Ðề: Phim nào bạn xem nhiều lần nhất?
1. Titanic: Xem khoảng 10 lần, khoảng 3,4 lần đầu lần nào xem cũng khóc, nhất là đoạn đặc tả số phận những người đi vé hạng 3, không thoát ra được, người mẹ kể chuyện cổ tích cho 2 đứa con lần cuối… Những lần sau không phải lần nào cũng xem trọn vẹn nhưng có những đoạn xem đi xem lại. Hồi năm 97 lúc Titanic mới ra lúc đó giải trí còn sơ sài lắm, đâu có được như bây giờ, máy tính thì cùi bắp, được xem DVD là sướng rồi. Vẫn nhớ năm 97, 98 Titanic bơi dọc bơi ngang, đĩa CD của Celine Dion có bài My Heart Will Go on có lúc lên tới 60k (60k vào những năm 97 phải tương đương 200k bây h). Lần đầu xem láng cháng ở nhà thằng bạn, băng VHS, lúc về cứ nấn ná tiếc hùi hụi. Đến năm 2000 lúc đó mình học lớp 9 mới mượn được đĩa xem DVD, lập tức sao lại một bản để sau này còn ghiền. Cho đến 2 năm trước có bản 720p đã kịp down và xem lại 2 lần nữa.
2. Terminator 2. Lần đầu xem là hồi bé tí, xem băng (tầm đầu những năm 90 là các cửa hàng thuê băng đang rộ mà). Xem cứ há hốc mồm cái thằng “nóng chảy”, thuộc thế hệ robot đời sau, đến như Arnold cũng không đỡ được nó. Nhân vật nào cũng tuyệt vời, cả chú bé John và mẹ Sarah, cái mặt lạnh lùng của thằng chất dẻo cũng quá đỉnh. Trường đoạn đuổi bắt cuối, nghẹt thở đâu kém những phim 20 năm sau đó. Đây cũng là một trong những phim mình ghiền nhiều.
3. Kill Bill 1. 15 lần
4. Inglorious Basterd khoảng 5 lần
Quentin Taratino trở thành fav director của mình sau Kill Bill và IB. Phim đầu tiên của Quentin mình xem là Pulp Fiction (chọn xem đầu tiên vì rate cao quá mà). Xem xong chửi thằng cha quá trời, phim gì mà lộn xộn, chả hiểu thông điệp gì, xem như một mớ hổ lốn nhảm nhí. Nhưng lần 2 xem PF đã khá hơn lần 1 nhiều, khi có những hiểu biết nhất định. Phim của Quentin, đỉnh nhất là lời thoại và âm nhạc trong phim. Mình xem đi xem lại Kill Bill không phải vì đâm chém nhau (tất nhiên đoạn đánh nhau Show down trong The Blue House Leaves cũng quá đỉnh), mà vì những đoạn đối thoại và âm nhạc. Ngay từ đầu phim đánh nhau với Vernita Green, lúc hẹn đánh nhau đã muốn tua đi tua lại rồi, đoạn gặp Hattori Hanzo trong quán, toàn chuyện ruồi bu mà nghe cũng hấp dẫn. Âm nhạc thì thôi rồi, sau khi xem Kill Bill mình nghe The Lonely Shepherd, La Maguena Rosa suốt. Bang bang thì ko bao h nghe bản t Pháp nữa mà nghe bản t A trong phim của Nancy Sinatra.
Trong Inglorious Basterd, nhân vật Colonel Hans Landa phải nói là được xây dựng quá tuyệt vời. Mình thích nhất Landa dù đó là nhân vật phản diện. Landa thực sự sống động, có tính cách đặc trưng, tài năng và rất charming. IB có thể không hợp với tất cả mọi người nhưng có lẽ IB cùng với KB là 2 phim hay nhất của Quentin. Đoạn trong nhà ông nông dân Lapadite, đoạn gặp lại Shosanna trong quán ăn và đoạn căng thẳng dưới hầm quán rượu có lẽ sẽ là những “đoạn phim mẫu” kinh điển cho các trường dạy học.
5. American Beauty. Khoảng 4 lần
Phim này review thì chắc hết cả trang. Chưa thấy phim nào lột tả cuộc sống, xã hội hay như thế. Mình chưa dám nói là chân thực hay không vì mình cũng không phải người Mĩ, không sống ở Mĩ, nhưng ít ra theo cảm nhận, cuộc sống trong phim là cuộc sống của tầng lớp trung lưu ở Mĩ. Trần trụi, phũ phàng nhưng cũng hết sức hấp dẫn.
6. Gladiator
Hoành tráng, bi thương. Phim này xem đi xem lại theo số lần có bản mới ra 2 lần xem DVD rip, 1 lần xem mHD, 1 lần xem 720p, 1 lần xem bản ExtendedCut. AsCo có vẻ rất khoái phim này
7. Kick Ass
Phim này cũng hay, xem thì ko xem lại toàn bộ, chỉ xem một số đoạn đặc sắc thôi. Mình còn down cả Kick-Ass extra, phim nói về quá trình làm, hoàn thiện Kick-Ass, behind the scene, rồi director comment. Tính review dài nhưng mỏi tay quá rồi
8. Casino Royale
Phim kinh điển của dòng 007. Thực ra Bond mấy phim đâu có phải là xuất sắc, riêng phim này thì ngoại lệ. Cốt truyện dày, đan xen, phức tạp, cảnh quay đẹp, hành động ổn. Biết kết quả rồi thì cũng ko thú vị lắm nữa nên mình chỉ xem độ 3 lần. 1 lần rạp, 2 lần HD.
