Dòng này khiến mình chắc chắn 100% là gu điện ảnh của mình và chủ thớt là cách biệt khá lớn. Mình chưa xem COCO và chắc là sẽ không ra rạp xem phim này vì một số lý do sau:
1. Tạo hình nhân vật không có gì đặc sắc so với chính những phim trước của Pixar. (thật sự là mình đã quá ngán ngẩm với phong cách hoạt hình 3D của Disney và Pixar). Trong khi những phim như The Book Of Life, Mune: Guardian Of The Moon, Kubo And The Two String lại không được khán giả đón nhận.
2. Bối cảnh quá giống The Book Of Life. Đây là điểm trừ vì cái gì mới cũng được mình đánh giá cao hơn những cái được làm lại na ná.
3. Chủ thớt khen nức nở phim này trong khi nói The Book Of Life xoay quanh tình yêu trai gái. Các bạn nào xem The Book Of Life rồi chắc hẳn đã biết The Apology Song, đây là bài hit của phim và chắc chắn là nó không phải xoay quanh tình yêu trai gái.
DC comic liên quan gì ở đây mà lôi vô???? DC mình chỉ fan Batman còn chủ yếu vẫn hâm mộ marvel hơn nhéfan của DC comic à
Thì chỉ fan DC Comic mới cmm một cách thiểu năng như vậy thôi.
bạn ơi phim này có thể nói là phiên bản dễ xem hơn của Kubo đấy)
Đừng cố chứng tỏ mình như thế, phim hợp người này nhưng ko hợp với người khác, cái thể loại như inside out ko thích xem.
Mà đúng fan DC cmnr, kiểu như cứ phải xem bộ 3 Batman của Nolan thì mới gọi là đỉnh cao về thẩm phim, còn xem phim khác là thấp kém.
Vừa đi xem phim này về. Nói chung là xem được. Review sơ qua cảm nhận của mình:
Chủ đề chính phim khai thác tâm lý 'cha và con gái' copy giống phim ngắn 'Father And Daughter (2000)' và bối cảnh văn hóa giống 'THE BOOK OF LIFE' nói chung là lối mòn chưa có sáng tạo.
Về nhạc phim thì COCO thua THE BOOK OF LIFE hoàn toàn, tiếng guitar và bài hát nói thật là chưa đi vào tim, cũng chưa mang màu sắc âm nhạc và không khí văn hóa Mexico.
Nói The Book of Life chỉ xoay quanh tình yêu mình thấy không đúng. The Book of Life là bài học tình bạn, tình yêu, gia đình, lòng dũng cảm, sự trung thực, tính nhân bản, cảm hóa.
2 nhân vật chính trong phim đều có điểm chung là chơi nhạc trong sự cấm kỵ của gia đình, tuy nhiên:
- Tình yêu âm nhạc của nhân vật chính COCO bắt nguồn từ sự hâm mộ mù quáng với kẻ cắp và giết ông mình, kẻ như vậy lại có thể tạo ra nghệ thuật đích thực ?? Xem tới đoạn này cảm thấy triết lý âm nhạc của phim mà đạo diễn gây dựng từ đầu có phần gượng ép.
- Trong The Book of Life, âm nhạc của nhân vật xuất phát từ đam mê, vượt qua sự cấm đoán và trưởng thành qua tình yêu, triết lý 'chơi nhạc từ trái tim'... xuyên suốt câu chuyện 1 cách hợp lý.
Bản thân 2 nhân vật dẫn truyện La Muerte và Xibalba cũng được xây dựng vô vùng độc đáo, vừa là đối thủ, vừa là tình yêu, đem lại bất ngờ tới tận cuối phim và khiến ta muốn xem lại ngay lập tức.
Vừa xem Coco xong, xem lại The Book of Life thì càng cảm giác Coco chỉ là sự pha trộn hời hợt giữa The Book of Life và Father And Daughter.
Ai chưa xem The Book of Life và Father And Daughter thì sẽ thấy nó hay, và hay thực. Với mình , thật tiếc là đã chót xem The Book of Life và Father And Daughter mất rồi.
Đọc đánh giá này và phải tải về The book of Life vì chưa xem chưa thể đánh giá được sự hay dở của từng phim. Và giờ mới có thể ngồi gõ nhận xét lại.Vừa đi xem phim này về. Nói chung là xem được. Review sơ qua cảm nhận của mình:
Chủ đề chính phim khai thác tâm lý 'cha và con gái' copy giống phim ngắn 'Father And Daughter (2000)' và bối cảnh văn hóa giống 'THE BOOK OF LIFE' nói chung là lối mòn chưa có sáng tạo.
