Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

kimchan

Well-Known Member
các bạn đã xem phim Hobbit, đã nghe nhắc nhiều đến cái tên Gondolin thành phố cổ của "Thượng Tiên - High Elf". Bài này mình đã viết bên game.vn, post qua đây cho các bạn đọc cho vui:)
P.S: mình viết có nhiều lỗi ở chính tả vì chưa edit, các bạn thông cảm

Sự Sụp Đổ Của Gondolin - Dịch Từ The Book of Lost Tales


Trước khi vào truyện mình xin nói sơ qua lịch sử cũng như cấu trúc Gondolin để cho các bạn dễ dàng theo dõi

Tuor-and-Gondolin.jpg


Vào năm 55 của kỷ thứ nhất, vị thần nước Ulmo đã đến mách bảo Turgon trong giấc chiêm bao rằng hãy tìm đến thung lũng Tumladen và xây dựng nơi ấy một thành phố bí mật. Thành phố Gondolin được xây dựng vào năm 116 Kỷ thứ I. Thần dân dưới sự cai trị của Turgon đã di dân đến đó một cách bí mật từ Nevrast.

Thung lũng hình tròn Tumladen bao vây là những dãy núi cao vững chắc gọi chung là Encircling Mountains (hay còn gọi là Echoriath), xưa kia vốn là một cái hồ khổng lồ. Nằm ở giữa là một ngọn đồi to ngày xưa là vốn là một hòn đảo có tên gọi Amon Gwareth và thành phố Gondolin được xây trên nền của ngọn đồi Amon Gwareth. Turgon đã quyết định xây dựng thành phố Gondolin để tưởng nhớ đến thành phố cổ hùng vĩ Tirion, quê hương xa vời bên kia bờ biển Tây.
Nó cần đến 52 năm để xây dựng xong toà nhà đầu tiên. Sau thời gian đó Turgon cùng một số lượng rất đông Noldor và Sindar đã bí mật đi vào thung lũng Tumladen. Turgon đặt tên cho nó là Ondolindë tiếng Quenya có nghĩa là Núi Đá của Nhạc Nước, nhưng theo ngôn ngữ Sindarin thì nó có tên là Gondolin nghĩa là Hòn Đá Bí Mật.
Sau khi đến đó định cư, Gondolin tiếp tục được xây dựng vàp phát triển cực thịnh và xinh đẹp như thành phố Tirion chốn thiên đường. Những bức tường trắng của nó cao sừng sững, cao nhất là Lâu Đài Trắng của Đức Vua và xung quanh là những Tháp Nước khổng lồ. Cũng chính nơi đó đích thân đức vua Turgon đã làm nên hai cây Glingal và Belthil, Cây Vàng và Cây Bạc để tưởng nhớ đến Hai Cây của Valinor.

gon_zpsd31fa8f4.png


Echoriath hay Dãy Núi Bao Quanh (Encircling Mountains) tạo thành một cấu trúc trông như một miệng núi lửa khổng lồ. Lối vào duy nhất gọi là Lối Đi Bí Mật hay còn gọi là Lối Thoát Hiểm(The Hidden Way - The Way of Escape) bao gồm đường hầm của một con sông khô cạn và khe núi. Lối vào bị chắn lại bởi một hệ thống gồm 7 chiếc cửa kiên cố và lúc nào cũng được canh phòng cẩn mật. Chúng được làm từ gỗ, đá, đồng, sắt, bạc, vàng và thép. Cánh Cổng Đen (Cổng ngoài cùng ) nằm bên trong đường hầm, trong khi các cánh cổng còn lại nằm trong khe núi và chúng được gọi là Orfalch Echor.

Một khi tiến vào thung lũng, lối đi duy nhất để đến được thành phố là leo lên nhiều bật thang cao ngất để đến được Cổng Chính bởi những sườn đồi nơi ấy rất dốc, đặc biệt là đỉnh Caragdûr nằm ở hướng bắc.

Theo bản vẽ của Tolkien thì Amon Gwareth có chiều cao 400 feet và đỉnh của nó khá bằng phẳng. Lâu Đài của Đức Vua có chiều cao tương đương, cao gần 800 feet so với đáy thung lũng.

Gondolin phân chia thành 11 “Nhà” hay còn gọi là “Thlim”. Sau này khi Tuor đến Gondolin sinh sống thì chàng là thủ lĩnh của một Nhà mới là Nhà Cánh Trắng, nâng tổng số lên 12.

ScreenShot2013-03-15at84248PM_zps0a6d51a3.png
ScreenShot2013-03-15at84310PM_zps96b51e24.png
ScreenShot2013-03-15at84403PM_zps2d8fd463.png
ScreenShot2013-03-15at84417PM_zpseba3d23c.png
ScreenShot2013-03-15at84439PM_zps37178ed5.png

ScreenShot2013-03-15at84511PM_zps4d07a69d.png


Chương 1: Cuộc Phiêu Lưu Của Tuor

map_bel.jpg


mouthsofsirion.gif


Chuyện kể rằng Tuor sống lang thang trong những khu rừng và chưa từng biết chưa từng nghe thấy đại dương hay hát những bài hát về chúng. Chàng sống quanh một bờ hồ tên gọi Mithrim, chàng săn bắn trong rừng, gãi lên những điệu nhạc ngọt ngào từ chiếc đàn gỗ đơn sơ. Giờ đây nhiều người đã nghe đến biệt danh và tài nghệ của chàng, kẻ gần người xa mong muốn tìm đến để nghe được tiếng đàn Tuor, nhưng Tuor đã ra đi và đến sống những nơi quạnh quẽ. Ở nơi đấy chàng gặp những người Noldoli (người Noldor còn được gọi là Noldoli hoặc Gnome), họ dạy chàng ngôn ngữ và phong tục của họ, nhưng định mệnh của chàng không phải gắn chặt với những khu rừng êm đềm này.

Có lẽ vì phép thần hay định mệnh đẩy đưa đã khiến cho một ngày kia chàng tìm thấy một hang động, nơi đó có một con sông bí mật chảy từ hồ Mithrim. Tuor đi vào hang, tìm hiểu hết bí mật của nó, nhưng dòng nước Mithrim đã dẫn lối chàng tiến về phía trước, vào sâu trong tận cùng trái tim lồng núi và chàng không thể nào quay trở về để tìm lại ánh sáng.
Tìm kiếm lối đi trong bóng tối, len lõi từng ngõ ngách của vách núi cho đến khi chàng tìm thấy ánh sáng một lần nữa. Chàng trông thấy một con sông chảy cuồn cuộn qua khe núi, nó khá sâu và hai bên sườn không có lối đi. Giờ đây Tuor không còn mong muốn quay về và theo chiều con sông phiêu lưu mãi về hướng Tây.
Mặt trời mộc sau lưng và lặn trước mặt chàng, và nơi đó có những con thác nước bắn tung tóe, và nhiều lúc cồng vồng xuất hiện ngang qua khe núi và vì lý do đó Tuor goi nó là Golden Cleft (Khe Núi Vàng) hay Rainbow Roof (Nốc Cầu Vồng), theo ngôn ngữ của Noldor nó còn được Cris Ilbranteloth.

Sau ba ngày hành trình, chàng uống nước từ con sông kỳ bí, bắt những con cá vàng, xanh, bạc với nhiều hình thù kỳ lạ. Cho đến khi chàng đến được một nơi, nơi ấy khe núi chợt rộng ra, hai bên sườn núi chũng xuống và gập ghềnh. Rất lâu Tuor nhìn ngấm và lắng nghe tiếng nước chảy, chàng băng qua những tảng đá và cất vang tiếng hát. Những vì sao từ xa chen chút qua vách đá chiếu gọi như đáp trả lại những điệu nhạc từ chiếc đàn thô sơ của chàng.

Một buổi chiều kia, Tuor nghe thấy một tiếng kêu kỳ lạ, chàng không biết nó xuất phát từ đâu hay đấy là tiếng kêu của loài vật nào. Nó có thể là những con thú sống quanh những tảng đá hoặc dường như đó là tiếng kêu của một loài chim xa lạ, tiếng kêu chàng chưa từng nghe thấy cho nên âm thanh kia dù nghe có não nề chàng vẫn mừng thầm trong dạ. Buổi sáng hôm sau chàng lại nghe thấy tiếng kêu ấy, nhìn lên trên chàng trông thấy ba con chim trắng to đang đập những đôi cánh mạnh mẽ bay ngược chiều gió. Chúng là những con chim Mòng Biển, những con chim của Ossë. Quanh con sông này có một bờ đá to, nơi đó có bãi cát trắng và Tuor tìm đến đó trú chân.Chàng không hay biết rằng mình đang tiến gần ranh giới của Đại Dương (The Great Sea).

Chàng đi dọc theo dòng nước chảy qua những khe núi cho đến khi đến được một vùng đất có nhiều cây xanh tươi, chúng rung mình theo những cơn gió đến từ rất xa, chàng tiếp tục lang thang cho đến khi tìm thấy một vực đá đen nằm gần bờ biển và đó là lần đầu tiên chàng trông thấy đại dương và nghe thấy những đợt sóng biển dạt dào. Chàng đứng trên dốc đá mở rộng đôi tay, trái tim chàng cảm thấy lâng lâng khó tả, như có một tình yêu kỳ lạ chàng dành cho đại dương. Nhiều người cho rằng chàng là con người đầu tiên đặt chân đến biển, và khi nhìn đến nó chàng hiểu được ý muốn của nó.

Vào một buổi chiều tối khi mặt trời nấp mình sau vách đá, niềm khao khát phiêu lưu một lần nữa đốt cháy trong lòng chàng. Sáng hôm sau chàng nhìn ra biển và đó là một ngày cuối cùng của mùa hè. Tuor trông thấy ba con thiên nga trắng đang bay đến từ phương bắc. Loài chim này Tuor lần đầu trông thấy và chàng xem đó là một dấu hiệu lạ. Chàng nhũ thầm: “ Đã lâu trái tim đã mách bảo ta rời bỏ chốn này. Thôi thì ta hãy theo dấu ba con chim kia”. Những con chim thiên nga đáp chân mặt hồ và chúng đang chuẩn bị xãy cánh bay xa về hướng nam dọc theo bờ biển, Tuor vội lấy đàn và ngọn giáo chạy theo sau chúng.

Chàng theo chúng đến một vùng đất một lần nữa có rất nhiều cây xanh, tuy nhiên nơi ấy trông vô cùng xa lạ so với những nơi chàng đã từng đi qua. Chàng trèo lên dốc đá cao nhìn thấy xung quanh là những cây tùng, cây sồi già nua. Từ dưới chân những ngọn đồi chàng ngữi thấy trong gió có mùi hương biển mặn mà cùng những cơn gió của đại dương. Những con thiên nga đã bay xa trước mặt chàng, chúng lượn quanh bất ngờ và chậm chạp bay đi nhưng không bao giờ đáp xuống mặt đất, chúng đập những đôi cánh mạnh mẽ như có vẽ hối thúc chàng. Giờ đây vùng đất này nằm xa hướng bắc, đó là một vùng đất trù phú với những đồng cỏ xanh mượt và những cây cao chót vót. Tiếng chim hót lếu lo trong gió, và cũng nơi đây Tuor đã mất dấu những cánh chim trắng của loài chim thiên nga và không còn gặp lại chúng.

Chàng ở lại nơi đó khá lâu, có lẽ cảm thấy mệt mõi với đại dương hoặc theo mong muốn của vị thần Ulmo, vào một buổi tối có một nhóm người Noldor đến và đánh thức chàng trong giấc ngủ. Họ mang đến những chiếc lồng đèn phát ra một màu xanh kỳ lạ và dẫn lối chàng trong bóng tối, đại dương và sóng biển chàng bỏ lại phía sau. Và không lâu chàng đến được một vùng đất tên gọi Arlisgion. Nơi ấy có một con sông vô cùng nỗi tiếng trong lịch sử của Eldar và Noldor, và trong tất cả ngôn ngữ nó có tên gọi Sirion. Chàng tiếp tục phiêu lưu từ xuân sang hạ đến một vùng đất xinh đẹp hơn. Nơi ấy có những con chim bé nhỏ với tiếng hót êm tai. Không có loài chim nào có những tiếng hót hay như thế bởi chúng là loài chim của Vùng Đất Dương Liễu (Land of Willows) hay còn được gọi là Nan-tathren. Nơi ấy cỏ xanh rờn, với vô số cây dương liễu với tuổi thọ không sao đoán được. Chàng vui sướng khi lần đầu trông thấy những cánh bướm xinh đẹp, truyền thuyết cho rằng tổ tiên của tất cả loài bướm đều có nguồn gốc từ thung lũng Dương Liễu. Mùa hè lại đến, Tuor bất ngờ khi nghe thấy những tiếng kêu vo ve của các loài côn trùng, những con ông hút mật trên cành, chàng đặt tên cho chúng và đưa chúng vào những bài hát mà chàng nghĩ ra.

Giờ đây vị thần Ulmo e sợ Tuor sẽ sống mãi nơi xinh đẹp ấy. Ngài không an tâm khi trao trọng trách cho những người Noldor mà ngài bí mật liên lạc để đến hướng dẫn Tuor. Giờ đây ngài lên một cỗ xe với hình thù kỳ quái từ phía trước lâu đài của ngài nằm xa Outer Sea (Outer Sea còn có tên gọi Ekkaia hay Encircling Sea, Đại Dương Bao Quanh. Nó là một đại dương bao bộc quanh tất cả các vùng đất của Arda, Trung Địa và Aman). Cỗ xe có hình thù như một con cá voi khổng lồ, với tiếng tiếng còi từ vỏ ốc ngài tăng tốc lên đường. Ngài đi với tốc độ kinh hoàng và không lâu đã đến cửa khẩu con sông. Ngồi trên cỗ xe, ngài lo sợ sẽ làm tổn thương đến những con nước và bờ cát xinh đẹp của nó vì Ulmo yêu thương tất cả các con sông và đặc biệt là chính con sông này. Ngài đi chân không, vận một áo giáp với những lớp như những vãi cá to xanh và bạc. Tóc của ngài ánh một màu xanh bạc và râu ngài dài đến chân với cùng màu sắc, ngài không hề đội mũ hay vương miện. Bên dưới chiếc áo giáp là chiếc áo với màu xanh lá cây, chúng làm từ vật liệu gì thì không ai biết, nhưng bất kỳ ai nhìn vào màu áo ấy như được trông thấy những động tĩnh từ những nơi sâu xa nhất dưới lồng đại dương nơi nhưng loài cá phát quang ra những màu xanh kỳ lạ, lưng ngài đeo một sợi dây trên đó đính một viên ngọc rất to.
Ngài cũng mang theo một nhạc cụ kỳ lạ bởi nó được làm từ những vỏ ốc rất dài, vặn vẹo và được xuyên thủng nhiều lổ nhỏ. Ngài thổi lên những điêu nhạc kỳ bí với những ngón tay dài ngoằng, điệu nhạc ấy hay hơn tất cả các làn điều mà các nhạc công tài ba nhất từng chơi trên đàn hạc, sáo, hay tiêu. Đó là buổi tối khi Tuor nghe thấy những âm thanh kỳ lạ. Quỳ dưới những bãi cỏ dài, chàng không còn nghe thấy những tiếng kêu của côn trùng, những tiếng ai oán bên kia bờ sông, những mùi hương cỏ dại không còn xông vào mũi chàng.

tolk-ulmo.jpg


Đoạn Ulmo xuất hiện và đến nói chuyện cùng chàng. Giọng nói ngài sâu thẵm và cặp mắt ngài chất chứa những gì đó sâu thẵm của tất cả vạn vật. Ngài bảo rằng “O Tuor trái tim cô đơn. Ta sẽ không để con sống mãi nơi này, dù nơi đây xinh đẹp có hoa thơm cỏ lạ, có muôn chim với những tiếng hót ngọt ngào. Nhưng số phận con không thuộc chốn này, giờ con phải lên đường vượt qua những vùng đất lạ tìm kiếm một thành phố có tên gọi Gondolin, và người Noldor sẽ đến hộ tống con trong bí mật để tránh tai mắt của Melko. Những lời nói ta đã đặt trên miệng con, và nơi ấy con sẽ sống lại rất lâu. Vâng có thể một lần nữa định mệnh sẽ khiến xui con đến đại dương thêm một lần nữa, và chắc rằng một đứa trẻ sẽ khám phá ra lối đi từ đại dương đến chốn thiên đường mà không một ai tìm thấy.” Đoạn Ulmo nói với Tuor những gì ngài mong ước và kế hoạch của mình, nhưng lúc ấy Tuor bối rối vì sợ hãi nên hiểu rất ít những gì Ulmo dạy bảo.

Chương 2: Tuor Đến Gondolin

Tour+and+Gondolin.jpg


Ngày hôm sau Tuor mệt mỏi và ngủ cho đến tối, người Noldoli đã đến và hướng dẫn chàng tìm lối đi. Họ đi rất nhiều ngày, qua nhiều nơi, đi khi đêm đến và ngủ khi mặt trời ló dạng. Cũng vì lý đó sau này Tuor không còn nhớ được những nơi chàng đã đi qua. Giờ đây Tuor và nhóm người đồng hành lên đường không ngừng nghĩ, họ đến nơi mà vùng đất càng hiểm trở với nhiều vực sâu và suối. Nhưng đã đến lúc người Noldoli cảm thấy lo sợ, trong lòng bất an và bảo rằng “chúng ta đã đến lãnh địa những nơi Melko tàn phá và những người nơi đây hắn bắt làm nô lệ. Không xa lắm nơi này về hướng bắc là Dãy Núi Sắt, đấy là lãnh địa của Melko. Cuộc hành trình này chúng ta đi trong bí mật nhưng một khi biết được Melko sẽ tra tấn bọn ta bằng loài ác thú Balrogs."

Cảm thấy lo sợ nhóm người Noldoli đã giã từ Tuor, để mình chàng cất bước lên đường. Họ hướng dẫn cho chàng những lối đi an toàn bằng những đường hầm bí mật qua những ngọn đồi. Nhưng giờ đây chàng lạc lối và phải leo lên những đỉnh đồi cao để định hướng. Xung quanh nơi ấy không một bóng người, hơn nữa Gondolin không phải là một nơi đơn giãn dễ dàng tìm thấy.

Giờ đây có một người trong nhóm Noldoli tên gọi Voronwë can đảm vượt qua sợ hãi và quyết tìm Tuor giúp đỡ chàng. Tuor đang nghĩ chân bên con suối, trái tim chàng nhung nhớ về biển và mong ước quay về đó sinh sống, nhưng Voronwë đã đến và bảo rằng” Ôi Tuor, một ngày nào đó ngươi sẽ tìm thấy những gì ngươi mong muốn nhưng giờ đây hãy lên đường vì ta sẽ giúp ngươi tìm đường đến Gondolin, tuy ta không biết rỏ lối đi, nhưng rất sẵn lòng hộ tống ngươi. Chúng ta sẽ tìm thấy thành phố Gondolin và tìm được nơi đó cuộc sống tự do. Biết được rằng người Gondolin là tộc Noldoli duy nhất thoát khỏi sự thống trị của Melko sau trận chiến Unnumbered Tears (Vô Vàn Nước Mắt). sau trận chiến ấy hắn đã giết hoặc bắt giam kẻ địch, nguyền rủa họ và giam cầm họ trong Địa Nguc Sắt (Hells of Iron).

Rất lâu trong cuộc hành trình Tuor và Voronwë đến được một thung lũng khá sâu. Nơi ấy có một con sông chảy qua những khe đá phát ra những âm thanh ồn ào, giục giã như hối thúc. Nơi đó có một vách đá phủ đầy rêu xanh, Voronwë tìm thấy một khoảng trống trông như một chiếc cửa. Nó được bao phũ bởi đám cỏ dại dầy đặc đan xen lên nhau. Nếu không có đôi mắt sáng thì Voronwë khó lòng phát hiện ra nó, hơn nữa vị thần Ulmo đã đặt lên nó một câu thần chú oai lực để ngăn cản kẻ khác phát hiện ra. Không một ai ngoài trừ những người mang trong mình dòng máu Noldoli với đôi mắt tinh anh mới phát hiện ra nó.

Tuor và Voronwë vui mừng khôn xiết vì đã tìm được cánh cửa bí mật, bên trong là một lối đi đen tối, gập ghềnh và uốn khúc. Họ cứ đi mãi đi mãi và bổng nghe phía sau họ có những âm thanh vang dội dường như là bước chân người. Voronwë bảo rằng: “Đó có thể là bọn goblins của Melko, những con Orcs của ngọn đồi”. Họ bỏ chạy trong sợ hãi cho đến khi phát hiện trước mặt có một nguồn ánh sáng loe loét. Từ nguồn ánh sáng đó họ phát hiện ra một cánh cửa trông giống cái cửa lúc trước nhưng to hơn gấp bội. Bất thình lình có tiếng binh giáp, và khi bình tĩnh lại thì đã phát hiện họ đang bị bao vây bởi toán binh vận trong người áo giáp và trang bị vũ khí.

Hiện họ đang ở chân của những ngọn đồi thẳng dốc, và những ngọn đồi này làm thành một vòng tròn bao quanh một một vùng phẳng rộng lớn. Cách xa nơi họ đứng là một ngọn đồi rất to và trên đỉnh của nó là một thành phố đang chào đón ánh bình minh của mặt trời.
Khi Voronwë nói chuyện thì toán lính canh nhận ra được ngôn ngữ quen thuộc vì nó thuộc tộc elf Noldoli. Tuor hỏi họ là ai, nơi đây là chốn nào và lấy làm thích thú với vũ khí mà họ đang sử dụng. Một người trong số họ trả lời: “Bọn ta là lính canh “Lối Thoát Hiểm (Lối Đi Bí Mật)”. Rất mai mắn cho các ngươi vì đã tìm ra nó và trước mặt các ngươi là Thành Phố với 7 Tên Gọi, nơi kẻ thù của Melko có thể đến làm chổ nương thân. Trong ngôn ngữ thông thường thành phố này còn có tên là Gondolin. Đoạn Voronwë nói “Xin hãy đưa chúng tôi vào diện kiến đức vua vì có việc vô cùng hệ trọng cần nói đến ngài.” Họ đáp rằng các ngươi có thể đi tiếp mà không cần người dẫn đường vì nó nằm đấy rất dễ nhận thấy cùng những toà lâu đài cao ngất đến tận chốn thiên đường. Tuor và Voronwë tiếp tục đi cho đến khi họ đến chân của Đồi Tháp Canh (trong ngôn ngữ Noldor nó còn được gọi là Amon Gwareth, thành phố Gondolin được xây trên ngọn đồi đó), họ đặt chân lên những bật thang cao thẳng tấp để đến được Cổng Chính của thành phố vì đấy là lối đi duy nhất. Và khi những tia nắng vàng ấm áp cuối cùng của mặt trời chiếu gọi cũng là lúc họ đến được nơi cao nhất, bên dưới có nhiều cập mắt tò mò theo dõi bước chân họ.

562px-Helio_Figueiredo_-_Gondolin.jpeg


Tuor nhìn thấy những bức tường đá, những toà tháp nhọn cao, đến những bậc tam cấp được làm từ đá và hoa cương, những lối đi xinh xắn và không khí trở nên mát mẽ vì những Tháp Nước của Amon Gwareth. Tuor cứ ngỡ đang trong giấc mơ bởi những gì chàng trông thấy ngoài sức tưởng tượng đối với một người phàm tục, chàng say sưa nhìn ngấm thành phố hào hao Gondollin.

