ở hậu phương, xuyên lục địa, và truyền cả đến tương lai, bạn ah. Bạn có dám chắc là Việt Nam ta hiện nay không phải chịu bất kỳ trận "chiến" nào không ? đang sống trong hòa bình sao ? cập nhật tin tức nhé Hải Đăng thuộc "thế hệ trẻ" :D
 

Hải Đăng

New Member
hơ, bác tự nhận tuổi đời bác ít, không biết ít cỡ nào chứ viết sai lỗi chính tả nhiều quá :)
Cảm nhận và đánh giá riêng của bác, mình không ý kiến :) nhưng bác lôi cả thế hệ trẻ (Chúng tôi, những thế hệ trẻ không biết gì về chiến tranh...) trong đó có mình ^^, và bảo là không biết gì về chiến tranh... thì hơi quá.
Chiến tranh không phải "biết" bằng cách nằm trong trận chiến, cầm súng, xả thân. Cái sự biết đó còn nằm ở hậu phương, xuyên lục địa, và truyền cả đến tương lai, bạn ah. Bạn có dám chắc là Việt Nam ta hiện nay không phải chịu bất kỳ trận "chiến" nào không ? đang sống trong hòa bình sao ? cập nhật tin tức nhé Hải Đăng thuộc "thế hệ trẻ" :D
Đúng rồi viết sai nhưng lúc đó nghĩ sao viết vậy và mình ko có thói quen edit lại chính tả nếu ko cần thiết. Có khi lỗi chính tả cũng cần thiết cho một bài viết về chiến tranh đấy. Chuyện bác xét nét chuyện chính tả với mình ko thành vấn đề nhưng mình nói chúng tôi là nói những người sống không biết chiến tranh. Còn đoạn kết của bác có mùi của "đấu tranh chính trị" mình xin phép ko comment, còn mình đã gặp bác rồi đấy :)
 

justbenice

Moderator
Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Bởi chiến tranh không phải trò đùa, và từ đó em nhận ra anh và từ đó em nhận ra anh không phải trong mơ không phải trong thơ, em choàng dậy chạy đến, chạy đến rồi khóc...

Mình thấy bạn thích xem phim chiến tranh là chính chứ bạn chưa hiểu nhiều về chiến tranh đâu.
Tất cả những ai được phong hàm tướng của VN cho tới ngày hôm nay 18-8-2012 đều ít nhất đã từng trải qua chiến tranh dưới tư cách 1 người lính thật sự đó. Không chống Mỹ thì cũng Campuchia, hoặc biên giới phía Bắc.

to@oldfriend : điều bạn nói quá nhỏ nhoi để so với chữ "chiến tranh" đó. Hoặc bạn mong những điều nhỏ nhoi đó thành 1 cuộc chiến thật sự ?
 

Hải Đăng

New Member
Re: Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Bởi chiến tranh không phải trò đùa, và từ đó em nhận ra anh và từ đó em nhận ra anh không phải trong mơ không phải trong thơ, em choàng dậy chạy đến, chạy đến rồi khóc...

Mình thấy bạn thích xem phim chiến tranh là chính chứ bạn chưa hiểu nhiều về chiến tranh đâu.
Tất cả những ai được phong hàm tướng của VN cho tới ngày hôm nay 18-8-2012 đều ít nhất đã từng trải qua chiến tranh dưới tư cách 1 người lính thật sự đó. Không chống Mỹ thì cũng Campuchia, hoặc biên giới phía Bắc.

to@oldfriend : điều bạn nói quá nhỏ nhoi để so với chữ "chiến tranh" đó. Hoặc bạn mong những điều nhỏ nhoi đó thành 1 cuộc chiến thật sự ?
Các bác ơi em chỉ đang nói về sở thích, em cũng đã công nhận chiến tranh là một khái niệm lý thuyết thôi mà.
Còn em cũng nói luôn các bác đọc mà ko hiểu ý em nói về thằng tướng, thằng chỉ huy, thằng bộ trưởng đó là nói chung chung, ko cụ thể hóa ai hết. Sao các bác cứ nghĩ em đang nói một người cụ thể, từ đó em dành cho những thằng vì tiền, vì dầu mỏ, vì khoáng sản ấy!!!!
 

caothudeche

Moderator
Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Thế chủ thớt tối xem phim gì mà cảm xúc dữ dội vậy?
Xem phim tài liệu về chiến tranh khiến cho chúng ta cảm nhận được khí thế hào hùng khi thắng trận, sự vinh quang, sự đau đớn, sự mất mát... và khơi dậy lòng yêu nước, thương nòi, lòng tự tôn của con người.
Mình vốn chuyên kỹ thuật, học hành lịch sử không gọi là kém cỏi lắm. Nhưng mình không thích cách học về lịch sử theo những gì viết trong sách giáo khoa. Nó dường như là viết lại các sự kiện lịch sử theo kiểu ngày tháng năm, phân tích nó chút ít. Mà không thể nào lột tả hết được tính chất của các cuộc chiến. Hơn nữa làm cho học sinh, sinh viên cặm cụi nhồi nhét các con chữ vào đầu.
Trong khi chỉ cần xem một bộ phim, đặc biệt là xem cùng ai đó. Sau đó ngồi bàn tán, phân tích nội dung thì ai cũng nhớ rất dễ dàng và rất lâu.
Khi xem bộ phim Vietnam in HD, lúc đó chưa có ai dịch sub cả, mình đã dự định ngồi nghe và dịch ra tiếng Việt. Nhưng trong tiếng bom đạn đúng là quá là mệt. Sau đó thì đã có người đam mê dịch từ bản tiếng Croatia sang tiếng Việt. Chẳng ngần ngại gì mà không edit lại phụ đề và encode 1 bản. Dự định đưa về quê cho trường làm tư liệu dạy học.
Mà điểm IMBD của phim tài liệu chiến tranh rất cao thường trên 8.0. Không xem thì đúng là quá phí.
 

tem_dl

New Member
Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Ôiiiiii, là cảm xúc, cảm nhận của riêng 1 người sau khi xem 1 bộ phim, mình tôn trọng cái của riêng bác, ko có bình luận gì.
 

oldfriend

Moderator
Re: Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Bởi chiến tranh không phải trò đùa, và từ đó em nhận ra anh và từ đó em nhận ra anh không phải trong mơ không phải trong thơ, em choàng dậy chạy đến, chạy đến rồi khóc...

