Đầu tiên em xin chào các bác.
Em thấy có nhiều ý kiến khen chê khác nhau.Thì đơn giản là tác phẩm đầu tiền xem của mỗi người đều có cảm giác là tình đầu vậy,nên xem các tác phẩm sau đều không có cảm giác mãnh liệt mê hoặc như tác phẩm đầu.
Hai tác phẩm tây du ký em chú ý nhiều nhất là tác phẩm năm 1986 của Lục tiểu linh đồng và tác phẩm 1996 của Trương vệ kiện.Nhưng tác phẩm làm em bị sốc và bị mê hoặc nhất là tác phẩm 1996 của Trương vệ kiện.
Trong cái vai tôn ngộ không ,trương vệ kiện đã làm toát lên hình anh điên cuồng và sự oai phong của nhân vật(Đại náo thiên cung và còn dám đứng trước phật tổ ngông cuồng).
Và tiếp theo là tình cảm thầy trò và những cảm xúc bản tính đời thường được bộc lộ trong 1996 làm em cực kỳ cảm động.Tiếp nữa là những tư tưởng và triết lý về phật giáo trong 1996 được thể hiển một cách khá là tinh phong.
Bây giờ là ý kiến của em đánh giá về các nhân vật của TDK 1986 và 1996:
-Tôn ngộ không: Em xin được cho 1996 một dấu.
_Trư bát giới: về nhân vật này thì có lẽ không cần bàn nhiều ,đương nhiên là không nhân vật nào qua được phiên bản 1986
-Đường tăng: em vẫn thích nhân vật của 1996 hơn,đường thỉnh kinh rất dài và nguy hiểm,nếu có một người thầy có thể làm 4 đệ tử đồng lòng thì vẫn tốt hơn đúng không.
-Xa tăng: hiếm có một hình tượng xa tăng nào vừa đần đần vừa chăm chỉ như TDK 1996 nhỉ.
-Bạch mã: em tặng 1986 một phiếu.
-Quan thế âm đại từ đại bi : Nếu ai mà đã từng xem 1996 thì không có lý do gì chọn Quan thế am bồ tát của các phiên bản khác.
-Phật tổ như lai: về ngài thì em không dám bàn luận.
Thầy trò đường tăng bao gồm có 5 người ,biểu đạt 5 điều của phật giáo,nếu muốn lấy được chân kinh thì phải hội đủ năm điều này.
-Đầu tiên là xuất hiện là Tôn ngộ không : Biểu đạt Lý trí .
-Sau đó là Đường tăng :Biểu đạt Tấm lòng bao dung.
-Tiếp là Bạch mã :Biểu đạt Sức sống,cơ thể
-Tiếp theo là Trư bát giới: Biểu đạt Dục vọng.
-Cuối cùng cần một thứ khá quan trọng ,đó là Xa tăng: Biểu đạt Nhẫn nại
Hội tụ Lý trí,Tấm lòng bao dung,Sức sống,Dục vọng,Nhẫn nại thì việc lấy kinh chỉ là việc sớm muộn.