Trước cổng thành có đặt một chiếc chuông báo động, một đám đông tò mò vây lấy họ, mừng rỡ vì đã có thêm một người Noldor thoát khỏi sự thống trị của Melko, bất ngờ vì trước mắt họ là Tuor bởi chàng đang mang một ngọn giáo với đỉnh được làm từ xương cá, dáng dấp phong trần và đang mặc trong người là quần áo được làm từ da gấu. Chàng đứng đấy cao lớn và oai phong.

Một người lính gát đến và bảo rằng: “đây là một thành phố Gondolin nơi những người yêu tự do với trái tim chân thật có thể đến làm chổ nương thân nhưng sẽ không cho những kẻ lạ mặt bước vào, hãy khai mau danh tánh. Voronwë tự xưng là Bronweg thuộc người Gnomes đến đây từ mong muốn của Ulmo đễ dẫn đường cho một đứa con của loài người, và Tuor bảo rằng: “Ta là Tuor con trai của Huor, những đứa con của con người phương bắc sống rất xa nơi đây, đến đây bởi mong muốn của vị thần Ulmo từ Outer Oceans.” Tất cả lắng nghe trong im lặng vì giọng nói trầm đặc biệt của chàng làm họ say mê, nó ấm áp và ngọt ngào như điệu nhạc của đại dương. Một người nói “mang họ đến diện kiến đức vua”.

Những con đường đá thành Gondolin rộng thênh thang, những ngôi nhà xinh đẹp cùng những khu vườn với những bông hoa sáng rực hai bên đường. Nhiều toà nhà rất cao được làm từ những tảng đá đã được đẽo khắc vô cùng tinh xảo. Quãng trường với những tháp nước to lớn và nơi ấy những con chim đang hót ríu rít trên cành. Nhưng xinh đẹp hơn hùng vĩ hơn cả là lâu đài của đức vua. Nó là toà tháp cao nhất, trước cửa vào là những tháp nước phun ra 7 vòi nước lên không trung và khi rơi xuống chúng đã làm nên hạt mưa sáng lóng lánh như những hạt thuỷ tinh. Nơi ấy, ngày đến có ánh mặt trời chiếu gọi, đêm đến có ánh trăng vàng huyền diệu sưởi ấm. Những con chim sống nơi đó chúng trắng như tuyết với tiếng hót ngọt ngào hơn cả những lời ru.
Hai bên cửa vào có trồng Hai Cây, một cây hoa vàng và một cây hoa bạc. Chúng không bao giờ tàn héo bởi chúng có mầm móng từ những giống cây nơi chốn thiên đường Valinor. Hai Cây có tên gọi là Glingol và Bansil.

Ted_Nasmith_-_Turgon_Receives_Tuor_and_Voronw%C3%AB.jpg


Đoạn đức vua Turgon thành Gondolin mặc trong người cẩm bào trắng, mang thắt lưng vàng, đầu đội một chiếc mũ đính hồng ngọc đứng trước cửa và nói “Chào mừng, Ôi những người con của vùng đất chịu nhiều khổ đau. Sự có mặt của các ngươi đã viết lên một trang sử mới cho Gondolin!”
Vị thần Ulmo đã đặt một phép thuật lên trái tim và bờ môi Tuor, chàng nói “Ôi người cha của thành phố Đá Trắng, tôi được nhờ đến đây bởi vị thần Ulmo, người đã làm nên điệu nhạc tận những nơi trống rỗng của thế giới, người hiểu được suy nghĩ của những đứa con Illuvatar Người và Elf hơn ai hết, để nói với ngài rằng Thời Khắc Đã Đến. Những lời bàn tán về kinh thành Gondolin và số phận của nó không đủ vững mạnh để chống lại cơn phẩn nộ của Melko, các Valar ngồi trên những dãy núi của Valinor đang nhìn về thế giới từ trên đỉnh Taniquetil thấy được sự đau khổ, áp chế của Noldoli và những con người lang thang bởi Melko đang thống trị họ từ những vùng đất đen tối. Do vậy tôi có nhiệm vụ đi đến đây một cách bí mật để nhắc đến ngài rằng hãy gia tăng quân lực nhanh chóng vì thời khắc đã đến, hãy sẵn sàng cho cuộc chiến bởi thời cơ đã chín mùi.”

Đức vua nói: “Điều đó ta không thể nghe theo dù đấy là những lời nói cao quý của vị thần Ulmo hay tất cả Valar. Ta sẽ không để cho thần dân ta xông trận chống lại quỷ dữ, chống lại Orcs, hay đặt thành phố này trong cơn hiễm nguy để đối phó với Melko.”

Tuor nói: "Nếu ngài dám thách thức cùng hiểm nguy, bỏ qua sự nuối tiếc thì Orcs sẽ không còn lộng hành. Còn trái lại chúng sẽ chiếm được hết tất cả các ngọn núi trên trái đất này, và đó không còn là chuyện riêng của Elf hay Người. Nhưng nếu ngài đặt lòng tin vào Valar thì dù kẻ địch có mạnh đến đâu nhưng cuối cùng Orcs sẽ bị diệt vong và sức mạnh của Melkor chỉ còn là tro bụi.

Nhưng Turgon đáp rằng ông là vua của Gondolin và không một ai có thể buột ông làm những việc ông không muốn, đăt cược với sinh mạng hàng vạn người nơi đây, đặt hiểm nguy cho thành phố xinh đẹp mà sau hàng trăm năm lao động vất vả mới có được.
Biết được đức vua Turgon không dễ dàng chấp nhận nên Tuor đáp: “Thần Ulmo đã nói, người Gondolin hãy chuẩn bị bí mật đến bờ sông Sirion tìm đường ra bờ biển và nơi ấy hãy xây thuyền tìm đường về Valinor. Dù lối đi đã bị lãng quên và lưu mờ trên cõi đời, và biển cùng núi bao quanh nó, nhưng vẫn còn nơi đó người Elf đồi Kôr và các vị thần chốn Valinor. Dù giờ đây họ đã che giấu mãnh đất thần thánh khỏi bản tay ma quỹ, nhưng nếu có người với trái tim nhân hậu mang trong mình sự khổ đau bởi những gì Melko gây ra thì có thể một lần nữa nhóm lên ngọn lửa tức giận cho Valar, cho dù Melko có mạnh đến đâu hắn cũng bị tiêu diệt"

Turgon đáp: “Cứ mỗi năm khi đông qua đi, ta đã cử rất nhiều người bí mật đến gần con sông Sirion, ra bờ biển Great Sea. Cũng nơi ấy họ xây thuyền vượt nghìn trùng đại dương đến những nơi tận cùng của mặt trời và mặt trăng để tìm đường đến Valinor. Nhưng lối đi giờ đã không còn, biển và núi chặn lối họ, sóng dữ cuốn lấy họ. Và các vị Valar kia ngồi đấy điềm nhiên, họ có hay có biết những gì tàn ác, xấu xa nơi chốn Trung Địa do Melko gây ra. Không, đã quá đủ cho những người ta đã phái đi mà không một ai quay về, họ bỏ thân nơi đất lạ, chôn xác nơi đáy đại dương lạnh lẽo. Ta sẽ không cử thêm một ai khác vì ta tin rằng kinh thành này có đủ sức mạnh để đối phó Melko."

Nghe những lời của đức vua, Tuor trong lòng nặng trĩu ngồi kề bên tháp nước làm chàng nhớ đến những đợt sóng biển, những vị mặn của đại dương và thầm ước quay về chốn ấy. Nhưng Turgon biết đươc rằng Tuor dù chỉ là một người phàm tục nhưng lại được Valar tin tưởng, hết mực thương yêu. Chàng có cái nhìn thẳng thắng và giọng nói oai hùng, một con người đáng quý nên đức vua đã mời chàng ở lại Gondolin và cho phép chàng sống trong cung điện của hoàng tộc nếu chàng muốn.

Chương 3: Hạt Giống Đen Tối Đã Nảy Mầm.


Sau nhiều năm sinh sống nơi Gondolin, Tuor học hỏi được nhiều điều nhất là từ Voronwë người vô cùng quý mến chàng. Chàng được chỉ dạy tận tình bởi những người tài ba nhất trong vương quốc. Không lâu chàng thành người vô cùng thông thái, thấu hiểu những điều mà trước đây con người vẫn còn mù mịt. Chàng nghe kể về những câu chuyện của Gondolin, tìm hiểu về cấu trúc đường hầm bí mật mà mọi người nơi đó gọi là Lối Thoát Hiểm (Way of Escape), cùng những nơi được phòng thủ cẩn mật và sẳn sàng tiêu diệt kẻ thù khi chúng đến gần lãnh địa. Tuy nhiên giờ đây mọi thứ đã thay đổi những người lính gát nơi đó chỉ làm việc cho có lệ vì từ khi người Gondolin khai hoang những mãnh đất quanh chân đồi Amon Gwareth thì các loài chim, dã thú hay rắn độc đều bị phát hiện từ xa trước khi chúng đến gần. Người Gondolin được ban cho có đôi mắt sáng, sáng hơn cả những con diều hâu của Vị Thần Gió Manwë Súlimo chúa tể của Người Và Elf. Với đôi mắt sáng ấy, họ là những cung thủ tài ba nhất trên chốn Trung Địa, những mũi tên họ bắn ra vô cùng chuẩn xác và có thể đi xa gấp 7 lần so với người thông thường.

Sau hàng trăm năm lao động hăng say, giờ họ tập trung khai thác kim loại, đá quý để làm nên những thanh kiếm, rìu, trụ, cùng những chiếc áo giáp vô cùng tinh vi. Cũng nơi đó Tuor học được những kỷ thuật xây bằng đá, nghệ thuật điêu khắc và hội hoạ đồng thời các kỷ năng rèn luyện kim loại, đá quý. Chàng lại nghe những câu chuyện lạ về mặt trời, mặt trăng và ngôi sao, những nhân tố cấu thành quả đất và chốn thiên đường Valinor. Chàng học hỏi ngôn ngữ người Elf và các ngôn ngữ cổ khác, nghe những câu chuyện về đấng Illuvatar cùng các Ainur với điệu nhạc thần kỳ đã định hình nên thế giới.
Chàng là một người tài ba mà trên hết lại có một trái tim nhân hậu, cam đảm và thẳng thắng nên đức vua càng yêu mến chàng hơn. Một lần nọ ông ra lệnh cho các thợ rèn tài ba nhất làm cho chàng một chiếc áo giáp thật đẹp xem như đó là một món quà ông ban tặng. Nó được làm từ thép Gnome bên trên có phủ lớp bạc phát sáng hào quang. Mũ chàng đội có hình hai cánh chim thiên nga được làm từ kim loại và ngọc. Chàng thích dùng rùi hơn là dùng kiếm, chiếc rìu đó người Gondolin đặt tên là Dramborleg.

Một dinh thự được xây cho chàng nằm ở hướng nam bởi chàng thích có được không khí tự do. Những lúc bình minh chàng thường đứng nơi ban công để nhìn ngắm mặt trời ló dạng và khi đó những tia nắng đầu tiên đã chiếu gọi lên hai chiếc cánh thiên nga khiến chúng phát sáng lấp lánh.
Sau nhiều năm sống tại Gondolin, Tuor đã chiếm được tình yêu của con gái đức vua là nàng công chúa Idril. Lần đầu nhìn qua cửa sổ trông thấy Tuor đứng trước cửa lâu đài, nàng đã yêu Tuor từ dạo đó. Đức vua Turgon không hề phản đối tình yêu của họ bởi ngài rất an tâm và tin tưởng Tuor. Và cả kinh thành Gondolin bắt đầu chờ đón ngài vui cho lễ cưới giữa Tuor và Idril, lễ cưới của họ được tổ chức trước đền Gar Ainion một nơi thần thánh nhất trong cung điện. Mọi người hân hoan chào đón ngày thành hôn của họ và cầu mong họ hạnh phúc mãi, tuy nhiên lại có một người mang mối hận trong lòng kẻ đó không ai khác hơn là Maeglin vốn là cháu trai đức vua.
Maeglin là con trai của Aredhel em gái đức vua và Eöl một người Elf thích bóng tối. Biểu tượng của Maeglin là Chuột Chũi Lông Đen, hắn là thủ lĩnh cầm quyền Nhà Chuột Chũi, một trong 12 Nhà của Gondolin.

Khác hẳn mọi người sống nơi ấy, Maeglin là kẻ hẹp hòi và đầy tham vọng. Tuy là cháu trai của đức vua và đã sống ở Gondolin khá lâu nhưng hắn vẫn không lấy được tình cảm của mọi người nơi đấy. Có nhiều lời đồn rằng hắn mang trong mình dòng máu xấu xa của Orc. Hắn đã cầu mong đức vua Turgon để có được con gái ngài tuy nhiên ông đã không đồng ý bởi thấy được tham vọng của Maeglin là quyền lực tối cao hơn là có được tình yêu. Idril là một người con gái xinh đẹp và can đảm, mọi người trìu mến gọi nàng với biệt danh Bàn Chân Bạc (Silver Feet) bởi dù với cương vị là một nàng công chúa nhưng nàng lại thích đi chân không. Maeglin vô cùng căm phẫn khi Tuor đã chiếm được trái tim của Idril, đã lấy hết những gì đáng ra phải thuộc về hắn.

Thời gian thắm thoát trôi qua, tình yêu của Idril và Tuor đã đơm hoa kết trái khi đứa con bé bỏng của họ chào đời, họ đặt tên cho nó là Eärendel. Đó là một đứa bé đẹp nhất, làn da trắng trẻo với đôi mắt xanh hơn cả bầu trời phương nam. Đức vua Turgon vui mừng khôn xiết, nhưng Maeglin trở nên suy tư hơn từ khi đứa bé chào đời.

Kể từ khi Tuor mất tích dưới chân những ngọn đồi, nhiều năm trôi qua cho đến một hôm Melko nhận được một tin rất lạ. Câu chuyện được thêu dệt khác nhau nhưng đều có điểm chung là có một người đàn ông lang thang qua các thung lũng, qua các con suối và đi về hướng con sông Sirion. Sức mạnh Melko hiện tại không gì có thể làm hắn e ngại, tuy nhiên sông Sirion nơi Ulmo thường xuất hiện làm hắn không quên được sức mạnh và sự đe doạ của các Valar. Hắn tập trung một đội quân dọ thám lớn và hiệu nghiệm gồm những đứa con của Orcs, chúng với những đôi mắt vàng, xanh như loại mèo hoang có thể nhìn xuyên qua màn đêm, xuyên qua cả sương mù dày đặc; những con rắn độc có thể đi đến tận cùng ngõ ngách, những nơi đen tối nhất của thế giới; những con sói, chó hoang, loài chồn khát máu, mũi chúng có thể ngữi được những mùi hương lạ dù cho dòng nước có làm cho nó phai mờ; những con cú, những con diều hâu với đôi mắt sáng quắc có thể biết được từng cử động nhỏ của con mồi dù cho đó là ngày hay đêm. Melko kêu gọi tất cả quay trở về bên Lâu Đài Sắt, hắn ra lệnh cho chúng tìm kiếm tung tích một người đàn ông đã chốn thoát từ vùng Đất Đen Tối(Land of Shadows) gần con sông Sirion, đồng thời ra lệnh cho chúng truy bắt những người Noldoli đã trốn khỏi lồng bàn tay của hắn, những kẻ hắn muốn tiêu diệt hoặc bắt giam tra tấn hoặc làm nô lệ.

Gondolin_by_chvacher.jpg


Thuộc hạ dọ thám của Melko sau nhiều năm đã ngữi từ những viên đá, những con suối, săn lùng trong từng rừng rậm, vực sâu, thám thính không khí và những nơi cao, dò thám những lối đi từ những thung lũng hay đồng bằng. Từ cuộc săn lùng này chúng đã đem về những tin tức khá thú vị cho Melko, nhiều thứ bí mật chúng lôi ra ánh sáng và cuối cùng đã khám phá ta Lối Thoát Hiểm (Way of Escape) nơi khi xưa Tuor và Voronwë đã vào để đến được Gondolin. Nhưng phép thuật đặt trên cánh cửa đã cản bước chúng. Tuy nhiên chúng vẫn tìm cách chui qua các ngõ khác, len lõi vào tận các đường hầm, thậm chí đến tận chân Dãy Đồi Bao Quanh (đồi Encircling Hills) và chứng kiến thành phố xinh đẹp Gondolin trên ngọn đồi Amon Gwareth ở xa xa. Nhưng khi đến gần nơi đó chúng không phải là đối thủ của những chiến binh nơi đó, hơn nữa núi non hiểm trở khó lòng vượt qua. Thêm vào đó người Gondolin là những cung thủ tài ba, những mũi tên họ bắn đã hạ gụt được bọn diều hâu dám bén lẽn đến gần Gondolin, kể cả những con rắn độc đang trườn mình trên Dãy Đồi.

Lúc Eärendel được 1 tuổi cũng là lúc thung lũng Tumladin bị đám dọ thám bao vây hơn bao giờ hết. Đức vua Turgon nhớ đến lời nói khi xưa của Tuor và trong lòng cảm thấy bất an. Ngài ra lệnh tăng cường binh lực, siết chặt phòng thủ từ mọi phía. Ông lại cho chế tạo thêm các công cụ chiến tranh và đặt chúng trên những ngọn đồi. Những ngọn lửa độc, dung dịch nóng, tên và đá chuẩn bị sắn sàng tiêu diệt kẻ nào dám bén mạng đến gần vách núi.
Tuor càng trở nên suy tư bởi chàng càng thấu hiểu những lời nói của Ulmo khi xưa, chàng tìm đến Idril để xoa dịu âu lo. Biết được rằng Idril có một quyền năng đặc biệt có thể nhìn thấu những suy nghĩ đen tối của Người và Elf, mạnh hơn sức mạnh của những người thuộc Eldar. Do đó một ngày nàng bảo với Tuor rằng: "Chàng ơi! thiếp không thể tha thứ cho bản thân vì đã hoài nghi Maeglin, thiếp sợ rằng hắn sẽ mang tai hoạ và những điều xấu xa đến vương quốc xinh đẹp này dù thiếp không biết chắc rằng bằng cách nào. Hắn đã biết tường tận những việc chúng ta làm, thiếp sợ rồi một ngày nào đó bí mật này sẽ rơi vào tay kẻ thù. Thiếp mơ thấy một cơn ác mộng, trong giấc mơ Maeglin đã xây một lò lửa và hắn ra tay tàn nhẩn vứt Eärendel đứa con bé bỏng của chúng ta vào đấy."
Nhưng Tuor trả lời:"Dù ta không thích Maeglin nhưng không có lý do gì để kết tội hắn. Hắn là cháu trai của cha nàng, là em họ của nàng, chúng ta không còn cách nào khác hơn là cẩn thận đề phòng."
Idril đáp: "Meglin là một kẻ kiêu ngạo và nhiều người sống nơi kinh thành xinh đẹp này không hề yêu thích hắn. Chúng ta phải chọn trong số họ những người đáng tin nhất để theo dõi động tĩnh của Meglin nhất là khi hắn đi xa qua những ngọn đồi. Một điều khác vô cùng quan trọng là chàng hãy tìm những người đáng tin cậy, dưới sự giúp sức của họ để đào một đường hầm bí mật, một lối thoát hiểm mà ít người biết đến. Đó là một việc cần tính nhẫn nại, tốn nhiều công sức và thời gian. Đường hầm ấy sẽ được đào từ dinh thự này xuống sâu dưới những lớp đá cứng của ngọn đồi vào tận thung lũng bên dưới. Nhưng nó sẽ không dẫn ra "Lối Thoát Hiểm" bởi trái tim thiếp mách bảo không nên tin tưởng vào lối đó. Điểm dừng của nó phải xa hơn, đến cả Vực Đá Đại Bàng (Cleft of Eagles nơi chúa tể Đại Bàng sinh sống). Xin hãy nghi nhớ nó phải được làm trong bí mât mật và cần phải thực hiện khẩn trương vì thời gian không còn nhiều".

Không lâu sau đó Maeglin đi đến những đồi núi ở xa để truy tìm vàng, tìm bạc nhưng vô tình hắn đã bị bọn Orcs bắt được. Biết được hắn là người của Gondolin chúng định ra tay giết chết. Vào lúc ấy sợ hãi vì mạng sống đang bị đe doạ nhưng có lẽ hạt giống đen tối đã nảy mầm, Maeglin nói rằng:" Các ngươi có biết ta là Maeglin con trai Eöl người đã lấy em gái vua Turgon của Gondolin làm vợ." Bọn Orcs đáp:"Điều đó có gì can hệ đến bọn ta?" Meglin nói:"Rất can hệ đến bọn ngươi, bởi nếu các ngươi giết ta dù nhanh hay chậm các ngươi sẽ mất đi những tin tức hay ho mà chủ nhân ngươi rất nóng lòng muốn nghe."
Nghe thấy những lời trên chúng dừng tay lại, và Maeglin kể cho chúng về thiết kế của thành phố Gondolin, những bức tường bảo vệ, độ cao, độ dày của chúng, những tiển xạ canh phòng cẩn mật cùng đội hùng binh một dạ trung thành với đức vua. Hắn cũng kể chúng nghe về các loại vũ khí chiến tranh oai lực của Gondolin cùng những nơi đặt chúng.

Chúng hoài nghi những gì Maeglin nói và cho rằng hắn đang bịa đặt, cố thổi phồng sức mạnh nhầm hù doạ kẻ thù. Hiểu được suy nghĩ của chúng, Meglin nhanh nhẫu nói: "Các ngươi không muốn làm thoả lòng chủ nhân sao, các ngươi các cứ mang ta đến diện kiến ngài, nhất định ngài sẽ biết được những lời ta nói có đáng giá hay không."

Với những lời trên chúng đưa Maeglin quay về Dãy Đồi Sắt và đến cung điện đen tối của Melko. Khi Meglin quỳ trước chân Melko, hắn sợ hãi khi nhìn thấy hình hài ma quái của hắn, cùng những con sói hung tợn đang nhe nanh múa vuốt, những con rắn độc ưỡn mình quần quại. Maeglin kể tường tận cho Melko những gì hắn biết về Gondolin. Nghe thấy những lời của hắn, Melko mừng thầm trong dạ và toan tính âm mưu đánh một trận để có thể diệt tận gốc Gondolin.
Maeglin giúp Melko lên một kế hoạch hoàn mỹ mà phần thưởng hắn có được là trở thành thủ linh của một đội quân Orcs và hơn hết là có được nàng công chúa Idril. Hắn còn muốn thấy được Tuor và Eärendel phải chết thãm trong lửa đỏ.

Đoạn Meglin lên đường trở về để tránh mọi hoài nghi đồng thời làm gian tế nội ứng chờ thời cơ. Hắn từ đấy mang một mặt nạ giả tạo và mọi người cho rằng Meglin đã thay đổi tính tình, ngày càng sống có tình cảm hơn. Một hôm Maeglin nói: " Ta đã làm viêc quá lâu và có ý nghĩ ngơi, ta muốn bỏ thời gian học hỏi thêm về âm nhạc, vui ca múa hát." Từ đấy hắn không đi xa nữa, không còn đến những ngọn đồi để tìm vàng, tìm bạc.