Về nhạc phim thì COCO thua THE BOOK OF LIFE hoàn toàn, tiếng guitar và bài hát nói thật là chưa đi vào tim, cũng chưa mang màu sắc âm nhạc và không khí văn hóa Mexico.
Nói The Book of Life chỉ xoay quanh tình yêu mình thấy không đúng. The Book of Life là bài học tình bạn, tình yêu, gia đình, lòng dũng cảm, sự trung thực, tính nhân bản, cảm hóa.
2 nhân vật chính trong phim đều có điểm chung là chơi nhạc trong sự cấm kỵ của gia đình, tuy nhiên:
- Tình yêu âm nhạc của nhân vật chính COCO bắt nguồn từ sự hâm mộ mù quáng với kẻ cắp và giết ông mình, kẻ như vậy lại có thể tạo ra nghệ thuật đích thực ?? Xem tới đoạn này cảm thấy triết lý âm nhạc của phim mà đạo diễn gây dựng từ đầu có phần gượng ép.
- Trong The Book of Life, âm nhạc của nhân vật xuất phát từ đam mê, vượt qua sự cấm đoán và trưởng thành qua tình yêu, triết lý 'chơi nhạc từ trái tim'... xuyên suốt câu chuyện 1 cách hợp lý.
Bản thân 2 nhân vật dẫn truyện La Muerte và Xibalba cũng được xây dựng vô vùng độc đáo, vừa là đối thủ, vừa là tình yêu, đem lại bất ngờ tới tận cuối phim và khiến ta muốn xem lại ngay lập tức.
Vừa xem Coco xong, xem lại The Book of Life thì càng cảm giác Coco chỉ là sự pha trộn hời hợt giữa The Book of Life và Father And Daughter.
Ai chưa xem The Book of Life và Father And Daughter thì sẽ thấy nó hay, và hay thực. Với mình , thật tiếc là đã trót xem The Book of Life và Father And Daughter mất rồi.
Đọc đánh giá này và phải tải về The book of Life vì chưa xem chưa thể đánh giá được sự hay dở của từng phim. Và giờ mới có thể ngồi gõ nhận xét lại.
Như bài viết trước của mình đã nhận xét, Coco làm mình liên tưởng đến Father and Daughter. Nhưng điều mà Coco làm được đó là nó làm cho nội dung câu chuyện mở rộng hơn, nhiều tình tiết, nhiều nút thắt hơn và cũng là sâu sắc hơn. Lúc 10 tuổi mình xem F & D và đã xúc động, thì lúc này ở tuổi 30 Coco còn làm mình thấy cảm xúc dâng trào nhiều hơn. Tình cảm gia đình, tình yêu của những con người, thời gian và những tác động của nó khiến cho ai xem cả 2 phim đều nhận thấy rõ thông điệp mà phim mang lại. Cái hơn ở Coco là nhân vật cậu bé, ở một góc nhìn của người thứ 3 thay thế cho khán giả đã đồng cảm cho tình cảm của người cha và cô con gái, và vì thế Coco cũng như chúng ta là người xem luôn muốn có thể bằng cách nào đó giải đáp được những khúc mắc còn tồn tại với thời gian kia, để người cha và cô con gái không thể nào quên nhau.
Ở The Book of Life, tôi không đánh giá bộ phim đó không hay. Nhưng cảm xúc xem phim xong không đọng lại nhiều, không khiến tôi phải cảm động với câu chuyện của phim. Tình yêu của những nhân vật trong phim tôi có thể vơ đầy ở những tác phẩm điện ảnh khác, và thời lượng ngắn của 1 phim hoạt hình ( hơn 90') khiến cho phim không tạo được đủ độ sâu sắc cho tình yêu của các nhân vật. Xem xong Coco, xem lại phim này thấy mọi cảm xúc cứ nửa chừng không tới. Như lên đỉnh xong làm tiếp mà cứ chơi vơi ở lưng chừng)
Nhạc phim của Coco đọng lại có Remember me, The Book of Life chất lượng nhạc đều hơn nhưng lại không có bài nào thực sự nổi trội.
Nếu nói về đánh giá, The book of Life giống như một bộ phim ngôn tình dành cho những người trẻ, xem thấy vui nhưng cốt truyện thì chỉ có vậy. Coco thì là một bộ phim dành cho cả gia đình, nhưng nó đi vào lòng người ở một mức độ sâu hơn với thông điệp và thứ tình cảm sâu sắc hơn. Đặc biệt với những ai đã trải nghiệm nhiều thì Coco khiến họ dễ thấy mình nhiều hơn ở trong đấy.