9. Se7en.
1. Titanic: Xem khoảng 10 lần, khoảng 3,4 lần đầu lần nào xem cũng khóc, nhất là đoạn đặc tả số phận những người đi vé hạng 3, không thoát ra được, người mẹ kể chuyện cổ tích cho 2 đứa con lần cuối… Những lần sau không phải lần nào cũng xem trọn vẹn nhưng có những đoạn xem đi xem lại. Hồi năm 97 lúc Titanic mới ra lúc đó giải trí còn sơ sài lắm, đâu có được như bây giờ, máy tính thì cùi bắp, được xem DVD là sướng rồi. Vẫn nhớ năm 97, 98 Titanic bơi dọc bơi ngang, đĩa CD của Celine Dion có bài My Heart Will Go on có lúc lên tới 60k (60k vào những năm 97 phải tương đương 200k bây h). Lần đầu xem láng cháng ở nhà thằng bạn, băng VHS, lúc về cứ nấn ná tiếc hùi hụi. Đến năm 2000 lúc đó mình học lớp 9 mới mượn được đĩa xem DVD, lập tức sao lại một bản để sau này còn ghiền. Cho đến 2 năm trước có bản 720p đã kịp down và xem lại 2 lần nữa.
2. Terminator 2. Lần đầu xem là hồi bé tí, xem băng (tầm đầu những năm 90 là các cửa hàng thuê băng đang rộ mà). Xem cứ há hốc mồm cái thằng “nóng chảy”, thuộc thế hệ robot đời sau, đến như Arnold cũng không đỡ được nó. Nhân vật nào cũng tuyệt vời, cả chú bé John và mẹ Sarah, cái mặt lạnh lùng của thằng chất dẻo cũng quá đỉnh. Trường đoạn đuổi bắt cuối, nghẹt thở đâu kém những phim 20 năm sau đó. Đây cũng là một trong những phim mình ghiền nhiều.
3. Kill Bill 1. 15 lần
4. Inglorious Basterd khoảng 5 lần
Quentin Taratino trở thành fav director của mình sau Kill Bill và IB. Phim đầu tiên của Quentin mình xem là Pulp Fiction (chọn xem đầu tiên vì rate cao quá mà). Xem xong chửi thằng cha quá trời, phim gì mà lộn xộn, chả hiểu thông điệp gì, xem như một mớ hổ lốn nhảm nhí. Nhưng lần 2 xem PF đã khá hơn lần 1 nhiều, khi có những hiểu biết nhất định. Phim của Quentin, đỉnh nhất là lời thoại và âm nhạc trong phim. Mình xem đi xem lại Kill Bill không phải vì đâm chém nhau (tất nhiên đoạn đánh nhau Show down trong The Blue House Leaves cũng quá đỉnh), mà vì những đoạn đối thoại và âm nhạc. Ngay từ đầu phim đánh nhau với Vernita Green, lúc hẹn đánh nhau đã muốn tua đi tua lại rồi, đoạn gặp Hattori Hanzo trong quán, toàn chuyện ruồi bu mà nghe cũng hấp dẫn. Âm nhạc thì thôi rồi, sau khi xem Kill Bill mình nghe The Lonely Shepherd, La Maguena Rosa suốt. Bang bang thì ko bao h nghe bản t Pháp nữa mà nghe bản t A trong phim của Nancy Sinatra.
Trong Inglorious Basterd, nhân vật Colonel Hans Landa phải nói là được xây dựng quá tuyệt vời. Mình thích nhất Landa dù đó là nhân vật phản diện. Landa thực sự sống động, có tính cách đặc trưng, tài năng và rất charming. IB có thể không hợp với tất cả mọi người nhưng có lẽ IB cùng với KB là 2 phim hay nhất của Quentin. Đoạn trong nhà ông nông dân Lapadite, đoạn gặp lại Shosanna trong quán ăn và đoạn căng thẳng dưới hầm quán rượu có lẽ sẽ là những “đoạn phim mẫu” kinh điển cho các trường dạy học.
5. American Beauty. Khoảng 4 lần
Phim này review thì chắc hết cả trang. Chưa thấy phim nào lột tả cuộc sống, xã hội hay như thế. Mình chưa dám nói là chân thực hay không vì mình cũng không phải người Mĩ, không sống ở Mĩ, nhưng ít ra theo cảm nhận, cuộc sống trong phim là cuộc sống của tầng lớp trung lưu ở Mĩ. Trần trụi, phũ phàng nhưng cũng hết sức hấp dẫn.
6. Gladiator
Hoành tráng, bi thương. Phim này xem đi xem lại theo số lần có bản mới ra 2 lần xem DVD rip, 1 lần xem mHD, 1 lần xem 720p, 1 lần xem bản ExtendedCut. AsCo có vẻ rất khoái phim này
7. Kick Ass
Phim này cũng hay, xem thì ko xem lại toàn bộ, chỉ xem một số đoạn đặc sắc thôi. Mình còn down cả Kick-Ass extra, phim nói về quá trình làm, hoàn thiện Kick-Ass, behind the scene, rồi director comment. Tính review dài nhưng mỏi tay quá rồi
8. Casino Royale
Phim kinh điển của dòng 007. Thực ra Bond mấy phim đâu có phải là xuất sắc, riêng phim này thì ngoại lệ. Cốt truyện dày, đan xen, phức tạp, cảnh quay đẹp, hành động ổn. Biết kết quả rồi thì cũng ko thú vị lắm nữa nên mình chỉ xem độ 3 lần. 1 lần rạp, 2 lần HD.
9. Se7en.