Không ít lâu sau quân dọ thám của Melko cũng rút lui dần, vua Turgon thấy trong lòng nhẹ nhõm vì tin rằng Melko đã bỏ cuộc vì hắn không tài nào tìm ra cách để tấn công Gondolin. Nhưng ông đã lầm, Melko dốc hết sức mạnh và làm việc không ngừng nghĩ. Trong khi người Noldoli khó khăn để săn tìm các kho kim loại để chế tạo vũ khí thì Melko có sẵn kho sắt kho bạc dùng hoài không hết. Melko tập hợp các thợ rèn tài ba nhất của hắn, cùng với tà thuật kinh hồn với những linh hồn từ những ngọn lửa địa ngục không bao giờ tàn lụi hắn đã làm nên một đội quân quái vật. Những con quái vật này hắn chỉ có thể tạo ra được một lần và mãi mãi về sau chúng sẽ không còn xuất hiện trên cõi đời. Một vài cơ thể toàn là sắt, vô cùng cứng cáp nhưng lại uyển chuyển như dòng sông kim loại được đốt cháy trong lửa đỏ đang chảy chầm chậm hoặc có thể cuộn tròn và dễ dàng trườn lên trên tất cả chướng ngại vật. Những con Orcs tàn bạo và hung hãn nhất trong lịch sử. Một số khác làm từ đồng và thiếc được ban cho trái tim từ ngọn lửa địa ngục bừng cháy, chúng dễ dàng làm cho kẻ địch tan nát chỉ với những cú giẫm đạp hay hơi thở nóng rực của chúng. Nhưng lợi hại nhất là Quái Vật Gondolin, chúng được làm từ những ngọn lửa tinh khiết, trông như những thanh kim loại khổng lồ đang quằng quại trong lửa đỏ, dù cho đó là sắt hay đá cũng sẽ tan chảy như nước trước mặt chúng, trên lưng chúng cõng hàng trăm quái thú Balrogs và khi xông trận chúng phối hợp ăn ý tạo thành một đội quân bất khả chiến bại.

Chương 4: Hoả Thiêu Kinh Thành Gondolin


EQ5jh.jpg


Khi mùa hè thứ 7 trôi qua kể từ ngày Meglin phản bội, Melko cũng đã rút hết quân dọ thám vì giờ đây từng con đường, từng ngõ ngách từng gốc núi hắn đã nắm rõ trong lồng bàn tay. Người Gondolin thì cứ cho rằng Melko bỏ cuộc vì hắn đã không tài nào tìm ra cách tấn công Gondolin, kinh thành bất khả xâm phạm của họ. Nhưng nàng công chúa Idril chỉ thấy bóng tối bao quanh, ánh sáng trên khuôn mặt nàng dường như đã bị mây mờ che khuất. Đức vua Turgon ra lệnh giảm số quân tuần tra xuống thậm chí còn ít hơn con số khi xưa.

Và mùa thu qua đi, đại tiệc Hoa Quả Mùa Đông lại gần kề. Tuor đứng trên pháo đài dõi mắt trông về Dãy Núi Bao Quanh. Idril đến bên chàng và những cơn gió làm thổi tung mái tóc, Tuor nhìn người vợ xinh đẹp như lần đầu họ gặp gỡ nhưng dường như trên khuôn mặt nàng không dấu được nỗi âu lo. Idril nói: "Đã đến lúc chàng phải chọn lựa". Tuor không hiểu ý nàng, nhưng Idril lại nói tiếp "Thiếp vẫn mãi không yên về tính mạng con trai chúng ta, thiếp mơ thấy những cơn ác mộng về cảnh Eärendel chết thãm thương trong biển lửa và Melko là kẻ đã gây nên cớ sự". Tuor vuốt ve an ũi nàng, nàng lại hỏi tiếp về tiến trình của Đường Hầm Bí Mật và có chút an tâm khi nghe được những lời Tuor nói. Đường Hầm đó với vua Turgon thì họ không dám hé lộ vì ngài là một vị vua nhân từ, cao quí nhưng lại quá tin vào đứa cháu trai gian xảo Meglin. Ông mù quáng tin vào những lời nói giã tạo của hắn, và càng tin hơn vào sức mạnh của Gondolin kinh thành mà ông cho rằng Melko khó bề xâm chiếm và phải bỏ cuộc.

Đến độ giữa đông tiết trời vô cùng giá buốt, sương mù dầy đặc trên thung lũng Tumbalin, nước trong ao hồ đóng băng và Hai Cây vẫn chưa trổ hoa. Đông qua đi xuân lại đến làm băng tuyết tan chảy trên các dãy núi, và thung lũng khô nay lại có sức sống từ những dòng nước mát lạnh từ trên cao đổ xuống, vạn vật như được đánh thức sau giấc ngủ của một mùa đông băng giá. Và người kinh thành Gondolin háo hức chờ đón ngày lễ Nost-na-Lothion hay Ngày Sinh Hoa Quả và họ nguyện cầu cho một năm mới đầy hứa hẹn.
Thời gian trôi qua không lâu nữa người Gondolin sẽ chào đón lễ hội Tarnin Austa hay Lễ Hội Mùa Hè một lễ hội truyền thống được tổ chức vào ngày đầu tiên của mùa hè trong năm. Theo thông lệ hàng năm họ tổ chưc một lễ hội linh đình chào đón vị Thần Mặt Trời. Buổi tiệc kéo dài từ lúc đêm khuya cho đến khi mặt trời ló dạng, không ai được phép nói chuyện nhưng lại vui vẻ đấm mình trong những điệu nhạc vui tươi được sướng lên từu lúc đêm khuya. Đã bao năm qua đi họ đã vui vẻ nhảy múa theo điệu nhạc và trông ngống về hướng đông nơi ánh sáng mặt trời sẽ xuất hiện. Giờ là nữa đêm cả thành phố được trang trí vô số lồng đèn phát ra ánh sáng bạc ấm áp, phản chiếu lên những chiếc lá trên cành cây khiến chúng sáng lấp lánh như những hạt ngọc đang nhảy múa theo cơn gió.

Mặt trời đã ẩn mình thật xa qua các dãy núi nhưng mọi người không dấu được niềm háo hức đợi chờ và mọi cặp mắt đều nhìn về hướng đông. Mặt trời đã lặn từ lâu và xung quanh chỉ là bóng tối nhưng họ lại bất ngờ khi nhìn thấy một tia sáng rực rỡ xuất hiện, nhưng nó không xuất hiện ở hướng đông mà lại xuất hiện từ dãy núi hướng bắc, họ lấy làm lạ vì ánh sáng kia ngày càng đỏ rực và kìa tuyết trên dãy núi dường như lại nhượm một màu máu đỏ tươi, và đó là thời khắc ác quỷ của Melko đã kéo đến Gondolin.
Những kỵ sĩ từ đâu xuất hiện, trong hơi thở hổn hển họ báo hung tin Gondolin đang bị tấn công bởi những con quái thú kỳ lạ có hình hài như rồng như rắn. Nỗi hoang mang lo sợ tràn ngập cả thành phố, mọi nơi trở nên nhốn nháo với tiếng than khóc của phụ nữ cùng tiếng rào thét của trẻ em.

Narfil_Pal%C3%B9rfalas_-_Siege_of_Gondolin_2.jpg


Quảng trường chính nhanh chóng là nơi tập hợp tất cả các đạo quân của 12 Nhà Gondolin. Dũng mãnh là Nhà Của Đức Vua với màu sắc chủ đạo là trắng, vàng và đỏ. Biểu tượng của họ là mặt trời, mặt trăng và một trái tim đỏ thấm. Đứng giữa là Tuor với chiếc áo giáp bạc sánh lấp lánh, xung quanh chàng là đạo quân Nhà Cánh Trắng trên đầu đội mũ Hai Cánh Thiên Nga. Nhưng Meglin cũng kéo quân Nhà Chuột Chũi đến, họ mặc trong người áo giáp đen và đeo chiếc mũ thép tròn vành bên ngoài được bao lại bởi lớp lông đen chuột chũi.

Những ngọn đồi hướng bắc đang sáng rực và dường như có những con sông lửa đang chảy chầm chậm xuống thung lũng Tumladin, kẻ địch còn khá xa nhưng mọi người đã cảm nhận được cái nóng của nó.
Mọi người đều có mặt đầy đủ, những cung thủ tài ba nhất từ Nhà Chim Nhạn và Nhà Cánh Cung, họ đang dàn trận trên những bức tường thành để chuẩn bị đối phó với kẻ thù. Người Nhà Chim Nhạn trên mũ có đính một chiêc quạt được làm từ lông chim với màu sắc được sắp xếp theo thứ tự trắng, xanh, tím và đen, chiếc khiên họ sử dụng có hình một mũi tên trắng. Thủ lĩnh của họ Duilin, ông là một người cực kỳ nhanh nhẹn và cương quyết.
Nhà Cánh Cung gồm những người giàu có, họ vận trang phục với màu sắc sặc sỡ, tay họ mang đầy trang sức đang phát sáng lấp lánh, khiên họ mang có màu xanh da trời và viền của nó được trang trí bằng những hạt ngọc quý có nhiều màu sắc, ở giữa lại đính thêm một hạt ngọc to. Egalmoth là thủ lĩnh Nhà Cánh Cung, ông đang mặc một chiếc áo xanh lam trên có đính vô số ngọc thạch làm thành những ngôi sao ngủ sắc. Tài nghệ bắn cung của ông thì không ai sánh bằng, ông có thể bắn xa hơn so với bất kỳ ai trong kinh thành Gondolin này.

Và có quân Nhà Trụ Cột và Nhà Tháp Tuyết, người đứng đầu cả hai Nhà là Penlod, một người cao to. Đồng thời có người Nhà Cây đang mặc trang phục xanh lá cây, vũ khí họ sử dụng là gậy và nỏ, thủ lĩnh của họ là Galdor một người không biết hiểm nguy là gì. Và nơi đó có quân Nhà Hoa Vàng, khiên của họ mang biểu tượng hoa mặt trời vàng rực rỡ, thủ lĩnh của họ là Glorfindel ông đang mặc chiếc áo choàng có thêu vô số hoa vàng trông như một cánh đồng hoa nở rộ khi xuân đến.
Đến từ phía nam là đạo quân Nhà Tháp Nước và Ecthelion là thủ lĩnh của họ. Họ rất thích kim loại đặc biệt là bạc và sử dụng những thanh kiếm dài sáng chói. Trước khi xông trận họ thường thổi lên những tiếng sáo thanh tao. Đến sau họ là quân Nhà Đàn Hạc, họ là những người tài ba về âm nhạc nhưng không kém phần can đảm, tuy nhiên thủ lĩnh của họ Salgant lại là một kẻ hèn nhác, một tên cúi lòn, nịnh hót Meglin. Trang phục của họ được trang trí những tua bạc, tua vàng và có thêu chiếc đàn hạc trắng nỗi bật trên nền đen.

Đến cuối cùng là đạo quân của Nhà Búa Thần, trong số họ có nhiều người thợ rèn tài ba cùng những thợ thủ công tài giỏi nhất, họ tôn thờ vị thần Aulë hơn hết. Vũ khí họ sử dụng là những chiếc truỳ khổng lồ, họ có những cánh tay mạnh mẽ và dùng những chiếc khiên nặng nề. Nhà Búa Thần đã từ lâu thu nạp những tù nhân Nodoli trốn thoát khỏi ngục sắt của Melko, vì lý do đó họ căm thù những việc làm của Melko hơn ai hết và nhất là Balrogs những con quái vật họ thề sẽ không đội trời chung. Thủ lĩnh của họ là Rog một người có sức mạnh phi thường chỉ đứng sau Galdor. Biểu tượng của họ là chiếc búa thần chém mạnh vào chiếc đe làm bật ra những tia lửa sáng chói. Đó là đạo quân đông nhất, đồng thời can đảm và thiện chiến nhất.

Giờ đây khuôn mặt vị thủ lĩnh Nhà Cánh Trắng đang trầm ngâm, lo lắng cho sự an toàn của vợ con, Biết được tai biến đang đến, Idril mặc vào người một chiếc áo giáp và trở về tìm Eärendel. Đứa bé đang la khóc vì nó nhìn thấy những ánh sáng đỏ chói trên các bức tường trong phòng, nhưng Idril đã kịp trở về và mang đến cho nó một chiếc áo giáp nhỏ bé mà nàng âm thầm làm từ lâu. Idril đau buồn cho thành phố mà nàng vô cùng thương yêu, lo sợ kế hoạch của mình sẽ bị thất bại dưới cơn bão táp bất ngờ từ những con quái thú rồng rắn của Melko.

Bốn giờ trôi qua kể từ lúc nữa đêm, và bầu trời ở các hướng bắc, đông và tây đỏ rực như máu. Những con quái thú bằng sắt có hình thù rắn rít đang tiến càng gần thung lũng. Đức vua Turgon nhanh chóng kêu gọi một cuộc hợp khẩn cấp, tuy nhiên Tuor và Meglin chưa đến kịp vì ở quá xa. Fuilin đến cùng Egalmoth và Penlod. Rog sãi bước cùng thủ lĩnh Nhà Cây Galdor, Glorfindel Nhà Hoa Vàng và Ecthelion Nhà Tháp Nước. Đức vua cho rằng nên nhanh chóng phá vòng vây vì cái nóng khó cưỡng ngày càng tiến gần, nhiều người ủng hộ ý kiến trên nhưng cũng có một số đông không tán thành. Họ cho rằng nên phá vòng vây bằng cách nào, chia ra bao nhiêu đội, xông ra từ hướng nào và quan trọng hơn cả là sự an toàn của phụ nữ và trẻ em.

Vào lúc đó Meglin và Salgant lại có một cuộc hợp khác, ho bàn bạc tìm cách bảo vệ các kho báu. Meglin bày mưu tìm cách tiêu diệt tất cả người Gondolin vì hắn sợ rằng nếu còn sống sót một ngày nào đó khi biết ra sự thật thì họ nhất định sẽ tìm hắn trả thù. Thủ lĩnh Nhà Chuột Chũi đánh trúng nhược điểm của vua Turgon khi nói rằng" Thưa đức vua, thành phố Gondolin có vô số kho châu báu, nhiều báu vật được làm từ tay của Noldoli vượt lên trên cái đẹp. Các chiến binh, các vị thủ lĩnh thì tài ba và một dạ trung thành, vậy tại sao ta không nên quyết chiến mà lại bỏ chạy để thành phố xinh đẹp mấy trăm năm khổ công xây dựng phút chốc lại rơi vào tay kẻ thù. Chiến thắng nhất định sẽ thuộc về chúng ra, Balrogs sẽ biết được thế nào là sức mạnh của Gondolin".

Những lời nói của Meglin đã khiến đức vua phân vân, bởi hắn biết được ông sẽ không dễ dàng từ bỏ thành phố này, thành phố mà ông xem như chính sinh mạng của mình. Meglin thêm dầu vào lửa: "Xin hãy nhìn kìa! chúng ta đã bỏ ra quá nhiều năm để xây nên những bức tường thành kiên cố, những chiếc cổng khó bề công phá, những vũ khí uy lực cùng vô số cung tên đang chờ để lấy máu kẻ thù. Sao trong giờ phút hiểm nguy này không sử dụng chúng để bảo vệ những gì ta yêu quý mà lại xông ra tay không đối địch với kẻ thù toàn sắc thép và lửa đỏ. Những kẻ đã làm rung chuyển cả dãy núi chỉ với những tiếng thét và bước chân của chúng."
Nghe những lời của Meglin, Salgant run rẩy khi nghĩ đến cảnh phải đối đầu với kẻ địch hung tàn, hắn lớn giọng nói: "Meglin nói chí phải thưa bệ hạ, xin hãy nghe lời anh ta".
Đức vua cuối cùng cũng nghe theo những lời nói gian xảo của Meglin và bảo không cần bàn thêm về chuyện phá vòng vây. Nhưng Tuor lại buồn rầu và chàng tập hợp quân Nhà Cánh Trắng rời bỏ hoàng cung, trong giờ phút đó khói đen đã lan đến các con đường trong thành phố.

Giờ đây bọn lâu đang vượt qua thung lũng và các lâu đài trắng của Gondolin đang đỏ rực trước mặt chúng. Những người can đảm nhất cũng phải khiếp vía trước hình hài ma quỷ của các con quái vật trông như những con rồng mà cơ thể toàn là lửa, những con rắn thân thể như đồng như sắt đang tiến đến ngọn đồi Amon Gwareth. Họ bắn sử dụng vũ khí ném đá, ném sắt bắn những mũi tên chuẩn xác nhưng cũng chẳng làm chậm bước tiến của chúng. Bất ngời họ mừng thầm vì khi đến chân ngọn đồi những con rắn lửa này không thể leo lên vì vách đá thẳng đứng và trơn trượt. Tuy nhiên chúng vẫn không bỏ cuộc, hơi nóng của chúng đã làm nước của các con sông trên đồi Amon Gwareth phải bốc hơi. Sức nóng ác nghiệt đã khiến nhiều phụ nữ phải ngất đi còn đàn ông thì mồ hôi đầm đề.

Trước tình thế trên Gothmog chúa tể của loài Balrog đã hợp quân, hắn tập chung tất cả quái thú bằng sắt có khả năng co cuộn. Chúng chồng chắt lên nhau ngai trước cổng bắc của kinh thành, chúng làm thành một khối khổng lồ có hình xoắn ốc cao lớn đến độ có thể chạm đến đỉnh đồi. Sức nặng của nó khi tông vào đã khiến cho cổng thành phải sụp đổ, tuy nhiên phần lớn các bức tường xung quanh vẫn còn đứng vững. Quân Gondolin sử dụng những chiếc máy lăn đá ném ra các tảng đá khổng lồ, những thanh sắc to nóng đỏ liên tục tấn công những con quái thú gian ác. Chúng chỉ chao đảo trước đòn tấn công nhưng tiệt nhiên không dễ dàng bị phá vỡ.

Thật bất ngờ vì bụng những con quái thú bổng mở tung ra và vô số Orc từ trong đấy bước ra và nhanh chóng nhảy vào cổng thành. Quân Nhà Chim Nhạn cùng Nhà Cánh Cung bắn những mũi tên đen tiên tiếp đến chúng, xác cả hai phe rơi lã tã như những chiếc lá mùa thu trong cảnh hổn độn của khói đen mù mịt. Tuy dủng cảm thiện chiến nhưng quân Orcs ngày càng đông và chúng đã đánh từ từ vào bên trong thành và chiếm được một phần phía bắc thành phố.

89tcal_03.jpg


Vào lúc đó Tuor cùng quân Nhà Cánh Trắng vượt qua cảnh hổn độn của đường phố để trở về dinh thự nhưng chàng không biết rằng Meglin đã đến trước một bước. Hắn tin rằng chiến tranh đang lan tràn và phút chốc sẽ lan vào khắp nơi trong thành phố và thời cơ hắn chờ đợi bấy lâu đã đến. Hắn cuối cùng cũng biết được tin về đường hầm bí mật mà của Tuor và nghĩ rằng đường hầm đó cũng sẽ dẫn đến Lối Thoát Hiểm. Đây là một đêm đáng nhớ, hắn phải sử dụng đầu ốc, vận dụng thời cơ cho thích đáng để đoạt những gì phải thuộc về hắn và hãm hại người Noldoli. Hắn lén lút đưa tin cho Melko để dàn sẳn một đội quân bên ngoài Lối Thoát Hiểm. Hắn có có ý định bắt lấy Eärendel quăng đứa bé vào hố lửa bên dưới và tìm kiếm Idril để ép buột nàng nói ra bí mật của Đường Hầm Bí Mật, bắt nàng cùng đến bên Melko. Với Salgin hắn đã ra lệnh cho ông ta xông vào trận chiến ác liệt, nhưng hắn có ngờ đâu Saglin là một kẻ hèn nhát, hắn đang run rẩy trốn tránh trong phòng.

Khi Tuor đến thì đã thấy toán quân hung hăng của Meglin đã bao vây dinh thự. Đó là toán quân tự do không bị ràng buột bởi Melko, tuy nhiên họ lại một dạ trung thành với chủ nhân, cho nên dù trông thấy tình cảnh của Idril họ vẫn không ra tay giúp đỡ hoặc không màn đến những việc Meglin đang làm.
Meglin nắm lấy tóc Idril và cố lôi nàng ra ngoài tường thành để cho nàng trông thấy cảnh đứa con yêu quí của nàng sẽ bị ném vào trong biển lửa, nhưng hắn lại không ngờ nàng phản kháng quá quyết liệt dù thân hình nàng có mãnh mai, một mình nàng như một con hổ cái dùng hết sức bình sinh trong cơn điên loạn mong giải cứu con mình. Tuor đã đến gần và chàng hét lớn vang vội khắp nơi khiến cho bọn Orc cũng phải nghe thấy, quân Cánh Trắng chiến đấu quyết liệt với quân Chuột Chũi trong cảnh hổn đoạn. Trước tình hình trên Meglin vội lấy dao đâm vào người Eärendel nhưng đã bị đứa bé cắn sâu vào cánh tay, và do chiếc áo giáp nó đang mặc đã khiến nhát chém yếu đi và lệch hướng. Trong cơn phẩn nộ cùng cực, Tuor xông đến tấn công Meglin, tóm lấy hắn quăng qua bức tường thành bên dưới đầy lửa đỏ. Cơ thể hắn rơi rớt và va vào vách đồi Amon Gwareth đến ba lần trước khi tan thành tro bụi bởi hố lửa đang bừng bừng bốc cháy bên dưới. Và thế là kết thúc cuộc đời của kẻ bất lương và từ đấy cái tên Meglin là một nỗi u nhục cho Eldar và Noldoli. Quân Chuột Chũi có quân số lớn hơn so với Cánh Trắng nhưng trước cơn thịnh nộ của Tuor họ đã phải khiếp vía và bỏ chạy tan tác. Chống lại ý muốn của Voronwë và vài người thân cận, Tuor giao vợ con cho họ bảo vệ và quyết cùng những người còn lại xông pha chiến trận vì chàng tin rằng Gondolin vẫn còn có thể cứu giãn.

Trận chiến ngày một ác liệt nơi Cổng Chính của kinh thành, và Duilin của Nhà Chim Nhạn đã tử trận, ông bị bắn bởi những tên lửa Balrog phóng ra và xác ông rơi xuống tường thành. Đoạn Balrogs tiếp tục phóng ra những tia lửa có hình dáng như những con rắn lửa đang nhảy múa trong không trung. Chúng rơi trên các máy nhà, rơi xuống các khu vườn các mọi thứ bắt đầu bốc cháy. Hoa và cỏ đều cháy trụi, những bức tường trắng của các toà lâu đài hay những dãy cột đều nhuộm màu một đen như than.