Mình thấy bạn thích xem phim chiến tranh là chính chứ bạn chưa hiểu nhiều về chiến tranh đâu.
Tất cả những ai được phong hàm tướng của VN cho tới ngày hôm nay 18-8-2012 đều ít nhất đã từng trải qua chiến tranh dưới tư cách 1 người lính thật sự đó. Không chống Mỹ thì cũng Campuchia, hoặc biên giới phía Bắc.

to@oldfriend : điều bạn nói quá nhỏ nhoi để so với chữ "chiến tranh" đó. Hoặc bạn mong những điều nhỏ nhoi đó thành 1 cuộc chiến thật sự ?

mình nghĩ chiến tranh kinh tế, chiến tranh lạnh, hay bất cứ thứ gì họ gắn chữ chiến tranh vô, đều là một cuộc chiến thật sự. :)
 

michealhn

Member
Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Xem phim tài liệu về chiến tranh mới thấy sự khốc liệt và giá trị của sự sống. Nếu xem bộ phim tài liệu rồi thì thấy mấy phim dạng như Rambo, Commando giống phim hài, đầy giả tạo và phóng đại.
 

haitacden869

New Member
Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Con trai thích súng, con gái thích búp bê, chừng nào điều này còn xảy ra thì trái đất chưa hết chiến tranh. Ông ngoại em đã nói vậy, và em thấy nó thâm thúy. Còn về chiến tranh thì em xin lấy VD: SGK sử Việt nói là nước ta đi mở mang bờ cõi xuống phía nam, nhưng nếu Chămpa có SGK, họ sẽ nó là chúng ta bị Việt Nam . . . . xâm chiếm, với lại SGK lịch sử Việt ta còn nhiều điều . . . uẩn khúc. Và có thể chính cuốn sách này khiến nhiều người chúng ta nghĩ đám lính Mỹ đó đáng chết, em không biết SGk lịch sử nước Mỹ nói gì về Việt Nam ta. Nhưng khi gặp người Việt, họ thường nói :'We're very sorry about Vietnam War". Chính người dân Mỹ còn bị lừa và họ chỉ nhận ra điều đó khi xác lính Mỹ được đưa về quê hương được gói trong 1 túi nilông.


Em thấy bác chủ thread nói chúng ta không biết về chiến tranh là cũng chính xác, chúng ta vẫn đang sống trong hòa bình đó thôi, còn chiến tranh? Nó đang xảy ra ở ngoài biên giới cơ, và nhà nước, đảng cũng như quân đôi đang ra sức giúp chúng ta tiếp tục hưởng ngày tháng hòa bình. Còn trận chiến bây giờ? Chúng ta làm gì được nào, chúng ta chỉ biết cầu nguyện và mong rằng 2 nước sẽ dàn xếp ổn thỏa, còn khi cây kim lòi ra, chúng ta mới có thể thể hiện vai trò của người dân yêu nước đó là ra chiến trường.
 

Hải Đăng

New Member
Re: Ðề: Phim chiến tranh: càng trần trụi càng hay!

Con trai thích súng, con gái thích búp bê, chừng nào điều này còn xảy ra thì trái đất chưa hết chiến tranh. Ông ngoại em đã nói vậy, và em thấy nó thâm thúy. Còn về chiến tranh thì em xin lấy VD: SGK sử Việt nói là nước ta đi mở mang bờ cõi xuống phía nam, nhưng nếu Chămpa có SGK, họ sẽ nó là chúng ta bị Việt Nam . . . . xâm chiếm, với lại SGK lịch sử Việt ta còn nhiều điều . . . uẩn khúc. Và có thể chính cuốn sách này khiến nhiều người chúng ta nghĩ đám lính Mỹ đó đáng chết, em không biết SGk lịch sử nước Mỹ nói gì về Việt Nam ta. Nhưng khi gặp người Việt, họ thường nói :'We're very sorry about Vietnam War". Chính người dân Mỹ còn bị lừa và họ chỉ nhận ra điều đó khi xác lính Mỹ được đưa về quê hương được gói trong 1 túi nilông.


Em thấy bác chủ thread nói chúng ta không biết về chiến tranh là cũng chính xác, chúng ta vẫn đang sống trong hòa bình đó thôi, còn chiến tranh? Nó đang xảy ra ở ngoài biên giới cơ, và nhà nước, đảng cũng như quân đôi đang ra sức giúp chúng ta tiếp tục hưởng ngày tháng hòa bình. Còn trận chiến bây giờ? Chúng ta làm gì được nào, chúng ta chỉ biết cầu nguyện và mong rằng 2 nước sẽ dàn xếp ổn thỏa, còn khi cây kim lòi ra, chúng ta mới có thể thể hiện vai trò của người dân yêu nước đó là ra chiến trường.
Chính xác có rất nhiều thứ mà khi ta xem, ta ngẫm nghĩ phải ở thế trung lập mới hiểu được...
@oldfriend: Rồi bác sẽ biết mình là ai, nhanh thôi :)
 
Bên trên