![]()
Vậy bạn có thể phân tích những thứ ngoài tình cảm đôi lứa trong phim đó cho mình được chứ. Tất cả những thứ còn lại đều rất nhạt nhoà.The Book of Life hơi khó nhằn với những ai thích nhân vật hoạt hình chỉn chu gần giống người thực. Nếu bạn xem The Book Of life mà chỉ thấy mỗi tình yêu trong đó, thì chắc bạn vừa xem vừa tua rồi ;-).
V
Vậy bạn có thể phân tích những thứ ngoài tình cảm đôi lứa trong phim đó cho mình được chứ. Tất cả những thứ còn lại đều rất nhạt nhoà.
Một chút là tình bạn, nó nằm đâu đó trong trận chiến cuối cùng khi 2 nv nam chia sẻ cái huy chương. Còn lại quá trình phát triển hoặc thể hiện tình bạn không có. Khi 1 nv chết đi, người kia không tỏ ra tiếc nuối quá nhiều cho ng bạn của mình.
Một chút là tình yêu với nơi mình sinh ra, yêu quê hương. Quá nhạt nhoà và lên gân. Chưa kể vùng đất nơi đây lên hình không thực sự quá đẹp như các phim hoạt hình khác.
Một chút về tình cảm gia đình. Cái này Coco ăn đứt. Mọi thứ khó khăn, những mong muốn của những người thân dành cho thế hệ tiếp theo có nhưng thể hiện nhạt nhoà. Như mình nói, thời lượng phim ngắn nên mọi thứ làm không tới và không đủ.
Vậy theo bạn ngoài chuyện tình cảm là chủ đạo trong phim trên, còn cái gì để nó nổi bật hơn trong nội dung phim. Có nhưng rất rất nhạt nhoà. Và khen The book of Life hay có khi còn là hơi lỏng tay chấm điểm ấy chứ. Và đừng nói mình tua hay xem lướt. Mình không rảnh phản biện những gì mình không nắm chắc. Hoặc có thể bạn nên đợi Coco ra bản đẹp rồi xem lại cảm nhận của bạn ntn. Vứt bỏ tất cả những suy nghĩ hoặc so sánh cũ mà xem như thể xem lần đầu. Có lẽ bạn sẽ thấy khác hơn!!!
Mình chưa coi The Book of Life nên sẽ chỉ nói phần này thôi.Phim Coco đến phút cuối nó gò bó con người vào gia đình, đây là điểm phù hợp với văn hóa Á đông, muốn con cái phải nghe lời, phải lấy gia đình là số 1. Nếu tư tưởng của bạn cũng luôn muốn con cái ở bên mình, không bay xa vòng tay của mình, nhất nhất làm theo ý mình có lẽ sẽ thấy dễ cảm thông nhân vật hơn.
1 cảm nghĩ khác nữa về Coco khi tôi xem đó là nhân vật chính không có cá tính, chỉ biết bắt chước thần tượng, từ cử chỉ, cách chơi nhạc, đến cả lời thoại.... tạo cảm giác cổ súy cho sự sao chép thay vì đề cao bản thân nhân vật. Có lẽ vậy mà tôi cũng thấy các nhân vật, từ con chó tới hình ảnh người chết, hay kết cấu thắt mở đều có bóng dáng sao chép của các phim hoạt hình trước. Khúc xương nhảy múa cũng làm tôi liên tưởng tới phim Cô dâu ma (Corpse Bride)...
Pixar có lẽ đã thay đổi, trước đây các phim luôn mang lại ý nghĩa sáng tạo, tích cực, vui tươi thì bây giờ khai thác các yếu tố tâm lý ủy mị dễ câu khách. Phim Up (2009) là phim tôi thích bao nhiêu thì phim này tạo cảm giác "Down" bấy nhiêu.
Trong Coco thì đây gần như là chủ đạo xuyên suốt luôn. Không cần nói ra miệng mà có nguyên cảnh phim diễn tả "cái chết sau cùng" đó nữa.Thứ 2: Mô tả rõ hơn văn hóa Mexico : Ngày của người chết được mô tả rất sâu sắc, người cha đã dạy con khi nó nhớ mẹ: "Miễn là chúng ta nhớ đến họ, họ sẽ vẫn ở bên chúng ta. Khoảnh khắc chúng ta quên họ, khi đó họ sẽ thực sự ra đi" đầy ý nghĩa sống. Ở thế giới bên kia chia 2 vùng đất rõ ràng. Ngoài ra thần giữ nến và việc cai quản cuốn 'the Book of Life' cũng là 1 câu chuyện tâm linh thú vị.