Tồi tệ hơn là những con Balrog bắt đầu leo lên trên khối sắt khổng lồ do những con rắn sắt cuộn tròn vào nhau, nó vô cùng vững chắc dù cho họ có cố bắn những mũi tên hay những tảng đá khổng lồ cũng không hề làm nó lay chuyển, quân giữ thành trong lòng lo sợ và hoang man. Đoạn Rog thủ lĩnh Nhà Búa Thần nói với giọng hào hùng: "Ai lại sợ Balrog chỉ vì hình hài xấu xa của chúng, hãy nhìn trước mắt chúng ta là kẻ thù truyền kiếp, là những con quái vật đã tra tấn hành hạ những đứa con Noldoli. Hãy tiến lên nào hỡi các chiến binh Búa Thần, chúng ta sẽ nghiền nát bọn chúng". Rog cầm trên tay một chiếc truỳ to và dài, ông xông pha tiến lên tấn công bảo vệ nơi cổng thành đã bị phá, tất cả quân Nhà Búa Thần đồng loạt theo sau. Lời nói và hành động của Rog đã khiến quân lính nỗi lên cơn thịnh nộ, họ không còn e dè kẻ địch dù chúng có tàn bạo đến đâu và tiến lên tấn công như bảo táp. Cuộc chiến trên đã đi vào huyền thoại và người Noldoli sẽ hát mãi bài hát về những vị anh hùng Nhà Búa Thần. Quân Orc bị đánh tan tành và liên tiếp rơi vào hố lửa đang bừng cháy bên dưới. Quân Rog đã đánh lùi kẻ địch không những thế họ còn tấn công và tiến lên trên đống sắt rắn ma quái đang cuộn tròn quằn quại. Họ đến tấn công Balrogs, nhưng những con quái thú này cơ thể là lửa là thép, sử dụng roi lửa và răng chúng là sắt thép, cơ thể vô cùng cứng cáp cho nên dù họ tấn công liên tục cũng khó lòng làm cho chúng bị thương. Tuy nhiên khi họ bắt lấy những chiếc roi lửa của chúng và dùng nó tấn công lại thì kỳ diệu làm sao một vài con đã bị giết khiến cho bọn lâu la của Melko phải khiếp vía. Vì trong lịch sử chưa bao giờ có bất kỳ Balrog đã từng bị giết bởi Elf hay Người, cho nên những gì bọn chúng chứng kiến thật khó tin. Đoàn quân của Rog đã đánh lui kẻ dịch đến tận bên dưới thung lũng Tumladin.

399px-GOTHMOG-1.jpg


Nhưng Gothmog chúa tể của loài Balrogs đã tập chung tất cả các quái thú của hắn và mệnh lênh một số sẽ tấn công quân Búa Thần đang ở trước mắt, một số lượng lớn hơn tấn công nhanh vào hai bên sườn thành. Đám rắn lửa cuộn tròn và cao hơn, chúng tiến sát hơn đến cổng thành khiến quân Rog không thể chiến thắng dù đã có quá nhiều người hy sinh. Bên dưới thung lũng là những tiếng kêu thét vang trời, dù bị bao vây nhưng quân Nhà Búa Thần vân không bỏ cuộc, họ chém đông chém tây cho đến khi hơi tàn sức kiệt. Nhưng quân Orc, Balrog và rồng lửa bao vây họ, họ cuối cùng họ cũng không chiến thắng được sắt và lửa dù người ta cho rằng một mạng quân Búa Thần đã đổi lấy bảy mạng quân địch. Họ hoang mang như rắn không đầu dưới cái chết của thủ lĩnh Rog và thế là toàn quân Búa Thần đã dủng cảm hy sinh.
Quân Melko đã tấn công sâu hơn vào trong lồng thành phố và thủ lĩnh Penlod cũng tử trận trên một con đường nhỏ, thi thể ông dựa một bức tường. Xung quanh là đầy rẩy xác quân Nhà Trụ Cột và Nhà Tháp Tuyết. Và như thế quân Melko đã chiến thắng phần lớn tất cả cổng và tường thành dù quân Nhà Chim Nhạn và Cánh Cung có cố phản công, bên trong thành chúng cũng chiếm được một vùng đất rộng và đang tiến gần đến khu trung tâm. Kẻ địch đang trong thế thượng phong nhưng quân chúng lại chết rất nhiều so với quân Gondolin, xác kẻ tấn công và người bảo vệ nằm chồng chất la liệt trên các con đường, quanh các cổng thành. Thấy được sự dủng mãnh của quân Gondolin, thủ lĩnh quân Melko lên một kế hoạch cố giữ những gì đã chiếm, những con quái thú rắn bằng đồng khổng lồ nhưng thô kệch di chuyển chậm sẽ leo lên lưng những con bằng sắt vì chúng di chuyển nhanh hơn. Trong khi đó bọn Balrog cỡi trên lưng con rồng khổng lồ có cơ thể làm từ lửa vì chúng biết rằng phải tấn công nhanh chóng bởi lửa của quái thú sẽ không tồn tại mãi mãi, chúng chỉ có thể được khôi phục từ những chiếc giếng lửa của Melko cách rất xa nơi ấy.

Chương 5: Tuor Và Ecthelion

Dù quân Melko có đi nhanh đến đâu thì phía trước phải đối phó với một đoàn quân bất ngờ. Từ đâu bổng nỗi lên những tiếng sáo vi vu tuy êm dịu nhưng đã khiến chúng khiếp sợ khi hiểu ra ý nghĩa của điệu nhạc kia. Vâng đấy là tiếng sáo của quân Tháp Nước do Ecthelion lãnh đạo đã kéo đến. Tiếng sáo thần thánh trước khi xông trận, những hạt ngọc trên khiên sáng rực dưới ánh lửa làm họ trông như những vị tướng thần xông ra trận mạc. Thình lình tiếng sáo tắt lịm và với giọng nói oai hùng Ecthelion ra lệnh tuốt gươm. Chuyện kể rằng quân Ecthelion đã giết số quân Orcs nhiều hơn bất cứ cuộc chiến nào đã từng xảy ra giữa hai giống loài và cái tên Ecthelion sẽ trở thành nỗi khiếp đãm cho Orc sau này.

Vào lúc đó Tuor cùng quân Cánh Trắng đã đến và sát cánh cùng quân Ecthelion, họ hỗ trợ nhau và liên tiếp tấn công kẻ thù khiến chúng rút lui đến tận cổng thành. Nhưng bổng dưng mặt đất rung chuyển, có những tiếng động vang trời và những con rồng lửa từ đâu bổng nhiên xuất hiện. Các bức tường thành của lâu đài đều bị chúng đạp tan ra từng mãnh vụn.

Quân Chim Nhạn và Cánh Cung chiến đấu cực nhọc trên các dãy tường thành từ hướng đông, bên hướng tây. Một trong những con rắn khổng lồ thân thể toàn đồng với sức nặng của nó đã đè bẹp bức tường ở dãy thành đông. Đến sau nó là một quái thú trông như một con rồng nhưng cơ thể chỉ toàn là lửa đỏ và trên lưng nó là vô số Balrogs. Lửa độc từ miệng của loài sâu bọ đã đốt cháy những người đối kháng và hai chiếc cánh thiên nga trên mũ của Tuor đã bị cháy đen. Chàng tập hợp tất cả quân Cánh Cung và Chim Nhạn còn lại cùng bên trái là Ecthelion của Nhà Tháp Nước. Giờ đây một lần nữa vô số Orc lại chui ra từ ổ bụng của những con rồng sắt, chúng trà trộn vào đám Balrog hung hăng tấn công quân Gondolin như bão táp. Cũng chính nơi đó Tuor đã giết chết Othrod một tên thủ lĩnh Orc, chém lìa Balcmeg và đâm trọng thương Lug với chiếc rìu thần. Ecthelion thì một nhát kiếm đã lấy được thủ cấp hai tên thủ lĩnh Orc và Orcobal hung tàn.

Ecthelion_slays_Orcobal.jpg


Sự dủng mãnh của họ đã khiến quân địch khiếp vía, họ lại xông đến tân công Balrog. Những con quái thú này Ecthelion giết chết ba bởi thanh kiếm sắc bén khi chém đến thép đến lửa cũng phải bị tổn thương, chúng quần quại trong cơn đau đớn. Chiếc rìu Dramborleg trong tay Tuor càng khiến chúng kinh sợ hơn, chàng múa rìu làm nó phát ra những tiến kêu vun vút như những âm thanh từ đôi cánh đại bàng đang vỗ cánh trên không trung. Chiếc rìu tử thần đã lấy đi sinh mạng năm tên Balrog.

Nhưng dù có dủng mãnh đến đâu thì số ít khó lòng chiến thắng số đông. Cánh tay Ecthelion đã bị một chiếc roi lửa của Balrog làm trọng thương, chiếc khiên cũng rơi xuống đất và ngai lúc đó con rồng lửa khổng lồ đã đến kề bên đống đá đổ nát. Tuor vội chạy đến trợ giúp Ecthelion, nhưng bất ngờ mặt đất rung chuyển và con rồng khổng lồ kia đang giương bàn chân to lớn của nó định đè bẹp hai người, nhưng Tuor đã nhanh như chớp vơ lấy chiếc rìu chém vào bàn chân làm cho nó kêu la thãm thiếc. Lửa từ vết thương trào ra và con quái thú lên cơn điên loạn, đuôi có nó quờ quạng mọi hướng đã khiến không ít Noldoli và Orc phải bỏ mạng. Giờ đây Tuor cõng Ecthelion trên lưng cùng những người còn lại thoát khỏi con rồng đang điên loạn giẫm đạp khắp nơi khiến cả kinh thành Godolin rung chuyển.

Và đó là Tuor con trai Huor đã chiến đấu oanh liệt trước kẻ thù, chàng mang về từ trận chiến Ecthelion thủ lĩnh Nhà Tháp Nước, nhưng những con rồng độc ác và kẻ địch đã chiếm một nữa thành phố cùng tất cả vùng đất phương bắc của nó. Chúng tàn bạo tự do cướp bốc, giết người. Chúng bắt giữ nhiều tù nhân, phụ nữ, trẻ em và trối chặt hai tay họ và tống giam vào buồng sắt khổng lồ trên bụng những con rồng sắt để dễ dàng mang về Angband.

Chạy theo hướng bắc Tuor đã đến một quảng trường nơi đó chàng trông thấy Galdor đang dủng cảm chiến đấu, xung quanh ông chỉ còn rất ít quân Nhà Cây. Các tàn quân còn lại của Cánh Trắng, Nhà Cây, Tháp Nước, Chim Nhạn và Cánh Cung tập hợp tạo thành đội quân. Tuor đưa ra kế hoạch tìm cách rút quân về Quảng Trường Chính của Hoàng Cung. Giờ đây có nhiều người bị thương nặng hoặc mệt mõi không còn sức lực, và Tuor thì tay chân rả rời sau hàng giờ chiến đầu lại cõng thêm trên lưng Ecthelion, người giờ đây đang mê man bất tỉnh. Chàng dẫn quân theo lối Đường Cung (Road of Arches) từ hướng tây bắc nhầm ngăn chặn kẻ địch tấn công từ phía sau. Bổng có tiếng binh giáp xuất phát từ hướng đông của Quảng Trường và kìa Glorfindel và quân Hoa Vàng cuối cùng đã đến.

Nói về Glorfindel tham gia trận chiến ác liệt diễn ra nơi khu Chợ Chính nằm ở hướng đông của thành phố. Một đội quân Orc đi theo lối vòng tấn công họ bất ngờ. Tuy vậy họ vẫn chiến đấu không mệt mõi cho đến khi bị áp đảo bởi một con rồng lửa. Bị bao vây tứ hướng Glorfindel cùng những người còn lại tìm đường thoát khỏi vòng vây, nhưng những kiến trúc tuyệt đẹp, những thứ quý giá được làm từ bàn tay khéo léo của Noldoli đã bị lửa đỏ thêu huỷ. Chuyện kể rằng thuộc hạ của Glorfindel hối hả chạy đến hoàng cung xin viện trợ và đức vua Turgon đã hạ lệnh cho quân Đàn Hạc đến hiểm trợ. Nhận được lệnh trên nhưng Salgant đã không tuân theo mà trái lại hắn còn che giấu mọi người và lệnh cho quân Đàn Hạc cấm trại ở hướng nam nhầm bảo vệ dinh thự của hắn. Quân lính trở nên cáu gắt vì mệnh lệnh của thủ lĩnh đốn mạc, họ quyết trái lệnh quay về hoàng cung thì mới hiểu được sự sấu xa của Salgant. Cũng vì lý do đó họ đã kịp thời đến giải vây cho quân Glorfindel trong giờ phút khẩn cấp nhất. Tuy nhiên nhiều người trong số họ bị vây hãm trong trận chiến đó mà xung quanh chỉ là lửa đỏ, họ ngả rục trước hơi thở và lửa ma nóng bỏng của loài rồng ma quái.

Tuor uống những giọt nước tinh khiết từ Tháp Nước của Quảng Trường Chính và cơ thể nhanh chóng hồi phục, chàng lấy nước cho Egalmoth uống và rửa mặt để ông được tỉnh lại. Giờ họ đã rút vào Quảng Trường Chính của hoàng cung nơi được bảo vệ bởi các bức tường đá vững chắc, tuy nhiên hướng nam vẫn còn bỏ ngõ và từ hướng đó Egalmoth cùng những người Nhà Cánh Cung đã đến.
Giờ đây Quảng Trường Chính đã tập hợp đầy đủ các chiến binh còn lại của 12 Nhà Gondolin, duy chỉ Nhà Búa Thần đã hy sinh không còn một ai. Lâu đài của đức vua vẫn chưa bị chạm đến và nơi đó sẽ là nơi diễn ra trận đánh cuối cùng.
Quân Melko cũng tập chung lực lượng, 7 con rồng lửa trên lưng là Balrogs cùng Orcs đến từ các hướng bắc, đông, tây chúng hối hả truy tìm lâu đài đức vua. Nơi tường thành bảo vệ đã xảy ra trận chiến đẫm máu, Egalmoth cùng Tuor tả xung hữu đột trong khi Ecthelion bị thương đang nằm kề bên một tháp nước. Cuối cùng những con rồng cũng phá được các bức tường ở hướng bắc, nơi đó có Con Đường Hoa Hồng một nơi vô cùng thơ mộng nhưng giờ đây còn lại chỉ là những vết đen dài, hoa cỏ cháy trụi cùng những tiếng gào thét vang trời.

Tuy bị thương nặng nhưng Tuor đã can đảm chặn lối quái thú, Egalmoth cùng những người khác đẩy chàng qua một bên và dồn chàng vào trung tâm Quảng Trường kề bên Tháp Nước. Nhưng không khí bổng trở nên ôi bức vì Gothmog chúa tể loài Balrog, con trai Melko đã đến tấn công Tuor. Tuor bị thương nên không còn đủ sức chống đỡ những đòn roi lửa của Gothmog, nhưng vào lúc đó Ecthelion với sức lực còn lại vớ lấy thanh kiếm xông đến tấn công loài ác quỷ, roi lửa cùng hơi nóng của nó đã khiến Ecthelion đánh rơi thanh kiếm nhưng trong bước đường cùng Ecthelion liều mạng dùng chiếc mũ có thanh sắt nhọn đâm vào ngực nó và khiến cả hai rơi vào đáy sâu của Tháp Nước. Thế là Ecthelion vị anh hùng Gondolin, một trong chiến binh mạnh mẽ nhất của Noldoli đã chiến đấu đến hơi thở cuối cùng và yên nghĩ trong dòng nước lạnh.

Ecthelion_and_Gothmog_by_Cloister.jpg


Tuor trông thấy những gì đã xãy ra, chàng thương tiếc cho vị anh hùng thành Gondolin. Nhưng trận chiến vẫn tiếp diễn, kẻ địch hung hăng chém giết vì cái chết của tên nguyên soái đã khiến chúng nổi cơn điên loạn. Từ trên lâu đài, đức vua Turgon bước xuống trong áng sáng chói ngời, tay cầm thanh gươm xông vào trận địa chiến đấu cùng mọi người. Dường như có thêm sức mạnh họ đã càn quét kẻ địch, nhiều Balrog bị giết, họ bao vây một con rồng lửa và dồn nó đến bên tháp nước và một lần nữa là nơi chôn xác loài ác quỷ. Lửa trong người con quái thú đã khiến nước khô cạn, nó không còn phun ra những vòi nước lên không trung mà bốc hơi làm thành những làn khói khổng lồ hội tụ thành những đám mây mù trôi nhẹ khắp nơi. Cả Quảng Trường chìm trong hơi nước mù mịt, nhiều người bị chết bởi hơi nóng hoặc bị giết bởi kẻ thù, dưới gốc cây Glingol và Bansil đầy rẩy xác người.

Đức vua Turgon nói: "Đại bại làm sao kinh thành Gondolin!", mọi người rùng mình khi nhớ đến lời tiên tri khi xưa của Mandos về định mệnh của Noldoli. Nhưng Tuor quá yêu mến đức vua, chàng hô to: "Gondolin vẫn còn đứng vững, Ulmo sẽ không bỏ rời chúng ta." Nhưng lúc đó Turgon đứng trên bậc đá và Tuor đứng trước mặt làm ông nhớ đến lời nói của chàng ngày xưa khi lần đầu đặt chân đến Gondolin. Turgon nói: "Ma quỷ ta đã mang đại hoạ đến chốn thần tiên này trong sự hờn trách của Ulmo, và ngài không còn màn đến dù giờ đây nó chìm trong biển lửa. Ta không còn hy vọng gì thêm nữa, nhưng những người con của Noldoli sẽ không hứng chịu thêm mất mát." Turgon lại nói tiếp: "Chạy không phải là chống lại số mệnh, ôi các con của ta! hãy chạy thoát thân trước khi quá muộn, và hãy để Tuor là người đưa đường dẫn lối."
Ông tháo bỏ vương miện và đặt nó bên gốc cây Glingol, nhưng Galdor đã nhặt nó lên trao lại nhưng ông không chấp nhận. Đầu trần ông tiến lên nơi cao nhất của toà tháp và hô to: "Thật tuyệt vời làm sao cho chiến thắng vinh quang của Gondolin." giọng ông nói vang vội khắp nơi, bọn Orc nghe thấy cười hê hả trong nhạo báng.

Chương 6: Tẩu Thoát


Họ bàn nhau về việc phá vòng vây, nhưng lại e ngại đó là một chuyện không dễ dàng và không tin tưởng có thể đến được vùng đồng bằng của thung lũng hay vượt qua các dãy núi. Tuor nhìn quanh thì thấy có nhiều phụ nữ và trẻ em, chàng không muốn chứng kiến cảnh họ phải chết thãm nên đã nói đến đường hầm bí mật. Tuor cùng mọi người van xin đức vua Turgon thay đổi ý định và cùng họ thoát khỏi vòng vây, nhưng ông đã cương quyết dù có chết thì sẽ chết cùng Gondolin nên cho dù họ có nói cách nào ông cũng không đổi ý. Ông càng yên tâm hơn khi biết Idril và Eärendel vẫn còn một con đường sống và khuyên họ nên khởi hành ngay lập tức.

Nghe kế hoạch Tuor đưa ra các vị thủ lĩnh xem đó như là con đường liều mạng vì đường hầm quá nhỏ bé lại chật hẹp trong khi số người phải vượt qua lại quá đông. Nhưng Turgon lại hối thúc: "Hãy để Tuor là thủ lĩnh của các ngươi và mau cấp tốc lên đường trước khi quá muộn, nhưng ta Turgon sẽ không bao giờ rời bỏ chốn này." Nghe những lời trên nhiều người càng không muốn bỏ rơi đức vua đáng kính, Turgon lại nói tiếp: "Nếu các ngươi xem ta là vua thì phải tuân theo mệnh lệnh của ta, ta ra lệnh cho các ngươi đi ngay bây giờ!". Nhưng đội quân Nhà Hoàng Tộc thà chết bảo vệ ngài và không cùng những người khác lên đường. Trước tình hình trên Tuor phân vân giữa đức vua đáng kính và vợ cùng con trai, Dẫu tình yêu của chàng dành cho Idril hơn cả Gondolin nhưng dù quyết định nào cũng làm trái tim chàng tan nát.

Những con rắn đồng rắn sắt đang que quẩy từ những xác chết trên Quảng Trường, trong làn khói sương mù mịt kẻ địch một lần nữa tập hợp lực lượng đánh một đòn cuối cùng tiêu diệt Gondolin. Giờ quyết định đã đến, Tuor nghe thấy những tiếng than khóc của phụ nữ, trẻ em, thương sót cho những người còn lại của Gondolin nên tập hợp tất mọi người lại. Chàng cho quân bảo vệ quanh họ, phân bố chật chẽ hai bên đồng thời tăng cường phòng thủ ở phía sau. Mục đích của chàng là đi theo hướng nam một cách nhanh nhất, đi bằng lối Con Đường Hoa Gấm (Road of Pomps) đến Điện Tế Thần nơi khi xưa đã từng tổ chức đám cưới của chàng và Idril. Và sẽ vượt qua Lối Nước Chảy (Way of Running Waters) nơi có các tháp nước cao ở hướng nam để đến dinh thự của chàng.

Kẻ địch quan sát động tĩnh của họ vội đến tấn công bên sườn trái và phía sau từ đông sang bắc. Nhưng may mắn cho họ vì bên phải đã được che chắn bởi lâu đài và không ít lâu sau những người đi đầu sẽ đến được Con Đường Hoa Gấm.Trong ánh sáng chập chờn, vài con rồng nhảy đến tấn công họ, nhưng Glorfindel cùng đội quân Nhà Hoa Vàng đã bảo vệ ở phía sau dù nhiều người đã hy sinh nhưng cuối cùng họ cũng vượt qua Con Đường Hoa Gấm và đến được Điện Tế Thần (Gar Ainion).

Đó là một vùng đất rộng nằm giữa thành phố bốn bề trống trãi, nơi đó có một mãnh đất cao nhất so với những nơi khác. Tuor nhìn lại phía sau thì thấy một đoàn quân quỷ dữ đang rầm rộ kéo đến và e rằng khó bề thoát khỏi tai ương. Nhưng có lẽ do Valar phù hộ kẻ địch bổng nhiên chậm bước và không phát hiện ra họ trong làn khói sương mù mịt và đó thật là một chuyện lạ kỳ.

Đoàn người đã đến được Điện Tế Thần và kìa Tuor trông thấy người vợ hiền đang đứng đợi chờ. Tóc nàng xoã tung đông đưa theo gió như trong ngày cưới. Đứng bên nàng là Voronwë nhưng lạ thay quanh họ không thấy một ai. Tuor vui mừng khôn xiết, nhưng Idril dường như không để ý đến chàng, mắt nàng đâm đâm nhìn về một nơi xa, nơi lâu đài đức vua đang chìm trong biển lửa. Tất cả mọi người dừng chân trông về hướng ấy, mắt họ ướt nhoè và trái tim như chết lặng.

Giờ đây họ trông thấy kẻ thù tiến càng gần lâu đài và nó không còn đường cứu vãn. Một con rồng khổng lồ cuộn mình đến bậc thang cao nhất làm nhơ bẫn màu trắng tinh khiết của lâu đài. Bọn Orcs thi lục lọi tàn phá khắp nơi trong khi các chiến binh Nhà Hoàng Tộc ra sức chống cự trong tuyệt vọng. Cây Glingol và Bansil bị lửa cháy đen, và lâu đài giờ đây bốn bề bị phủ vây. Dưới chân lâu đài những con rồng sắt, rồng đồng phun ra những ngọn lửa nóng rát từ những giếng địa ngục của Meko, lâu đài chao đảo trong cơn lửa đỏ cùng những tiếng kêu thê thãm của những người không may.
Idril nói trong nước mắt: " Thật đau đớn cho ta khi phải nhìn cảnh cha già bị thiêu chết trên đỉnh tháp cao". Nàng trở nên điên dại trong nỗi thống khổ. Tuor nói: "Ôi Idril! nàng vẫn còn có ta, giờ thì hãy nén thương đau cùng nhau lên đường, hãy tránh xa địa ngục đen tối của Melko!".
Vào lúc đó từ nơi khổ đau của trần thế lại phát ra những tiếng kêu la thãm thiết và kìa toà tháp chao mình trong biển lửa và đổ ngã, một âm thanh vang trời vang vội khắp nơi. Và thế là Turgon đức vua của thành phố hào hoa Gondolin đã ra đi, và giờ đây chiến thắng đã thuộc về tay Melko.

428px-The_Fall_of_Turgon%27s_Tower.jpg


Đoạn Idril nói trong ngẹn ngào: "Buồn thay cho cha ta, ngài quá không ngoan nhưng lại quá mù quáng". Tuor lại nói tiếp" "Buồn thay cho những người ta yêu quý, chúng ta phải lên đường ngai lập tức chỉ e quá muộn". Họ lên đường đi xa trong khi bọn Orc săn lùng châu báu trong các lâu đài và bọn chúng đang ăn mừng cho chiến thắng.
Trên đường đi về hướng nam họ bắt gặp một nhóm Orcs đang cướp bốc, tàn phá và chúng bỏ chạy khi thấy đoàn người. Xung quanh giờ chỉ là những đống điêu tàn đổ nát, lửa cháy khắp nơi bởi sự tàn nhẫn của kẻ thù. Họ cũng đã cứu được một vài người may mắn còn sống sót.
Đi thêm một đoạn Tuor hỏi Voronwë về những gì đã xảy ra nhất là tin tức của Eärendel vì Idril đã ngất từ tối đêm qua do quá xúc động. Voronwë kể lại rằng cả hai đã đứng đợi trước cửa vì những tiếng kêu la đến từ chiến trường, Idril lo lắng không yên khi không có tin tức của Tuor. Sau một thời gian dài chờ đợi nàng đã hối thúc những người thân cận mang Eärendel đi vào đường hầm trước. Nàng đau buồn trong giờ phút chia ly vì không biết được mình có còn được gặp lai đứa con thân yêu nữa hay không và bảo rằng sẽ không muốn sống nếu như không tìm được chồng. Nàng tập hợp phụ nữ, trẻ em, những người đang chốn chạy và đưa họ vào đường hầm thoát thân.
Idril và Voronwë phát hiện một toán quân khá đông, và Voronwë nhanh trí kéo nàng vào chổ ẩn thân. Bởi do may mắn hay thần linh phù hộ chúng tàn phá khắp nơi, đốt cháy dinh thự Tuor nhưng vẫn không tài nào tìm ra đường hầm bí mật. Voronwë lại nói "Thêm vào đó công chúa càng trở nên điên loạn bởi u sầu và quyết đi sâu vào trong thành phố nơi đang diễn ra chiến tranh tàn khốc làm cho tôi vô cùng lo lắng."

Khi nói ra những lời này họ đã đến dãy tường thành phía nam của dinh thự Tuor. Và kìa giờ đây khói đen mù mịt, những gì sót lại chỉ là những mãnh đá vụn cháy đen. Nhìn cảnh trên Tuor trong lòng đau đớn, nhưng họ bổng nghe thấy tiếng quân binh có lẽ bọn Orc đã kéo đến cho nên Tuor đã vội đưa mọi người vào đường hầm bí mật.
Đứng trên những bậc thang của đường hầm, họ nhìn về thành phố Gondolin quê hương hơn 400 năm của họ một lần cuối, nhìn về phía trước thì chỉ thấy tương lai đen tối trong sự săn đuổi của Melko. Tuor cảm thấy nhẹ nhõm khi tất cả mọi người đã đi vào đường hầm mà không bị phát hiện, chàng càng tin rằng Valar đã không bỏ rơi họ.

Nhưng phía trước trong đường hầm lại có những tảng đá lớn chặng lối vì sự sụp đổ của toà lâu đài. họ nhanh tay dọn đường và tiến về phía trước. Đi theo đường hầm cho đến khi họ đến được một nơi có độ cao tương đương bề mặc thung lũng thì cái nóng càng cao không sao cưỡng được. Đó là vì họ đang ở rất gần thành phố, rất gần mặt đất và phía trên là lửa rồng cháy rực. mặt đất rung chuyển, những tảng đá rơi rớt khiến nhiều người chết, cả đường hầm khói đen mù mịt dù cho họ có mang lồng đèn hay đuốc vẫn không có lợi ích gì. Họ bất ngờ vấp lên những xác chết đó là những người không may đi trước và đã không thoát khỏi tai kiếp, Tuor lo sợ cho an nguy của Eärendel và tất cả rơi vào bóng tối.
Đã hai giờ trôi qua họ lầm lũi đi trong đường hầm đen tối và nghĩ rằng ra được bên ngoài là một điều kỳ diệu. Đường hầm thoát ra một hố rộng trước kia vốn là một cái hồ lớn, nhưng giờ đây nước trong hồ đã cạn cỏ hoang dầy đặc mọc cao chót vót. Nơi đó họ đã gặp đoàn người đi trước nhưng vẫn không biết được tung tích của Eärendel.
Họ khóc than khi nhìn về ngọn đồi Anion Gwareth hiện như một cái chảo lửa đỏ. Nơi đó quê hương thành phố xinh đẹp của họ đang bị lửa rồng thêu cháy, những con quái thú ra vào những cánh cỗng và Balrogd, Orcs không ngừng lùng sục khắp nơi và tự do tàn phá. Tuy nhiên những người dẩn đầu trong lòng nhẹ nhõm vì họ tin rằng giờ đây kẻ thù đang mãi mê chiến thắng, chúng tập chung trong thành phố nên sẽ an toàn cho con đường họ đi phía trước.

Galdor nói" Chúng ta phải đến được Dãy Núi Bao Quanh trước khi bình minh, giờ là mùa hè và thời gian không còn nhiều." Họ bàn tán xôn xao về con đường họ sẽ chọn lựa. Một vài cho rằng lựa chọn của Tuor đến Cristhorn hay Đèo Đại Bàng là một sai lầm, họ cho rằng mặt trời sẽ mọc từ lâu trước khi họ đến được chân ngọn đồi và sẽ bị nhấn chìm bởi những con rồng và quái thú. Hãy đi đến Bad Uthwen vào Lối Thoát Hiểm bởi đoạn đường đến đó ngắn hơn rất nhiều chỉ bằng một nữa, hơn nữa mọi người đã mệt mõi nhiều người lại bị thương họ sẽ không chịu đựng được quãng đường quá xa.
Nghe những lời trên Idril nhiệt liệt phản đối, nàng cố thuyết phục họ không nên tin vào con đường thần bí đó vì trước đây nó đã từng bị phát hiện, hơn nữa giờ đây phép nhiệm mầu bảo vệ Gondolin đã không còn. Tuy nhiên một số người vẫn không nghe theo lời van cầu của Idril, họ chia tay nhóm người Tuor và lên đường đến Bad Uthwen. Như Idril tiên đoán nơi đó họ rơi vào miệng quỷ dữ vì Melko đã cho quân mai phục trước của đường hầm từ lâu. Không một ai trong số họ sống sót để thấy được ánh sáng mặt trời.

Những người còn lại được Legolas Greenleaf của Nhà Cây đi trước dẫn đường vì chàng biết rất rõ vùng đất ấy và có đôi mắt cực sáng có thể nhìn rõ mọi vật dù đó là ngày hay đêm. Ho đi liên tục qua các vùng thung lũng và chỉ dừng chân sau một cuộc hành trình rất dài.
Khi họ khởi hành dưới sự che chở của sương mù dầy đặc có lẽ đến từ các tháp nước trong kinh thành và cuối cùng đến được chân dãy núi trước khi mặt trời mọc. Đó là những dãy núi hay nói đúng hơn là những ngọn đồi thấp cách kinh thành Gondolin 7 dậm, và Cristhorn hay ngọn Đèo Đại Bàng ở trên cao thêm 2 dậm. Giờ đây mặt trời đã đứng bóng trên dãy đồi tây. Nó to lớn và đỏ rực, nhưng Gondolin giờ đây chỉ còn là đống đổ nát chôn thân trong mây mù. Không khí trở nên trong lành và phía trước họ trông thấy một cuôc sắn đuổi vô cùng kỳ lạ. Những con sói to lớn cỡi trên lưng chúng là Orc trên tay đang cầm những ngọn giáo đang đuổi giết một nhóm người. Tuor vội nói nhìn kìa! đó là Eärendel con trai ra, khuôn mặt nó như phát ra ánh sáng của những vì sao trên vùng đất hoang dã, xung quanh nó là người Nhà Cánh Cung và dường như họ đang bị thương nặng, đứa bé được Hendor một người hầu của Tuor vác trên vai. Tức khắc Tuor chọn ra 50 người còn khoẻ mạnh cùng chàng đến giải vây, họ xếp đội hình thành một dãy bao vây không cho thuộc hạ Melko chốn thoát vì sợ rằng chúng sẽ mang tin tức về kinh thành. Với kế hoạch đó Tuor đã thành công, tuy bị thương nặng nhưng hai tên đã chốn thoát và mang tin tức về cho đồng bọn dù đã quá muộn.

Eärendel vui mừng khôn xiết khi gặp lại cha mẹ, Tuor mang nó trên vai và cùng đoàn người trở lại. Nơi đó nỗi buồn của Idril vơi đi phần nào khi gặp lại đứa con yêu quí. Eärendel hỏi mẹ: "Mẹ trông mệt mõi, con nhìn trong cả đoàn người nhưng lại không thấy Salgant!". Idril chỉ mĩm cười nhưng không trả lời. Nó lại hỏi tiếp" Salgant đang ở đâu?". Bởi Salgant thường kể cho nó nghe những câu chuyện, hay chơi đùa với nó mỗi khi có dịp đến thăm viếng vợ chồng Tuor. Hắn rất thích rượu ngon và các bửa ăn thịnh soạn khi được làm khách nơi dinh thự Tuor. Nhưng không một ai biết Salgant đã ở đâu hoặc hiện đang làm gì, có lẽ ông ta đã bị lửa thiêu khi đang còn ẩn trốn trên giường, hoặc ông ấy đã bị quân Melko bắt làm tù binh để làm trò hề, nếu thế thật là đáng tiếc cho một giống loài thánh thiện, một dòng tộc cao quý của Gnomes. Eärendel rất buồn khi nghe những điều đó, nó đi bên mẹ nhưng không nói một lời nào.

Đó một buổi sáng kỳ lạ mặt trời đứng bóng nhưng mọi nơi vẫn còn u ám, tiếp tục lên đường và nghĩ chân trên một thung lũng nhỏ có nhiều rừng cây và bụi gậm. Nhiều người ngủ say trong cuộc hành trình gian nan nhưng Tuor vẫn không chợp mắt vì chàng không an tâm, lo sợ kẻ địch đột kích bất ngờ. Họ ăn một buổi ăn nhanh với vài miếng thịt vụn, Eärendel lại hỏi mẹ: "Mẹ Idril con muốn Ecthelion thổi sáo cho con nghe hay thổi những tiếng nhạc kỳ lạ từ những chiếc lá dương liễu." Idril không nói được lời nào và mọi người nghe thấy những lời của đứa trẻ ai cũng đau xót vì họ quá yêu mến Ecthelion, vị anh hùng chiến đấu đến hơi thở cuối cùng để bảo vệ Gondolin.

Khoảng một giờ sau đó mặt trời bắt nấp mình sau dãy đồi và đoàn người tiếp tục lên đường. Họ leo lên những con đường gập ghềnh, cỏ bất đầu mọc ít đi nhường cho những tảng đá phủ đầy rêu xanh, kể cả cây thông hay linh sam đều trở nên thưa thớt.
Giờ đây họ đã đến gần Đèo Cristhorn hay Vực Đá Đại Bàng, nó là một lối đi nguy hiểm, nhất là hiện giờ mặt trời đã khuất bóng. Không đèn, không đuốc lại còn vô số người già, trẻ em, kẻ thì bệnh tậc kẻ lại bi thương, tuy nhiên họ không còn lo sợ quân Melko vì đã đi quá xa, đến một nơi không ai ngờ đến. Khi lên càng cao thì trời càng tối đen như mực, con đường nhỏ hẹp và bấp bênh vì thế họ phải dàn ra thành những hàng dài rời rạc. Galdor cùng những người có trang bị vũ khí đi phía trước, đi cùng họ là Legolas với cặp mắt sáng như mèo trong đêm tối họ có thể những gì ở rất xa. Theo sau là những người phụ nữ còn khoẻ mạnh đang ra sức giúp đỡ những người bị bệnh hay bị thương, Idril và Eärendel đi cùng nhóm người này. Tuor cùng quân Cánh Trắng bảo vệ phía sau họ, đồng thời giúp đỡ những người bị thương từ trận chiến trong kinh thành. Đi sau họ là rất nhiều phụ nữ và trẻ em cùng những cô gái. Hai bên và phía sau cùng được bảo vệ bởi những đội quân hùng mạnh trong đó có Glorfindel Tóc Vàng Kim của Nhà Hoa Vàng.

Cristhorn là một ngọn đèo rất cao, cao đến độ mùa xuân hay mùa hè không bao giờ đến được chốn ấy và giá buốt quanh năm. Trong khi mặt trời chiếu những tia nắng đang nhảy múa dưới thung lũng thì nơi đó tuyết phủ đầy, gió mạnh gào thét như cắt da cắt thịt. Tuyết tiếp tục rơi và những cơn gió mạnh thổi chúng bay xoay tít rơi vào mắt mọi người và đó là một điều không tốt vì con đường vô cùng chặc hẹp một bên là dốc đá thẳng đứng một bên và vực sâu không đáy. Ở đó có những tảng đá cao chộc trời và trên đó có những tổ chim kỳ lạ và đó là lãnh địa của Thorndor chúa tể đại bàng, vua của giống loài Thornhoth hay còn được người Gondolin gọi là Sorontur.
Một thác nước lớn đổ vào đáy vực nó có tên Thorn Sir. Nó đổ từ phía nam trên một vách đá cao nhưng nguồn nước vô cùng yếu ớt.
Galdor và mọi người giờ đang đi đến gần nơi con thác Thorn Sir đổ vào vực thẩm, Ho trở nên khả nghi khi thấy những chiếc bóng đang chập chờn phía trước, nhưng kẻ đã nấp mình sau những tảng đá và đã qua tránh được ánh mắt sức bén của Legolas. Tuor biết rằng đã bị mai phục, chàng liền hạ lệnh cho phụ nử, trẻ em cùng những người bị thương lui về phía sau, còn mình cùng quân Cánh Trắng xông lên trợ giúp Galdor. Và đó là một cuộc ấu đã trên một vực cao nguy hiểm. Nhưng bất ngờ có những tảng đá cao từ trên cao rơi xuống va vào nhiều người khiến họ bị thương, nhưng đó không là gì với tin họ nhận được rằng phía sau cũng đang bị tấn công và một con Balrog đi cùng chúng.
Quân dọ thám đã được lệnh của Melko giăng bẫy khắp các dãy đồi, hơn nữa chúng đã phát hiện ra đoàn người từ khi họ đặt chân đến thung lũng Cây Phỉ, giờ đây chúng tập chung nhiều băng nhóm và đồng loạt tấn công. Galdor và Glorfindel bình tĩnh trong cuộc đột kích bất ngờ, nhiều tên Orcs đã bị đánh rơi vào vực sâu không đáy, nhưng điều lo ngại là những tảng đá cứ tiếp tục rơi và Tuor sợ rằng kéo dài như thế họ sẽ bị đánh bại và cuộc tẩu thoát theo đó sẽ thất bại.
Nhưng lúc đó mặt trăng bắt đầu nhô lên cao, màn đêm được phá vỡ và ánh sáng tuy yếu ớt nhưng cũng phá được mà đêm tịch mịch. Thorndor chúa tể đại bàng giật mình thức giấc, ngài vô cùng căm thù Melko bởi hắn đã bắt đi rất nhiều đại bàng thuộc giống loài Thornhoth. Hắn xiềng xích họ lại treo lên những tảng đá cao sắc bén, tra tấn ép buộc họ chỉ dạy cho hắn phép thuật để bay bởi hắn có tham vọng muốn đọ sức cùng quân Manwë trên không. Và khi họ không chịu nói ra, hắn sẽ cắt lấy đôi cánh và cố tìm cách sử dụng chúng nhưng cũng vô ích!

Giờ đây những tiếng la hét vang lên từ bên dưới đã khiến vị chúa tể đại bàng tò mò, ngài tự hỏi: "Có chuyện gì kỳ lạ thế, Orcs trên những ngọn đồi của ta, dám bén mạng đến gần vương quốc của ta, và vì sao những người con Noldoli lại kêu la thãm thiết bởi những đứa con ghê tởm của Melko?". Thorndor với chiếc mõ cứng như thép, móng vuốt sắc bén như gươm, ngài vươn đôi cánh dủng mãnh và theo sau là những cơn gió mạnh như những trận cuồng phong vì thần dân Thornhoth cùng đức vua xông trận. Họ sà xuống và dùng những móng vuốt như dao xé nát những khuôn mặt xấu xa của Orcs, quăng chúng vào những tảng đá nhọn dưới con thác Thorn Sir.
Đoàn người Gondolin vui mừng khôn tả khi đại bàng xuất hiện, và từ đó về sau họ lấy hình ảnh đại bàng là biểu tượng để biểu hiện cho sự vui mừng, nhưng Eärendel lại thích đôi cánh thiên nga của cha nó hơn.
Giờ quân Galdor không còn bị trở ngai và đã đánh lui kẻ thù, bởi cơn thịnh nộ của quân Thornhoth quá ghê gớm khiến chúng hồn phiêu phách tán bỏ chạy tứ hướng. Tuy nhiên quân Glorfindel vẫn đang chiến đấu mệt mõi phía sau. Lúc đó Balrog và quân Orc bị đánh lui, nhưng trong cơn điên loạn Balrog đã nhảy đến tấn công phụ nữ và những người bị thương bằng chiếc roi lửa của nó. Đoạn Glorfindel tiến đến đối địch, chiếc áo giáp của ông chiếu sáng lấp lánh dưới ánh trăng kỳ diệu. Glorfindel tấn công khiến con Balrog phải nhảy mình lên một tảng đá cao và Glorfindel nhảy lên chiến đấu cùng nó. Glorfindel tấn công Balrog liên tiếp khiến nó phải né bên này tránh bên kia, chiếc áo giáp lại có thể đỡ được những đòn roi lửa và hàm sắt của nó khiến nó càng thêm hoảng sợ. Glorfindel tấn công một đòn mạnh và chém đứt cánh tay đang cầm roi lửa của nó. Con Balrog nhảy nhót trong cơn đau đớn và xem chừng vô cùng e dè Glorfindel. Nó xông đến túm lấy vai Glorfindel nhưng ông đã vội lấy một con dao gâm đâm vào bụng con quái thú khiến nó gào thét và rơi về phía sau, nhưng trước khi rơi xuống nó đã kịp đợp lấy những chiếc móc trên mũ Glorfindel và lôi cả hai cùng rơi xuống vực thẩm, âm thanh vang vội cả đáy vực Thorn Sir khi họ rơi xuống, và bọn Orc như rắn không đầu chúng vội bỏ chạy thoát thân. Thorndor vua đại bàng đã bay xuống vực sâu và mang về xác Glorfindel, nhưng con Balrog thì vẫn nằm đấy, dòng nước Thorn Sir từ đó đổ ra một màu đen cho đến nhiều ngày sau đó.

tumblr_m6y5o3UtWE1qesvzdo1_500.jpg


Mọi người buồn đau trước cái chết của Glorfindel và Tuor đấp một nấm bộ cho ông, những bông hoa vàng bổng từ đâu xuất hiên và đồng nở rộ trên mộ. Người nhà Hoa Vàng nhìn đến cảnh đó họ không sao cầm được nước mắt. Sau nhiều năm lang thang, Tuor và nhóm người lưu vong đã đến được Vùng Đất Dương Liễu nơi khi xưa Tuor đã từng sống và gặp vị thần nước Ulmo ở đó.

Hết Phần Sụp Đổ Của Gondolin
 
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

Dài quá, đặt gạch để đọc và chiêm nghiệm để thấm từ từ :)
 

Angus_Bert

Film critic
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

Mình đã đưa bài này lên trang chủ tag Phim Ảnh. Rất cám ơn những bạn đã bỏ công sức đóng góp những bài viết tuyệt vời như thế này cho HDvietnam :)
 

soildsnake

Active Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

Cho em hỏi là cuốn "The Book of Lost Tales'' có bản dịch tiếng việt không, hay là anh dịch từ sách Eng ra vậy
 

kimchan

Well-Known Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

Cho em hỏi là cuốn "The Book of Lost Tales'' có bản dịch tiếng việt không, hay là anh dịch từ sách Eng ra vậy
không có bản dịch tiếng Việt đâu em ạ, anh dịch nó từ một chapter trong quyển The Book of Lost Tales II, là một trong 7 quyển gọi chung là The History of Middle-earth (Lịch Sử Trung Địa).
Thật ra anh đang dịch The Silmarillion và Gondolin cũng là môt chapter trong quyển đó, tuy nhiên nó không đầy đủ nên anh quyết định dịch đó từ The Book of Lost Tales. Em có thể đọc thêm các chapter khác của The Silmarillion ở đây Tặng Những Bạn Yêu Thích Chúa Tể Những Chiếc Nhẫn: Tóm Tắt Lịch Sử Trung Địa Và Các Giống Loài, Trích Từ Silmarillion
 

kimchan

Well-Known Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

Ghi Chú:
mình ghi chú cho các bạn chưa đọc qua Silmarillion.

1. Noldor hay Noldoli
Là một trong 3 tộc Elf (2 tộc khác là Vanyar và Teleri) được gọi chung là Eldar hay High Elf, vì họ là 3 tộc Elf đã đến và sống ở Valinor (hay thiên đường) trước khi có sự xuất hiện của mặt trời và mặt trăng. Tuy nhiên vì Melkor đã đánh tiêu diệt ánh sáng và đánh cấp 3 viên ngọc Silmarils nên Noldor quyết đến Trung Địa tiêu diệt hắn trả thù và chiếm loại 3 viên ngọc (chi tiết thì phức tạp hơn nhiều, mình chỉ nói sơ qua)
2. Melkor (hay Morgoth)
là chúa tể hắc ám đầu tiên của thế giới, Sauron vốn là thuộc hạ của hắn.
3. Valar
gồm 12 vị, được gọi chung là các vị thần, sống ở Valinor
4. Ulmo
là một valar, cụ thể là thần nước, rất yêu mến và quan tâm về số phận của Elf và loài người
5. Turgon
finwe.jpg

Turgon là anh em họ với Galadriel, họ thuộc dòng dõi vương tộc Noldor.
6. Tuor
Tuor thuộc loài người, con trai Huor và thuộc 3 tộc lớn của loài người vượt qua dãy núi Blue Mountain và cùng Elf chống lại Melko.
Tuor là ông nội của Elrond và Elros ( tổ tiên của Aragorn)
 

thanhndt

Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

quá , quá phức tạp , thanks
 

VThanhgtvt

Well-Known Member
Bài viết của bác chủ công phu quá! Văn phong dịch cũng hút hồn quá! Vote! Mai đọc tiếp!
 

haru

Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

Đây là thể loại truyện vừa khó dịch vừa rắc rối. CÁm ơn bạn đã bỏ công ra dịch rất nhiều.
 

soildsnake

Active Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

Thảo nào e đọc mấy tác phẩm của bác Tolkien không thấy mấy đoạn này

Chả bít bác ấy viết bao nhiêu tác phẩm nữa, em đang dự định sưu tầm trọn bộ tất cả các tác phẩm liên quan tới Trung Địa :D
 

nguyenthienbao

New Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

nói thật với bác là em không đọc hết được, dài quá
 

hand210

New Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

Văn phong dịch quá kinh khủng
 

tai-phim-hd

Active Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

Cảm ơn bác đã "khai sáng" cho em :D
 

phuanh004

Active Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

tolk-ulmo.jpg
Poisedon cầm cây đinh sáu IMBA quá @@
 

LULA_KNIGH

New Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

Cảm ơn bác, hay quá.
Không biết bác có tiếp tục dịch tiếp không, em muốn đọc quá O:)
 

kimchan

Well-Known Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

Cảm ơn bác, hay quá.
Không biết bác có tiếp tục dịch tiếp không, em muốn đọc quá O:)

Bạn đọc hết phần trên rồi à? Nếu bạn thích mình sẽ post tiếp vài chapter mà mình đã dịch hoàn chỉnh trong the Silmarillion. Vì những chapter khi đọc riêng lẽ vẫn có thể hiểu được, bản thân chúng có thể được xuất bản thành một quyển sách riêng.
 

kimchan

Well-Known Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

Văn phong dịch quá kinh khủng
Mình đã cố gắng rồi vì bản thân văn bản gốc "The Book of Lost Tales" dựa trên những bản thảo của J.R.R Tolkien, từ ngữ dùng rất là cổ, lối hành văn cũng cực kỳ khó theo dõi. Để hiểu được nó đã là một vấn đề, kể cả những người tiếng Anh là ngôn ngữ chính họ cũng gặp khó khăn khi đọc quyển đó đấy thôi.
Một vài cm trên trang Amazon
Excellent, but tough
Tolkien Fans Will Adore It But Not for Casual Readers
Hard read...
The Book of Lost Tales, Part Two (The History of Middle-Earth, Vol. 2): J.R.R. Tolkien: 9780345375223: Amazon.com: Books
 

kimchan

Well-Known Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

Chuyện Tình Beren Và Luthien


Sơ lược vài chi tiết trước khi vào truyện

- Beren là con trai của Barahir một trong 3 vị lãnh chúa của loài người thời xa xưa ở Kỷ Thứ I. Truyện xảy ra sau trận chiến thứ 5 giữa chúa tể hắc ám Morgoth và thế lực tự do ở Trung Địa bao gồm Elf, Người, Người Lùn.. Trong trận chiến trên Morgoth đã lần đầu sử dụng rồng lửa Glaurung cùng đội quân Orcs phòng thủ sau cùng. Chiến thắng đã thuộc về Morgoth, hắn săn đuổi để tiêu diệt tận gốc những người đã chống đối lại hắn.
- Silmarils: Bao gồm 3 viên ngọc quý giá được hoàng tử Feanor thuộc dòng dõi Noldor tạo ra trên chốn thiên đường Valinor. Nó cho rằng đã hấp thu ánh sáng từ Hai Cây Thần. Nhưng khi Morgoth huỷ diệt Hai Cây Thần khiến thế giới chìm trong bóng tối, hắn đồng thời đánh cấp 3 viên ngọc Silmarils bỏ chạy về Trung Địa. Feanor cùng những người con của mình đưa ra lời thề độc, họ thề rằng quyết giết chết Morgoth, chiếm lại 3 viên Silmarils đồng thời không tha cho kẻ nào dám chiếm giữ chúng. Xin nói thêm 3 viên ngọc đã được nữ thần Varda phù phép và chúng sẽ đốt cháy bất cứ bàn tay kẻ gian ác nào một khi chạm đến chúng.

Vào truyện


Đã có nhiều câu chuyện chia ly, buồn đau xãy đến với chúng ta trong thời kỳ đen tối này, nhưng trong tâm tối vẫn còn mầm móng của tia hy vọng, sự ngọt ngào của tình yêu. Một trong những câu chuyện được nhớ đến nhiều nhất có lẽ là chuyện tình của Beren và Luthien, câu chuyện về cuộc đời họ đã đươc ca ngợi qua bài trường ca Lay of Lethian. Đó là một bài ca lâu đời nhất còn tồn tại trên thế giới này, ở đây câu chuyện sẽ được nói với vài từ và không có bài hát.

Chuyện kể rằng Barahir không muốn từ bỏ Dorthonion, vì thế Morgoth săn lùng ông cho đến chết, và đến khi cuối cùng chỉ còn mỗi ông cùng mười hai người đồng hành sống sót. Giờ đây khu rừng Dorthonion kéo dài đến hướng nam, len lỗi vào tận ngõ ngách của các khe núi. Ở phía đông vùng cao nguyên này có một cái hồ tên gọi Tarn Aeluin, nơi ấy hoang sơ, vô chủ và không có lối mòn, và kể cả vào thời kỳ hoà bình lâu dài vẫn không một ai đến đó sinh sống. Nhưng dòng nước ở Tarn Aeluin trong xanh dưới ánh nắng mặt trời và nó như một tấm gương phản chiếu những vì tinh tú khi đêm đến, nó được cho rằng đã được Melian phù phép vào những ngày xa xưa. Vì thế Barahir lấy nó làm căn cứ, và Morgoth vẫn không tài nào tìm ra hành tung của họ. Nhưng những lời đồn đại về băng nhóm Barahir cuối cùng cũng đến tai Morgoth và điều đó đã làm hắn bận tâm. Hắn ra lệnh cho Sauron phải tìm mọi cách truy tìm tung tích và tiêu diệt họ.
img_18.jpg


Giờ đây trong đoàn đồng hành Barahir có một người tên Gorlim con trai Angrim. Vợ của ông là Eilinel, tình yêu của họ rất mãnh liệt và không điều xấu xa nào có thể chia cách họ. Lúc trước khi Gorlin trở về từ trận chiến, khi về lại căn nhà xưa thì vợ ông ta đã ra đi, có thể bị giết hoặc dĩ đã bị bắt đi. Ở nơi ẩn thân của Barahir, ông vẫn không an vì vẫn tin rằng vợ mình còn sống. Ông quyết định bí mật một mình quay trở lại căn nhà xưa một lần nữa, giờ đây nó hoang tàn và bao quanh là những cánh đồng và rừng, nhưng động tĩnh của ông đã bị Sauron phát hiện vì hắn đã cho thuộc hạ giám sát nơi ấy từ lâu.
Đó là vào một ngày mùa thu, khi mặt trời dần khuất bóng, khi ông đến gần nhà thì phát hiện có ánh sáng chiếu qua khung cửa, đoạn ông đến gần và nhìn vào. Ông đã thấy vợ ông Eilnel, khuôn mặt bà trông đau khổ và đói khát, nhưng khi ông rào thét tên bà thì một cơn gió lạnh bổng nỗi lên làm tắt ngọn nến, tiếng sói tru vang vội, và có một bàn tay kẻ nào tóm lấy vai ông bất ngờ, bàn tay ma quỷ của kẻ săn mòi Sauron. Và thế là Gorlin bị bắt, chúng giải ông đến căn cứ, tra tấn ông bằng mọi cách để ông khai nơi ẩn trốn của Barahir, chịu nhiều cực hình nhưng ông vẫn không khai một lời. Cuối cùng chúng hứa với ông rằng ông sẽ được thả ra và hai vợ chồng sẽ được đoàn tựu nếu ông chịu nói ra sự thật. Có lẽ sự mong mõi tìm lại vợ hiền đã làm lung lai ý chý, ông chấp nhận lời đề nghị. Chúng giải ông đến Sauron, hắn nói: “Ta giờ đã nghe ngươi đồng ý hợp tác, vậy ngươi muốn ta trọng thưởng như thế nào?”
Gorlin đáp rằng ông chỉ cần tìm gặp Eilinel và hãy thả nàng ra bởi ông nghĩ rằng Eilinel cũng đang bị giam cầm.
Sauron cười xảo trá và nói” một món quà bé nhỏ như thế thôi sao, thôi được ngươi hãy nói đi!”
Gorlin trở nên do dự, nhưng khi ông nhìn vào cặp mắt của Sauron, như bị bỏ bùa ông mù quáng theo đôi mắt ấy, ông kể cho hắn nghe tất cả những gì mà mình biết. Sauron cười ác độc và mĩa mai Gorlin khi cho ông biết sự thật rằng vợ ông Eilintel đã chết từ lâu.
“Tuy nhiên ta sẽ đáp ứng lời hứa, ta sẽ cho hai vợ chồng ngươi đoàn tựu” Sauron nói. “và ngươi sẽ đến với Eilinel, bọn ngươi sẽ được tự do”. Gorlim chết một cách thãm thiết.

Và như thế chổ ẩn thân của Barahir đã bị bại lộ và Sauron giăng lưới chờ bắt con mồi, bọn Orcs đến trước khi bình minh chúng tấn công đột ngột và giết chết bọn họ không chừa một ai. Tuy nhiên Beren con trai Barahir đã thoát chết vì chàng được cha giao nhiệm vụ dò thám tin tức kẻ thù và hiện còn ở xa khi những điều kinh hoàng kia xãy đến.
Đêm đó khi chàng ngủ trong khu rừng, chàng mơ thấy một giấc mơ lạ, chàng thấy vô số lủ quạ đậu dưới đất dày đặc như những chiếc lá rụng quanh thân cây, những chiếc mỏ của chúng đang rò rỉ những giọt máu, và trong giấc mơ ấy Beren nhìn thấy một hồn ma vượt qua sông đến bên chàng, đó không ai khác hơn là Gorlin. Gorlin bảo chàng hãy nhanh chóng cảnh báo cho cha vì hành tung của họ đã bại lộ.
Khi Beren thức giấc, chàng vội vả trở về căn cứ của cha. khi chàng đến gần, dưới đất một lủ quạ bất ngờ bay lên và đậu trên cành cây, chúng kêu lên những tiếng kêu ma quái, nguyền rủa.

Beren chôn những mãnh xương còn lại của cha và thề sẽ trả thù. Chàng truy đuổi bọn Orc và cuối cùng đã tìm ra doanh trại bọn chúng hiện ở trong vùng đẫm lầy Serech. Vì tài nghệ và chàng vốn sống trong rừng nên khi chàng đến gần chúng vẫn không hay biết. Trong bóng tối chàng trông thấy tên thủ lĩnh bọn Orc đang cầm cánh tay cha chàng như một món quà chiến thắng, ngón tay Barahir vẫn còn đeo chiếc nhẫn mà đức vua Finrod Felagund khi xưa đã ban tặng. Beren hành động bất ngờ, chàng giết chết tên thủ lình và chiếm lại cánh tay cùng chiếc nhẫn và kịp thời chốn thoát, có lẽ do số phận những mũi tên bọn Orcs bắn ra đều lạc lối và không hạ được chàng.

Bốn năm trôi qua, Beren lang thang trong lãnh địa Dorthonion. Chàng trở thành bạn của các loài chim, của muôn thú và chúng giúp đở chàng, chỉ lối chàng, và không phản bội chàng bởi chàng không ăn bất cứ vật thể sống nào vốn không là tay sai của Morgoth. Morgoth đã treo giá cao cho kẻ nào lấy được thủ cấp của chàng hơn cả cái đầu của đức vua Fingon, nhưng bọn Orcs bỏ chạy khi chúng nghe được tâm hơi chàng, vì thế một đội quân được cử đi với nhiệm vụ truy tìm và giết chàng dưới sự chỉ đạo của Sauron. Sauron cũng mang theo Werewolves (sói), những con dã thú có linh hồn đen tối giam giử trong thể xác tà ma.
Tất cả vùng đất giờ đây đầy rãy ma quỷ, mọi điều tốt lành đã rời xa. Beren bị săn lùng và không còn đường thoát, cuối cùng chàng phải rời bỏ Dorthonion. Đó là vào mùa đông và tuyết bắt đầu rơi, chàng đến bên mộ cha để nói lời giả từ.
Chàng trèo lên những ngọn núi cao Gorgoroth, ngọn núi Kinh Hoàng (Mountains of Terror) và tiến vào lảnh địa của vương quốc Doriath. Chàng quyết tâm đến vương quốc thần bí nơi chưa có kẻ phàm trần nào đặt chân đến.
Colorized_Map_of_Beleriand.jpg


Cuộc hành trình về phương nam của chàng rất kinh hoàng, qua dốc đá Ered Gorgoroth, và dưới chân nó là bóng tối bao vây, bóng tối trước khi có sự xuất hiện của mặt trăng. Nằm phía xa kia là vùng đất hoang dại Dungortheb, nơi mà ma thuật của Sauron và thần thông của Melian va chạm, nó kinh hoàng và điên dại, ở đó là những con nhện khổng lồ đang sinh sống, chúng là con cháu của con nhện Ungoliant, chúng giăng những đám tơ vô hình để làm cạm bẩy vây bắt kẻ nào dại dột đặt chân đến; và còn nhiều quái vật được sinh ra nơi ấy vào thời kỳ đen tối xa xưa trước khi có sự xuất hiện của mặt trời. Không thức ăn cho người hay Elf, và ở đó chỉ có sự chết chốc. Chuyến đi đó là một trong những chuyến đi nguy hiểm nhất đời chàng, nhưng chàng không kể lại cho bất kỳ một ai. Và không một ai biết vì sao chàng có thể tìm ra lối đi, vượt qua được vùng đất mà không một Elf hay người nào dám đặt chân đến trước khi vượt vào biên giới Doriath. Và chàng đã vượt qua mê cung do Melian cài đặt nhầm bảo vệ vương quốc của đức vua Thingol.

Beren sau nhiều năm phiêu bạc cuối cùng chàng đã đến được Doriath. Vào một ngày mùa hè chàng lang thang trong khu rừng Neldoreth và vô tình bắt gặp hình bóng nàng Lúthien, con gái của đức vua Thingol và hoàng hậu Melian. Đó là khi đêm xuống, dưới ánh sáng lấp lánh của mặt trăng Lúthien nhảy múa trên đám cỏ xanh Esgalduin. Tất cả những ký ức khổ đau dường như đã rời xa tâm trí Beren, chàng như rơi vào giấc mơ, bởi Lúthien là đứa con xinh đẹp nhất trong tất cả những đứa con của Illuvatar. Nàng mặc trong người bộ áo màu xanh, một màu xanh của bầu trời không rợn chút mây, mắt nàng trong sáng như ánh sáng của những vì sao, tóc nàng đen như những chiếc bóng hoàng hôn. Như ánh sáng phản chiếu lên những chiếc lá, như những tiếng nước trong veo, những ngôi sao sáng xuyên qua đám sương mù của thế giới, và khuôn mặt nàng phát ra những tia sáng lung linh.

TN-Luthien.jpg


Nhưng nàng chợt biến mất khỏi tầm mắt Beren, chàng bổng trở trở nên điên dại như một kẻ trúng phải bùa mê, chàng lạc lẽo trong khu rừng, mệt mỏi như dã thú tìm kiếm tung tích nàng. Và trong tim chàng chợt bật lên cái tên Tinúviel, có nghĩa là chim sơn ca, hay con gái của Hoàng Hôn theo ngôn ngử Elf-Xám. Bởi chàng không biết tên gọi nào khác của nàng, trông thấy nàng từ xa như những chiếc lá trong cơn gió của mùa thu, như những ngôi sao tận trên đỉnh đồi khi đông đến, và dường như có xiềng xích nào đó đang trói buột chân chàng.

Vào thời gian khi hoàng hôn đến, Beren đến gần bờ suối và Lúthien đang nhảy múa trên ngọn đồi xanh, và bất ngờ nàng cất cao giọng hát. Bài hát nàng xuyên thấu trái tim Beren, một bài hát phá tan những cánh cổng của màn đêm và mang đến giọng nói cho những vì sao buồn bả, như thấy được mặt trời từ phía sau bức tường chắn của thế giới. Bài hát của nàng đã cắt đứt sự lạnh lẽo của mùa đông, dòng nước băng giá giờ cất cao tiếng hát, những bông hoa từ lồng đất lạnh nở rộ theo bước chân nàng.
Như chợt tỉnh cơn mê chàng gọi tên nàng, réo gọi cái tên Tinúviel vang dội cả khu rừng. Lúthien chợt dừng bước trong tò mò, nàng không còn chạy nữa và Beren đến bên nàng. Nhưng khi nàng nhìn vào đôi mắt Beren, nàng chỉ thấy được trong đó là sự chết chóc và khổ đau, nàng vuột khỏi tầm tay và biến khỏi mắt chàng.
Beren nằm bơ vơ dưới đất trong nỗi sầu khổ, như một kẻ đã bị giết một lần bởi cả hạnh phúc và khổ đau, chàng rơi vào giấc ngủ như rơi vào khoảng không của chiếc bóng, chàng thức giấc trong lạnh lẽo như hòn đá cô đơn và trái tim chàng như tan nát khi không tìm thấy hình bóng Lúthien.

Lang thang trong tâm trí như một kẻ mù loà, tìm kiếm trong tuyệt vòng một bàn tay âu yếm, một bàn tay nâng đỡ chàng, giữ lấy những tia sáng đang dần mất. Chàng bắt đầu ngẫm nghĩ về số phận đắng cay của mình, và trong số phận đó có hình dáng Lúthien.
Trong cơn tuyệt vọng, Lúthien đã trở lại nơi chàng đang ngồi trong bóng tối, và dường như rất lâu trong vương quốc thần bí nàng đã nắm lấy tay chàng. Và kể từ đó nàng đến bên chàng và họ đi với nhau trong bí mật, cùng nhau qua những khu rừng từ xuân sang hạ. Và dường như không một đứa con nào khác của Illuvatar hạnh phúc như họ, tình yêu mãnh liệt như họ dù cho thời gian họ bên nhau thật ngắn ngủi.

Nhưng Daeron một nhạc công cũng đem lòng yêu Lúthien, hắn đã theo dõi và biết được cuộc gặp gỡ của nàng cùng Beren và thuật lại mọi chuyện cho đức vua Thingol. Đức vua vô cùng tức giận bởi ông yêu quý Lúthien hơn mọi thứ trên đời, ông xem trọng nàng hơn tất cả các vị hoàng tử Noldor. Giờ đây một kẻ phàm tục vốn không được mạn phép đặt chân đến nơi này lại chiếm được trái tim con gái ông.
Thingol nói với Lúthien trong buồn bả, nhưng Lúthien không tiếc lộ điều gì cho đến khi ông hứa với nàng rằng ông sẽ không giết hay bắt giam Beren. Nhưng ông đã bí mật sai người tìm cách bắt Beren và giải chàng đến như một kẻ tử tù, tuy nhiên Lúthien đã đi trước một bước đưa chàng đến diện kiến đức vua như một vị khách quý.
Thingol nhìn Beren giận dữ, nhưng Melian lặng yên không nói. “ngươi là ai” đức vua hỏi, “ngươi đến đây như một tên trộm, dám trái lệnh của ta mà đặt bước đến nơi này.”
Beren sợ hãi vì trước mắt chàng là sự lộng lẫy của Menegroth cùng với sự oai nghi của đức vua Thingol, chàng không dám nói một lời. Vì thế Lúthien lên tiếng “chàng là Beren con trai Barahir, chúa tể của loài người, kẻ thù của Morgoth, những câu chuyện về họ đã được ca ngợi nhiều trong dân gian”.
“Hãy để hắn nói!” Thingol lên tiếng. “vì sao ngươi đến đây, một kẻ phàm tục bất hạnh, điều gì đã khiến người rời bỏ quê hương mà dấn thân vào chốn này, nơi đây ta đã ra lệnh cấm không cho phép bất kỳ con người nào đặt chân đến. Ngươi có thể cho ta biết vì sao bằng vào sức mạnh của ta lại không thể trừng phạt ngươi thích đáng?”
Beren nhìn vào đôi mắt Lúthien, chàng lại nhìn sang khuôn mặt của hoàng hậu Melian, dường như những từ ngữ từ đâu bổng thốt ra từ cửa miệng chàng. Chàng không còn sợ hãi, sự kiêu hãnh của một vị hoàng tử của loài người trở lại với chàng, chàng nói “định mệnh của tôi thưa đức vua, tôi đã vượt qua bao sóng gió, hiểm nguy để đến được nơi này, và tôi tin chắc rằng không được mấy người có đủ can đảm để vượt qua thử thách đó. Dù ở đây tôi vẫn chưa tìm được những gì mình mong muốn, nhưng lại thấy nơi đây một báu vật mà tôi có thể sở hửu suốt đời. Bởi báu vật đó hơn cả vàng, hơn cả bạc, hơn cả tất cả châu báu trên trần gian. Không phải đá, không phải thép, không phải những ngọn lửa của Morgoth, cũng không phải tất cả quyền lực của các vương quốc Elf. Tôi có thể giữ lấy báu vật mà tôi mong muốn, bởi Lúthien con gái của ngài quý giá hơn mọi thứ trên cõi đời này.”
Cung điện bổng trở nên yên lặng đến rợn người, những người nơi ấy vô cùng sững sốt và kinh ngạc, họ e rằng Beren đã chọc giận đức vua Thingol và chàng khó giữ được mạng sống. Nhưng đức vua nói chầm chậm rằng: “Những lời người nói ra cũng đủ cho ta giết ngươi; và cái chết sẽ đến với ngươi bất ngờ bởi ta đã không chỉ đưa ra một lời thề xuông. Những kẻ phàm tục, đê hèn như ngươi đến đây làm gián diệp để dò thám tin tức nơi này đều đáng tội chết.”
Nhưng Beren trả lời: “Cái chết ngài có thể ban cho tôi đáng hay không đáng, nhưng dưới tên của tất cả mọi người, tôi không phải là kẻ đê hèn, gián điệp, hay là một tên nô lệ. Bằng vào chiếc nhẫn của đức vua Felagund, ngài đã tặng nó cho cha tôi là Barahir một lần trong trận chiến phương bắc. Gia đình tôi sao lại không lấy được tôn uy từ dòng dõi Elf hay sao, thưa đức vua?”

Những lời chàng nói oai nghiêm và rất tự hào, tất cả cập mắt đều hướng về chiếc nhẫn. Ánh sáng từ viên ngọc xanh phát sáng lấp lánh, báu vật của Noldor từ Valinor. Chiếc nhẫn khắc hai con rắn song sinh, mắt chúng bằng ngọc lục, và những chiếc đầu chạm nhau ngay bên dưới vương miện của những bông hoa vàng, bông hoa tượng trưng cho dòng dõi nhà Finarfin.

Aragorn5.jpg


Đoạn Melian tiến lại gần đức vua và thì thầm những lời khuyên nhầm xua đi cơn tức giận của ngài. “đó không phải do ngài có thể quyết định hắn sống hay chết, xin ngài hãy lưu tâm!”
Nhưng Thingol lặng lẽ nhìn Lúthien và thầm nghĩ trong lòng: “Người đàn ông bất hanh, những đứa con của những vị vua nhỏ bé với cuộc đời ngắn ngũi. Ta đã thấy chiếc nhẫn con trai của Barahir, và ta cũng thừa biết ngươi rất can đảm để có thể vượt qua mọi hiểm nguy đến được chốn này, nhưng không vì thế mà ngươi có thể chiếm được con gái ta. Ta muốn có được một báu vật khi xưa đã từng bị từ chối hiến dâng, ta muốn có được nó để chống lại tất cả thế lực của các vương quốc Elf khác. Ta đã nghe ngươi nói những khó khăn, hiểm nguy không làm chùn bước chân ngươi. Hãy nghe này! Ngươi hãy đi đi và mang về cho ta một viên ngọc Silmaril từ trên vương miện sắt của Morgoth, chỉ có thế ngươi mới được phép chạm đến con gái ta. Ngươi phải có được viên ngọc ấy bởi định mệnh của Arda nằm trong tay nó.”

Những người nơi ấy đều thừa biết rằng những lời Thingol vừa nói ra chẳng khác nào đưa Beren vào con đường chết vì không một sức mạnh nào của Noldor có thể chiếm lại những viên ngọc Silmarils bởi chúng đang được đặt ngai trên vương miện sắt của Morgoth, báu vật quý báu nhất của Angband. Balrogs bả vệ chúng, vô số gươm đao, những rào chắn khó bề vượt qua, những bức tường thành khó lòng xâm nhập cùng với tà phép kinh hồn của Morgoth.

Nhưng Beren cười và bảo rằng “có phải đức vua Elf muốn bán con gái mình để đổi lấy một viên ngọc, những thứ do bàn tay tạo ra. Nhưng nếu ngài mong muốn tôi sẽ mang nó về cho ngài. Và khi chúng ta gặp lại, trên tay tôi sẽ nắm giữ một viên Silmaril từ trên vương miện sắt, ngài sẽ không còn xem thường Beren con trai cua Barahir.”

Chuyện kể rằng Beren rời khỏi Doriath và chàng đến vùng đầm lầy Sirion, trèo lên những ngọn đồi, băng qua con thác Sirion cuồn cuộn sóng trào. Chàng nhìn về hướng tây qua đám sương mù dầy đặc là vùng đất Tslath Dirnen, vùng đất nằm giữa Sirion và Narog. Phía xa kia là cao nguyên Taur-en-Farroth, ngự trị trên đó là đức vua Finrod Felagund của vương quốc Nargothrond.
Vào thời điểm đó Nargothrond được canh phòng cẩn mật, mỗi ngọn đồi đều được phòng thủ với vô số cung thủ, họ vươn cung và sẵn sàng xạ tiển giết chết kẻ lạ dám đột nhập lảnh địa, và mũi tên họ vô cùng chuẩn xác. Khi Beren đến từ phía xa, chàng cảm nhận được có mối nguy hiểm đang chờ phía trước, cầm chiếc nhẫn Felagund trong tay, chàng hô to “Ta là Beren con trai Barahir bạn của đức vua Falagund, hãy mang ta đến gặp ngài.”
Các cung thủ nghe thấy đã không xạ tiển, tuy nhiên họ chặn lối chàng và ra lệnh cho chàng chờ đợi, nhưng khi thấy được chiếc nhẫn họ quỳ trước chân chàng. Dưới ánh trăng mờ nhạt, họ đưa chàng băng qua các khu rừng, vượt qua các cỗng đen và tiến vào vương quốc Nargothrond.

Beren đến diện kiến đức vua Finrod Felagund, ngài không cần nhìn đến chiếc nhẫn cũng biết được chàng thanh niên trước mặt mình là hậu duệ của Barahir. Beren kể cho ông nghe về cái chết của Barahir và định mệnh gì đã khiến xui chàng đến Doriath và nhiệm vụ chàng đang mang trong mình. Felegund nghe câu chuyện và trong lòng cảm thấy bất an, ông biết rằng lời mình hứa khi xưa giờ đã đến lúc thực hiên.

Trong lòng nặng trĩu, ngài bảo với Beren rằng “Rất rỏ là Thingol muốn ngươi chết, nhưng có lẽ những gì diễn ra sẽ ngoài mong muốn của ông ta, lời thề Feanor năm xưa giờ đây một lần nữa sẽ dậy sóng, Silmarils đã bị nguyền rủa bời những lời thề độc, những đứa con của Feanor bằng mọi gía dù có làm suy sụp toàn bộ các vương quốc Elf họ cũng phải chiếm lại bằng được Silmarils. Giờ đây Celegorn và Curufin con trai Feanor đang ở nơi đây, tuy ta là con trai Finarfin đồng thời là vua cai trị vương quốc này nhưng quyền lực của họ cũng không kém ta bởi họ có được rất nhiều người hậu thuẩn. Họ tỏ ra tôn kính và sẳn sàng giúp đỡ khi ta cần đến, nhưng đối với ngươi ta chỉ e rằng họ sẽ không có một chút lòng thương mà thay vào đó là sự câm thù một khi ngươi chiếm được Silmarils.
Felagund trước mặt thần dân kể cho họ nghe lời ông hứa khi xưa khi Barahir đã cứu mạng ông trong trận chiến khi xưa và bằng mọi cách ông phải giúp đỡ Beren hoàn thành sứ mệnh. Ngài tìm kiếm trong đám đông sự giúp đỡ của các vị tướng lĩnh. Nhưng Celegorn tiến đến, hắn rút gươm và hét “hắn là bạn hay thù, là những con quái vật của Morgoth, là Elf hay người, hay bất kỳ sinh linh nào ở Arda, bất cần luật lệ, bất cần tình thương, dù cho là địa ngục hay sức mạnh của Valar vẩn không thể giúp hắn chống lại sự săn đuổi của những đứa con Feanor một khi hắn chiếm lấy và giữ Silmarils, chỉ có bọn ta những đứa con Feanor mới có quyền giữ chúng.”
Sau đó Curufin cũng lên tiếng nhưng giọng điệu nhẹ nhàng hơn, hắn nhắc nhỡ mọi người về mối nguy hại và sụp đổ của Nargothrond, và trận chiến Kingslayer sẽ diễn ra một lần nữa ngay trên mãnh đất này.
Họ bàn tán với nhau rằng con trai Finarfin không phải là Valar để có thể ra lệnh cho họ, những đứa con Feanor nhớ lại lời thề khi xưa và trái tim họ trở nên đen tối, họ nghĩ rằng hành động của Felagund chỉ có con đường diệt vong và đang toan tính âm mưu chiếm đoạt ngai vàng Nargorond.

Lời kêu gọi của mình không ai đáp ứng, Felagund cảm thấy thất vọng và như đang bị bỏ rơi. Ngài tức giận ném vương miện xuống đất và thốt lên rằng “những lời các ngươi hứa rằng sẽ trung thành với ta các ngươi có thể quên, nhưng với ta những gì ta hứa ta nhất định phải làm dù cho ta phải chết”. Vào lúc ấy có mười người đã đứng ra và quyết theo ông lên đương, đứng đầu trong số họ là một người tên Edrahill. Edrahill nhặt vương miện lên và bảo rằng nên trao nó lại cho một vị nhiếp chính để cai quản vương quốc khi đức vua đi xa. Felagund trao vương miện lại cho em trail à Orodreth, trong khi Celegorn và Curufin không nói lời nào tuy nhiên họ mừng thầm trong bụng.

Một buổi tối mùa thu, Felagund cùng Beren và đoàn đồng hành rời khỏi Nargothrond, họ tiến đến Nargod, vượt qua con thác Ivrin. Bên dưới chân núi trong bóng tối họ trông thấy liều trại của một tóm binh Orc. Trong bóng tối họ tấn công bất ngờ và giết chết bọn chúng, chiếm lấy trang phục và vũ khí. Bằng vào tài phép của mình Felagund đã biến đổi hình dạng mọi người với hình hài như bọn Orc, theo con đường họ tiến về phương bắc. Vượt qua giao lộ nằm giữa Ered Wethrin và vùng cao nguyên Taur-nu-fui. Vào lúc ấy Sauron trên toà tháp thấy có những biểu hiện bất thường khi hắn trông thấy nhóm Orcs vượt qua lãnh địa của hắn nhưng lại không dừng chân trình báo nên đã đưa binh chặn đường và thế là diễn ra trận chiến nổi tiếng giữa Sauron và Felagund. Felagund tấn công Sauron với bài hát đầy quyền năng, nhưng Sauron vốn là bật thầy về tà thuật, trận chiến của họ được diễn tả qua sử thi Lay of Lethian như sau:

Sauron hát lên một bài ca ma quỷ
Xuyên thấu, mở tung, dối trá
Bại lộ, không hồi phục và phản bội.
Nhưng bất ngờ Felagund chống trả
Hát vang một bài hát kiên định
Đề kháng, mạnh mẽ trên chiến trường
Giữ lấy bí mật, sức mạnh như toà tháp,
Niềm tin, tự do, và tẩu thoát.
Thay đổi và dịch chuyển hình dạng,
Vượt khỏi tù đày, phá tan rào chắn
Mở toan cửa tù, chặt đắt xiềng xích.
Tấn công, phòng thủ, một tiến, một lùi
Liên tục và ngày càng quyết liệt

Thần thông Sauron càng mạnh mẽ, Felangund càng phản kháng
Tận dụng tất cả phép thuật
Và thanh kiếm của Elven
Trong tâm tối họ nghe tiếng chim hót êm ái
Tiếng hót xa xa từ vương quốc Nargothrond
Cảnh vật từ xa bên kia bờ biển
Theo hướng tây, vượt xa thế giới
Những hòn ngọc trên bãi cát Elvenland
Lạnh lẽo bao vây, bóng tối bao trùm
Trên Valinor, dòng máu đỏ đã chảy
Trên bờ biển, nơi Noldor đã chết
Tiếng sói tru, tiếng quạ réo
Băng đá phủ đầy cửa biển
Nỗi u sầu khi bị giam cầm nơi Angband
Sấm chớp liên hồi, lửa đỏ bốc cháy
Và Finrod Felangund thất thủ trước ngai vàng.

Đoạn Sauron tước bỏ bùa phép của họ, họ hiện nguyên hình trước mặt hắn trần trụi và sợ hãi. Nhưng sauron vẫn không biết được họ là ai, đến đây với mục đích gì.
Hắn đẩy họ vào hố sâu đen tối lạnh lẽo. Từ giây phút ấy luôn luôn có hai con mắt đỏ như lửa luôn theo dõi họ, một người trong số họ bị bị con sói dử ăn thịt nhưng không ai phản bội đức vua.

Khi Beren bị giam trong hang tối, Lúthien cảm thấy bất an, trong lòng nặng trĩu nàng tìm đến Melian để xin dạy bảo. Từ Melian nàng biết được Beren hiện bị giam trong ngục tối Tol-in-Gaurhoth và không còn cơ hội nào để giải thoát. Lúthien biết rằng không còn ai trên đời này có thể đến để giải cứu chàng nên đã quyết định lên đường. Nàng tìm đến Daeron để xin hắn giúp đỡ, nhưng một lần nữa hắn đem mọi chuyện thuật lại cho đức vua Thingol. Sau khi nghe những lời của Daeron, Thingol lo lắng không yên nên đã ra lệnh cho xây một căn nhà gỗ giam giữ Lúthien.
Không xa từ cổng chính Menegorth, một cây sồi khổng lồ đứng sừng sững, nó là cây to nhất, có tuổi thọ lâu đời nhất trong khu rừng Neldoreth. Cây sồi khổng lồ này có tên gọi Hírilorn, nó có ba thân cây, tất cả đều cứng cáp, trơn trượt và cao chót vót. Phía trên những thân cây, một căn nhà gỗ được xây và đó là nơi giam giữ Lúthien. Thang đã bị lính canh tháo xuống và họ chỉ sử dụng nó khi mang những vật cần thiết cho nàng.

Chuyện kể rằng Lúthien đã dùng phép thuật biến tóc mình dài ra, nàng dùng nó đan thành một chiếc khoác đen tàn hình, một chiếc áo che dấu vẽ đẹp của nàng như một chiếc bóng, nó đồng thời cũng chứa đựng câu thần chú gây mê. Những mãnh tóc còn lại nàng đan thành một sợi dây đôi, dùng nó cùng với chiếc áo nàng chốn thoát khỏi Doriath.

Luthienescapes.jpg


Vào lúc đó Celegorn và Curufin đi săn, họ đi săn vì Sauron lúc nào cũng cảnh giác và hắn cho nhiều sói đến dọ thám khu đất của người Elf. Vì thế họ cũng mang theo những con chó săn. Thủ lĩnh của bầy chó săn theo Celegorn có tên gọi Huan. Nó không sinh ra ở Trung Địa mà đến từ cõi thiên đường Aman. Vị thần Orome đã ban tặng nó cho Celegorn từ thời xa xưa trước khi ma quái đến tàn phá Valinor. Huan đã theo chủ nhân tha hương đến Trung Địa và nó một lòng trung thành với Celegorm. Vì thế nó cùng chung số phận với Noldor và chịu lời nguyền của vị thần Mandos. “Cái chết sẽ đến với nó nhưng phải đến khi trên thế giới xuất hiện loài sói hùng mạnh nhất.”
Chính Huan đã phát hiện ra Lúthien, nàng mặc trong người chiếc áo khoác, bay lững lờ như một chiếc bóng dưới đám cây khi Celegorn và Curufin đang nghĩ chân gần biên giới phía tây Doriath. Không vật gì có thể thoát khỏi ánh mắt cũng như khướu giác của Huan, không một phép thuật nào có thể qua mặc được nó vì nó không bao giờ ngủ dù ngày hay đêm. Nó mang nàng đến cho Celegorm, và Lúthien biết được người đối diện mình là hoàng tử của Noldor, kẻ thù của Morgoth nên trong lòng mừng thầm. Nàng xưng danh tánh và cỡi bỏ áo khoác. Vẽ đẹp của nàng biểu lộ dưới ánh nắng mặt trời làm cho Celegorm trở nên ngớ ngẫn. Hắn dùng lời lẽ mật ngọt để nói chuyện cùng nàng, hứa sẽ giúp nàng bằng mọi cách nếu như nàng đồng ý theo hắn về đến Nargothrond. Hắn không biểu lộ chút gì hay biết về cuộc hành trình của Beren và tỏ ra ngạc nhiên khi nghe nàng kể về câu chuyện của Beren.

Họ ngừng săn bắn và trở về Nargothrond, và cũng nơi ấy Lúthien cũng biết rằng mình bị lừa gạt. Họ chiếm lấy áo khoác của nàng, và không cho phép nàng vượt khỏi những cánh cổng nếu không có sự đồng ý của Celegorm và Curufin. Giờ đây tin rằng Beren và Felagund đã trở thành tù nhân và khó lòng tẩu thoát, chúng âm mưu xưng vương bằng cách chiếm đoạt Lúthien và buột đức vua Thingol phải gã nàng cho Celegorm. Điều đó đồng thời làm tăng sức mạnh cho họ và họ sẽ trở thành những vị hoàng tử hùng mạnh nhất của Noldor. Họ không muốn lấy lại Silamrils bằng vũ lực hay chiến tranh nếu chưa thâu tóm tất cả các vương quốc Elf. Orodreth không có đủ sức mạnh để chống đối họ vì họ đã âm thầm đầu độc trái tim mọi người nơi ấy.
Nhưng Huan con chó săn lại có một trái tim nhân hậu, nó thương mến Lúthien ngai từ lần đầu gặp gỡ và u buồn vì nàng bị giam cầm. Nó thường đến thăm nàng và thường nằm trước cửa, nó cảm nhận được tà ma đang đến gần Nargothrond. Lúthien thường nói chuyện với nó trong lúc cô đơn, kể cho nó nghe về Beren vị hoàng tử của loài người, làm bạn cùng muôn thú và các loài chim; và Huan hiểu hết những gì nàng nói bởi nó có khả năng hiểu tất cả các ngôn ngữ của muôn loài. Tuy nhiên nó chỉ được phép nói chuyện đúng ba lần trước khi chết.
Giờ đây nó lên một kế hoạch nhầm giải cứu Lúthien, khi đêm đến nó trộm lấy chiếc áo khoác và mang đến cho nàng. Lần đầu tiên nó nói chuyện, đưa ra lời chỉ dẫn để nàng tẩu thoát. Cùng nhau trong bí mật nó đưa nàng thoát qua con đường bí mật, họ chạy cùng nhau tiến về hướng bắc. Bỏ qua sự kiêu hảnh, nó cho phép Lúthien cỡi trên người. Do đó họ đi với tốc độ kinh hoàng bởi Huan nhanh nhẹn và không biết mệt mõi.

TN-Luthien_Escapes.jpg


Trong hang tối Beren và Felagund nằm đấy, tất cả mọi người trong đoàn đồng hành giờ đã chết, nhưng Sauron muốn giữ lại Felagund vì hắn thấy được ông có khí phách phi phàm. Nhưng khi con sói tấn công Beren, còn sức lực còn lại Felagund làm đứt dây trói và chiến đấu cùng nó. Ngài giết nó bằng tay không nhưng bản thân mình cũng bị thương trầm trọng. Ngài nói với Beren lời sau cùng: “Giờ ta sẽ đi và yên nghĩ rất lâu ở phía xa bờ biển Aman. Và không biết bao giờ ta mới có thể trở lại trong hình hài Noldor, và cũng có nghĩa là cho đến sau này dù sống hay chết chúng ta sẽ không còn gặp nhau bởi định mệnh người và Elf rất khác biệt. Xin tạm biệt! Ngài chết trong bóng tối, trong toà tháp Tol-in-Gaurhoth, toà tháp vĩ đại mà khi xưa chính bản thân ngài đã xây. Thế là đức vua Finrod Felegund, vị vua yêu quý của của dòng dõi Finwe đã ra đi, nhưng ngài đã hoàn thành tâm nguyện, giử trọn lời thề. Beren ngồi bên xác chết ngài trong đau khổ.
Vào lúc ây Lúthien đã đến, đứng trước chiếc cầu dẫn vào hòn đảo của Sauron, nàng hát vang bài hát, một bài hát mà không có bức tường đá nào có thể ngăn chặn. Beren nghe thấy, cư ngỡ mình trong mơ, những vì sao chiếu sáng trên đỉnh đầu chàng, và trên cành cây chim sơn ca đang hót líu lo. Chàng hát trả lời bằng một bài hát thử thách, chàng cầu nguyện cho Bảy Vì Sao trên bầu trời, bảy vì sao hình trăng khuyết của Valar đang treo lơ lững ở phương bắc như một dấu hiệu cho sự sụp đổ của Morgoth. Tất cả sức lực rời bỏ chàng, chàng rơi vào bóng tối.
Nhưng Lúthien nghe thấy, nàng hát vang một bài hát khác mạnh mẽ hơn. Tiếng sói tru, hòn đảo rung chuyển. Sauron đứng trên toà tháp, đầu ốc hắn suy tính trong đen tối và hắn mĩm cười độc ác khi nghe được tiếng hát của nàng vì hắn biết được nàng chính là con gái của Melian. Huyền thoại về sắc đẹp và giọng hát của nàng đã vượt xa biên giới Doriath, và hắn nghĩ rằng sẽ bắt sống nàng và dâng hiến cho chúa tể hắc ám Morgoth.
Hắn sai một con sói vượt qua cầu tìm bắt nàng, nhưng Huan đã âm thầm giết nó. Và lần lượt Sauron gởi những con sói khác, chúng đều bị Huan giết sạch. Cho đến khi Sauron ra lệnh cho Draugluin, một con dã thú hung tàn, già nua và tàn ác, chúa tể các loài sói của Angband. Và thế là diễn ra trận đấu kịch liệt, tàn khóc giữa Huan và Draugluin, trận đấu diễn ra rất lâu nhưng cuối cùng Draugluin chạy thoát trở về toà tháp và chết dưới chân chủ nhân nó. Trước khi chết nó nói; “Huan đang ở đây!”. Giờ Sauron đã biết rất rỏ những gì đã xãy ra, về sự xuất hiện của chó săn chốn Valinor, và hắn nghĩ rằng sẽ đích thân hắn ra đối phó.

Hắn biến hình thành một con sói khổng lồ, một con sói hùng mạnh nhất đã từng bước đi trên trái đất. Hắn tấn công như vũ bảo, như một bóng ma. Nỗi kinh hoàng chợt đến với Huan và nó nhảy sang một bên. Sauron nhảy đến tấn công Lúthien và nàng bất tỉnh khi nhìn vào đôi mắt như lửa đỏ của hắn. Nhưng trước khi ngả xuống nàng quăng chiếc áo trước mắt hắn làm cho hắn choáng váng, một cơn mê thoáng qua trong đầu ốc hắn. Đoạn Huan phóng đến, và đó là trận đấu giữa Huan và con sói Sauron, tiếng sói tru vang dội cả các ngọn đồi, vượt qua các bức tường thành Ered Wethrin đến các thung lũng ở phía xa.
Nhưng không ma thuật, không thần chú, cũng không nanh vuốt, nộc độc, hay sức mạnh của dã thú nào có thể khuất phục được Huan chó săn từ Valinor. Nó cắn kẻ địch ngay cuống họng và giử không cho hắn trốn thoát. Sauron chuyển đổi hình dạng từ sói sang rắn hổ mang, từ quái vật sang hình dáng ban đầu nhưng tuyệt nhiên không thoát khỏi nanh vuốt của Huan trừ khi hắn rời khỏi thể xác. Và không lâu nữa linh hồn hắn sẽ rời khỏi thể xác đen tối, nhưng Lúthien đến và bảo với hằn rằng "ngươi sẽ bị lột trần từ thể xác bằng xương thịt này, linh hồn sẽ run rẫy trở về bên Morgoth, và nơi đó linh hồn trần trụi sẽ bị tra tấn bởi sự khinh miệt và cơn thịnh nộ của Morgoth, sẽ bị đốt cháy bởi đôi mắt của hắn trừ khi ngươi trao lại cho ta quyền năng thống trị hòn đảo này.”

Sauron cuối cùng đã chịu khuất phục, và Lúthien lấy quyền năng thống trị hòn đảo và tất cả sinh linh nơi ấy, Huan đã thả Sauron ra. Ngay lập tức hắn biến thành hình dạng ma cà rồng, như một đám mây đen lướt dưới ánh trăng, khi hắn bỏ chạy những giọt máu đen chảy từ cổ họng nhỏ từng giọt trên đám cây, hắn trốn và ẩn thân nơi Taur-nu-Fuin trong nỗi kinh hoàng.
Đoạn Lúthien đứng trước cầu, nàng đọc thần chú làm lung lay những bức tường đá, cánh cổng mở tung. Tất cả tù nhân trong hang tối được giải thoát, mắt họ nhoè nhạt dưới ánh sáng của mặt trăng bởi họ bị nhốt trong hang tối từ rất lâu. Nhưng nàng vẫn không tìm thấy Beren, nàng cùng Huan tìm chàng khắp hòn đảo và cuối cùng thấy chàng bên xác chết của Felagund. Nỗi khổ đau vẫn còn đấy, và chàng không nghe thấy tiếng bước chân của Lúthien. Nghĩ rằng chàng đã chết, nàng chạy đến ôm lấy chàng và rơi vào bóng tối của lãng quên, nhưng Beren đã trở lại với thực tại, họ nhìn nhau đấm đuối và ánh sáng mặt trời cũng bắt đầu ló dạng.
Họ chôn xác đức vua Felagund trên ngọn đồi cao ngay trên hòn đảo của ngài khi xưa, Ngôi mộ xanh của đức vua Finrod con trai Finrarfin, thánh thiện nhất trong tất cả các vị hoàng tử Elf. Cho đến khi mãnh đất được làm lại, đại dương bị phá huỷ, nhưng Finrod cùng với cha là Finarfin sẽ một lần nữa bước đi dưới những đám cây trên vùng đất Eldarmar.

Beren và Lúthien được tự do một lần nữa, họ đi cùng nhau dưới những đám cây, hạnh phúc bên nhau và dù mùa đông đang đến nhưng vẫn không làm họ buốt giá, những bông hoa nở rộ dưới bước chân Lúthien, bầy chim đang hót líu lo dưới ngọn đồi tuyết. Nhưng Huan vẫn trung thành với chủ nhân và quay về bên Celegorm, tuy nhiên tình cảm giữa họ không còn được như xưa.
Có nhiều thay đổi lớn đang diễn ra ở vương quốc Nargothrond. Rất nhiều tù nhân Elf được giải cứu từ hòn đảo của Sauron. Họ than khóc cho cái chết của đức vua Felagund và bảo rằng một người con gái dám làm những chuyện mà những người con của Feanor không dám nghĩ đến. Nhiều người đã đổi thay ý nghĩ, họ câm phẫn anh em nhà Feanor hơn là sợ hãi họ, trái tim họ dần hướng về dòng dõi gia đình Finarfin và tuân theo mệnh lệnh đức vua Orodreth. Nhưng Orodreth không muốn thấy thêm máu đổ, không muốn chứng kiến dòng tộc chém giết lẫn nhau nên đã tha mạng cho Celegorm và Curufin nhưng lại đuổi họ khỏi vương quốc. Ông thề rằng sẽ không còn chút tình thương nào nữa giữa Nargothrond và những đứa con Feanor từ đây và mãi mãi về sau.
“Thì cứ như thế đi!” Celegorm nói, một sự hờn căm trong đôi mắt hắn nhưng Curufin chỉ mĩm cười. Họ lấy ngựa và bỏ đi như một ngọn cơn bảo. Nhưng không ai muốn đi cùng họ, kể cả những người thuộc dòng dõi Feanor. Vào lúc đó con trai Curufin là Celebrimbor cảm thấy xấu hổ trước hành động của cha nên quyết ở lại Nargothrond, nhưng Huan lại trung thành đi theo chủ nhân của nó. Họ cưỡi ngựa theo hướng bắc và dự định nghĩ chân khi đến gần Dimbar, dọc theo biên giới phía bắc Dorath tìm đường đến Himring nơi Maedhros anh trai họ đang sống. Giờ đây Beren và Lúthien đang lang thang trong rừng Brethil và họ đang đến gần biên giới Doriath. Nhưng Beren chợt nhớ đến lời mình đã hứa, Lúthien giờ đã an toàn cũng là lúc họ chia tay. Lúthien không muốn phải xa Beren thêm một lần nào nữa và bảo rằng: “chàng phải chon giữa hai con đường Beren ạ: từ bỏ lời hứa và cùng nhau chúng ta sống cuộc đời phiêu bạc khắp nơi trên trái đất này; hoặc chàng giữ trọn lời hứa và thử thách cùng số phận, chống đối lại thế lực hắc ám dưới ngai vàng đen tối của hắn. Nhưng dù chàng chọn con đường nào, em vẫn theo chàng và chúng ta sẽ sống chết có nhau”.

Vào lúc đó, Celegorm và Curufin đã đến gần, từ xa họ đã trông thấy Beren và Lúthien. Celegorm giục ngựa tiến về hướng Beren với mục đích đẩy chàng xuống ngựa. Nhưng Curufin thúc ngựa theo hướng khác và đoạt lấy Lúthien lên yên của hắn. Trước tình hình trên Beren nhanh chóng đuổi theo Curufin và lôi hắn ngược lại từ phía sau khiến cho cả hai lăn lộn dưới đất. Con ngựa té nhàu và Lúthien bị văng sang một bên và nằm lăn lốc trên bải cỏ.
Beren đã khống chế Curufin nhưng cái chết đang đến gần chàng bởi Celegorm đang phóng ngựa đến với ngọn giáo trong tay. Vào giờ khắc đó Huan từ bỏ phục vụ cho Celegorrm và nó nhảy đến tấn công khiến cho ngựa kinh hoàng bỏ chạy. Celegorm nguyền rủa cả ngựa và con chó săn, nhưng Huan vẫn đứng yên bất động. Cái chết đã gần kề Curufin nhưng Lúthien đã ngăn lại bởi nàng biết được hậu quả thật khó lường một khi Curufin bị giết. Beren chiếm đoạt vũ khí của Curufin, trong đó có con dao Angrist một con dao được làm bởi Telchar vùng Nogrod chém sắt như chém gỗ. Chàng lại nói “Con ngựa của ngươi, ta sẽ giữ nó để phục vụ cho Lúthien, và ta tin rằng nó sẽ vô cùng vui mừng khi không còn phục vụ một tên chủ nhân đê hèn như ngươi.”
Curufin nguyền rủa Beren dưới mây và bầu trời. “Ngươi đi đi, và tìm cho ngươi một cái chết đầy đắng cay.”. Celegorm mang em trai bỏ đi trên cùng một con ngựa, nhưng khi họ phóng đi Curufin cảm thấy nhục nhã và câm phẫn, lấy cung tên của Celegorm hắn giương cung bắn lại họ với mục đích giết chết Lúthien. Huan nhảy đến đợp lấy một mũi tên trong miệng, nhưng Curufin bắn thêm một lẫn nữa và Beren hứng trọn mũi tên thay cho Lúthien.
Và chuyển kể rằng Huan đuổi giết anh em nhà Feanor, họ bỏ chạy trong kinh hoàng. Khi nó trở về mang theo một lá thảo dược mà nó tìm thấy trong rừng cho Lúthien. Với lá cây cùng và tài phép của mình Lúthien đã chửa lành vết thương cho Beren và cùng nhau họ quay về Doriath. Nhưng khi đến đó, một lần nữa Beren bị chi phối bởi lời thề và tình yêu, biết được rằng Lúthien giờ đã an toàn dưới sự chăm sóc của Huan nên ngày hôm sau trước khi mặt trời mộc chàng đã lẻn ra đi khi Lúthien còn say ngủ trên bãi cỏ.
Chàng chạy về hướng bắc với tất cả sức lực, đến ngọn đèo Sirion, biên giới Taur-un-Fuin và nhìn sang vùng đất hoang Anfauglith và thấy phía xa kia là đỉnh đồi Thangorodrim. Chàng giờ đơn độc và biết rằng thời khắc của số phận đã đến, chàng hát vang một bài hát trong giờ phút biệt ly, cầu nguyện cho Lúthien và ánh sáng của thiên đường, chàng tin rằng đã là lúc chàng xa rời cả tình yêu và ánh sáng. Đây là một phần trong lời bài hát:

“Tạm biệt trái đất ngọt ngào và bầu trời phương bắc
và nơi đây mãi mãi yên lành
và nơi đây với vòng tay âu yếm
dưới mặt trăng, dưới mặt trời,
Lúthien Tinúviel
Xinh đẹp hơn những gì người đời có thể diễn tả
Dù thế giới có bị tàn phá
Tất cả chôn vùi vào chốn hư không
Trở về cát bụi, bình minh, trái đất, đại dương
Nhưng tình yêu ta dành cho Lúthien là vĩnh cửu."


Chàng hát thật to, không màn đến ai nghe nhưng Lúthien đã nghe bài hát của chàng và hát lại trả lời. Nàng vượt qua khu rừng tìm kiếm trong tuyệt vọng. Huan một lần nữa cho nàng cưỡi trên người và họ lần theo dấu vết của Beren. Huan biến đổi hình dạng thành con sói Draugluin, và Lúthien biến thành con dơi Thuringwethil kẻ đưa tin của Sauron, cùng nhau họ tiến về hướng bắc. Những móng vuốt sắt kinh dị của họ, họ chạy đi trong hình hài ma quái vượt qua Taur-nu-Fuin và vạn vật kinh hải bỏ chạy trước mặt họ.

Ted_Nasmith_-_Transformed.jpg


Beren trông thấy họ từ xa và chàng tự hỏi bởi chàng đã nghe được giọng hát của Tinúviel, nhưng Lúthien và Huan đã hiện lại nguyên hình và Lúthien chạy đến bên Beren. Thế là Beren và Lúthien lại gặp nhau lần nữa tại nơi hoang dã của khu rừng. Rất lâu chàng lặng thinh không nói, vừa mừng vừa lo lắng không yên, chàng khuyên Lúthien nên quay trở về.
“Ta phải giữ lời thề với cha nàng” Beren nói “và ta thà bị xử tử nơi Menegroth còn hơn là đưa nàng đến nơi đen tối của Morgoth.”
Và đấy là lần thứ hai Huan lên tiếng, nó đưa ra lời khuyên cho Beren rằng “Ngươi có thể thay đổi số phận, sống cuộc sống lưu vong và tìm kiếm yên bình trong chuổi ngày còn lại cùng Lúthien. Nhưng nếu ngươi không từ bỏ cái chết, thì Lúthien cũng thế, hơn là chết một mình nàng sẽ cùng ngươi đối đầu với thử thách trong tuyệt vọng, nhưng không gì là chắc chắn.”
Ta không thể đưa thêm lời khuyên nào nữa cũng như không thể theo ngươi con đường phía trước. Vì trái tim ta đã cảnh báo ta biết những gì đang ngụ nơi cánh cổng phía trước vô cùng u ám đối với ta. Có lẽ sau này trên đường về Doriath chúng ta sẽ gặp nhau thêm lần nữa. Beren biết được chàng không thể chia cách Lúthien dù con đường phía trước có ra sao, chàng không còn khuyên nàng từ bỏ những gì nàng mong muốn. Bởi lời khuyên của Huan cùng phép thuật của Lúthien, chàng biến thành con sói Draugluin và nàng vươn dài đôi cánh của con dơi Thuringwethil. Mọi thứ trong Beren biến chuyển trong hình hài sói duy chỉ có cặp mắt của chàng, cặp mắt vẫn còn trong sáng. Chàng kinh hoàng khi trông thấy một con dơi khổng lồ đang tung đôi cánh với những móng vuốt sắt. Với tiếng hú dưới ánh trăng, chàng vượt xuống đồi và con dơi bay theo bên trên.
Họ vượt qua mọi nguy hiểm với cát bụi của đường dài trong cơn mệt mõi và cuối cùng đã đến gần cánh cổng Angband. Màu đen tối phủ trùm con đường phí trước, con đường quanh co như rắn, cả hai bên vực với những bức tường kỳ vĩ và nghe văng vãng đâu đấy tiếng kêu thãm thiết của nhiều con thú sắp chết. Trước mặt họ là cánh cổng Angband, cánh cổng bất khả xâm phạm bởi nó được canh giữ bởi một tên thuộc hạ kinh tởm của Morogoth, nó luôn cảnh giác trước bất kỳ động tĩnh nào dù nhỏ nhất. Có lời đồn rằng nó không giống như những loài vật đã từng sống ở Angband, vào ngày xưa những tin tức về các vị hoàng từ Elf đến Trung Địa mang theo một con chó săn từ cõi Valinor, một vũ khí oai lực của Valar. Morgoth nhớ lại con chó săn tử thần Huan, và hắn đã tìm cách đối phó. Hắn tìm ra một con chó hùng mạnh nhất trong giống loài sói Draugluin, và nuôi nó bởi chính bàn tay của hắn từ thịt tươi sống của những tù nhân Elf và người, hắn đặt một phần sức mạnh của hắn vào con dã thú. Ngay lập tức nó lớn nhanh như thổi cho đến khi nó nằm trong trong hình hài khổng lồ và đói khát dưới chân Morgoth. Ở nơi đó, ngọn lửa và sự đau đớn của địa ngục xâm nhập cơ thể nó, linh hồn nó đốt cháy như lửa thêu, kinh hoàng, khủng khiếp và mạnh mẽ. Carcharoth hay Red Maw là tên của nó và Morgoth ra lệnh cho nó thức trước cỗng canh chừng và chờ đợi Huan đến.
Giờ đây Carcharoth đã thấy Beren và Lúthien từ xa, nó cảm thấy ngờ vực bởi tin tức đến Angband rằng Draugluin đã chết. Do đó khi họ đến gần nó không cho họ tiến vào, nó tiến lại gần và ngữi thấy mùi gì lạ trong không khí. Nhưng bất ngờ với quyền năng, Lúthien biến lại nguyên hình đứng nhỏ bé trước con vật khổng lồ kinh dị Carcharoth. Nàng nâng cánh tay và đọc thần chú ra lệnh cho nó đi vào giấc ngủ: “Hỡi linh hồn đã bị lãng quên, giờ hãy rơi vào giấc ngủ, quên đi hiện tại của thể xác tà ma”. Và Carchroth đã ngã xuống như bị đánh trúng bởi một tia sét.

Beren và Lúthien vượt qua cánh cổng, tiến vào những bật thang mê cung và cùng nhau đối phó lại kẻ thù mạnh mẽ nhất của loài người và Elf. Họ tiến đến ngai vàng của Morgoth, mọi thứ xung quanh rùng rợn và kinh hãi, những ngọn đèn lấp loé, vũ khí chết chóc và tra tấn khắp nơi. Beren nằm dưới ngai vàng trong hình hài của một con sói, nhưng Lúthien đã hiện nguyên hình bởi tà phép của Morgoth, hắn nhìn nàng chăm chú. Nàng không loạn trí bởi đôi mắt ấy và vẫn biết nàng là ai, nàng tự xưng tên và đưa ra lời thỉnh cầu phục vụ cho hắn một bài hát. Morgoth nhìn theo vẽ đẹp kiều diễm của nàng, trong tim hắn bổng nỗi lên ý nghĩ đen tối hơn bao giờ hết từ khi đặt chân đến Trung Địa. Hắn cảm thấy xốn xang với sự thèm khát dục vọng. Hắn trông theo nàng, để nàng được tự do một lúc, và trong bí mật tâm trí hắn cảm thấy thoả mãn. Bất ngờ nàng biến khỏi tầm mắt của hắn, và bắt đầu hát một bài hát vô cùng ngọt ngào, một bài hát đầy quyền năng. Hắn chăm chú lắng nghe và trở nên mù quáng trong tăm tối, hắn dõi mắt rong ruổi tìm kiếm hình bóng nàng.

49082-Luthien_and_Morgoth.jpg


Tất cả thuộc hạ của hắn đã bị bài hát quyền năng của Lúthien đưa vào giấc ngủ, tất cả ánh đèn đang nhoè nhoẹt, nhưng Silmarils trên vương miện sắt của Morgoth phát ra ánh sáng trắng xoá mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Lúthien bất ngờ xuống giọng như cơn mưa lớn đổ vào biển sâu. Nàng quăng chiếc áo thần trước mắt Morgoth, đưa hắn vào giấc mơ đen tối, đến một nơi ngoài khoảng không của vũ trụ, lạnh lẽo và cô độc nơi hắn đã từng bước đến.
Bất ngờ Morgoth ngã xuống, như ngọn đồi trước trận bảo tuyết, té nhào như một cơn sấm sét, nằm xỏng xoài trên mặt đất và mọi thứ dường như đứng yên.
Beren nằm mê như dã thú, nhưng Lúthien đã lay tĩnh chàng lại và chàng trở lại nguyên hình. Chàng lấy ra con dao Angrist và cắt những viên ngọc Silmarils từ trên vương miện sắt của Morgoth.
Khi chàng giữ viên ngọc trong tay, ánh sáng phát ra khắp cơ thể chàng, chàng như trở thành một ngọn đèn sáng chói, nhưng viên ngọc không làm tổn hại thân thể khi chàng chạm đến nó. Trong tấm trí chàng muốn lấy hết ba viên ngọc của Feanor, nhưng con dao Angrist vô cùng sắt bén và những mãnh vỡ của vương miện đã cắt vào mặt Morgoth làm hắn rên rĩ và giậc mình thức giấc, tất cả thuộc hạ Angband cũng chợt tĩnh từ cơn mê.
Nỗi kinh hoàng chợt đến với Beren và Lúthien, họ bỏ chạy với mong muốn nhìn ánh sáng thêm một lần nữa trước khi chết. Nhưng khi họ tiến đến cánh cỗng thì bị chặn lối bởi Carcharoth bởi nó đã lay tỉnh lại từ cơn mê, nó đã nhìn thấy họ và tiến lại tấn công.
Lúthien đã không còn đủ quyền năng để chống đối lại con sói, nhưng Beren đã che chở cho nàng. Cánh tay phải chàng giữ viên ngọc Silmaril vẫn đang phát sáng. Carchargoth trở nên do dự và sợ hãi bởi vật báu kia. “hãy cút đi, chạy đi” Beren rào thét .” bởi đây là ngọn lửa thần linh, nó sẽ đốt cháy người và tất cả tà ma”. Và chàng tấn công con quái thú với viên ngọc Silmaril trong tay.
Nhưng Carcharoth nhìn đến viên ngọc thần thánh và nó không còn sợ hãi nữa, linh hồn tà mà của nó nỗi lên ngọn lửa gian ác. Bất ngờ nó cắn đứt cánh tay Beren và nuốt chửng cánh tay và viên ngọc Silmarils vào bụng. Ngọn lửa thần thánh của Silmaril đốt cháy cơ thể nó, dày xéo da thịt nó. Nó bỏ chạy trong tiếng hú thê thãm, cả thung lũng vang vộ tiếng kêu kinh dị đầy thãm thiết bởi cơn đơn đớn cùng cực của nó. Nó trở nên điên dại, chạy khắp nơi không định hướng và giết chết tất cả kẻ nào cản lối nó cho dù kẻ đó là ai. Nỗi kinh hoàng đã đến khắp nơi trong chốn Beleriand bởi sự hiện diện của con quái thú Carcharoth với viên ngọc Silmarils đang bừng bừng đốt cháy trong bụng.

Giờ Beren nằm đấy đau đớn trong mối nguy hiểm vây quanh, cái chết đang đến gần chàng bởi nộc độc của con sói đang ăn sâu vào cơ thể. Lúthien dùng miệng hút lấy chất độc, nàng dùng chút quyền năng còn lại làm dịu đi nỗi đau đớn của vết thương. Nhưng ở phía sau, sâu trong Angband, bọn lâu la đã tĩnh lại trong cơn thịnh nộ.
Và như thế là nhiệm vụ của Beren và Lúthien xem như không những đã thất bại mà còn rơi vào tình cảnh nguy nan khó lường. Vào thời khắc đó, phía xa kia trên thung lũng, ba con chim khổng lồi đang xuất hiện. Chúng bay đến phương bắc với những đôi cánh oai hùng vượt qua những cơn bão táp. Ở trên cao lãnh địa của Morgoth, chúa tể đại bàng Thorondor đã thấy được những động tĩnh bên dưới, thu hút bởi cơn điên loạn của con sói trước khi Beren ngã xuống.
Ba vị đại bàng đã mang Lúthien và Beren bay qua những đám mây. Bên dưới họ nổi lên những cơn sấm chớp, ánh sáng chói loà, ngọn núi dường như sụp đổ. Lửa và khói độc từ Thangorodrim bốc cháy và bay xa đến tận các vùng khác, người Noldor ở tận Hithlum run rẫy trong sợ hãi. Nhưng Thorondor chúa tể đại bàng đã giải cứu họ và bay đi xa, tìm kiếm những lối đi của thiên đường nơi ánh mặt trời còn đang chiếu sáng và mặt trăng vẫn còn du hành qua những đám mây của những vì tinh tú.

Beren_and_Luthien_are_Flown_to_Safety1.jpg


Họ bay đến Dor-nu-Fauglith, vượt qua Taur-nu-Fuin và vùng thung lũng kỳ bí Tumladen. Không một đám mây hay sương mù nào che mờ chốn ấy, và nhìn xuống bên dưới Lúthien đã thấy từ phía xa nguồn ánh sáng trắng phát ra từ những viên ngọc xanh, ánh sáng phát ra từ vương quốc Gondolin nơi đức vua Turgon đang cư ngụ. Nhưng trong lòng Lúthien giờ rối như tơ vò bởi Beren gần như sắp chết, chàng không nói lời nào cũng như không hề mở mắt, chàng không còn hay biết chuyện gì. Cuối cùng đại bàng cũng mang họ đến gần biên giới vương quốc Doriath. Ở nơi đó đại bàng để Lúthien bên cạnh Beren và Huan cũng đến bên nàng và cùng nhau họ chăm sóc vết thương cho Beren.
Nhưng vết thương lần này của chàng không đơn giản như Curufin đã từng gây ra bởi nó đầy nộc độc từ loài ác thú của Morgoth. Rất lâu Beren nằm đấy và linh hồn chàng rời khỏi thể xác lang thanh nơi biến giới của cõi chết, và biết được rằng sự thống khổ đang đeo đuổi chàng đến tận giấc chiêm bao. Rồi bất ngờ chàng tĩnh lại một lần nữa, thấy những chiếc lá đang che chở bầu trời, chàng lại nghe thấy một giọng hát ngọt ngào âu yếm, và ngồi bên cạnh chàng là Lúthien Tinúviel, và thế là mùa xuân lại đến.

Kể từ đó Beren còn có biệt danh Erchamion, vị anh hùng một tay. Cuối cùng chàng đã sống lại bởi tình yêu của Lúthien, cùng nhau họ đi dưới những bóng cây trong khu rừng và không muốn rời xa chốn ấy bởi họ tìm thấy nơi đó niềm hạnh phúc vô biên. Lúthien mong muốn rời khỏi thế sự của cuộc đời, cùng Beren ra đi và sẽ không bao giờ quay lại, quên đi phiền tối, quên đi danh lợi. Nhưng Beren cảm thấy bối rối trong lòng, chàng vẫn không quên lời mình đã hứa và muốn quay về Menegorth, bởi chàng không muốn làm tổn hại đến danh dự của cha chàng, và hơn nữa chàng không muốn nhìn thấy cảnh nàng công chúa Lúthien phải sống chuổi ngày còn lại trong chốn rừng sâu và chịu mọi đắng cay của loài người, nên đã quyết định cùng nàng trở lại Doriath.

Doriath bấy giờ vắng lặng và buồn tẻ bởi nàng công chúa Lúthien đã mất tích, rất lâu họ tìm kiếm nàng trong tuyệt vọng. Và chuyện cũng kể rằng Daeron người nhạc công tài ba đã rời khỏi mãnh đất ấy và không ai còn nhìn thấy hắn nữa. Hắn đã dốc hết cuộc đời để làm nên những điệu nhạc ngọt ngào dành riêng cho những điệu múa cho công chúa Lúthien. Tình yêu đơn phương của hắn dành cho Lúthien quá tha thiết, hắn tìm kiếm tung tích nàng trong tuyệt vọng, lang thang khắp miền đất lạ, qua những ngọn đồi cao đến tận vùng đất phía đông của Trung Địa. Nơi ấy rất nhiều năm hắn than khóc trong khổ đau bên dòng nước đen cho Lúthien con gái vua Thingol, nàng công chúa xinh đẹp và thần thánh nhất trong tất cả những đứa con của Ílluvatar.
Vào thời điểm đó đức vua Thingol đã biết được rằng Lúthien đã phiêu bạc rất xa vương quốc Doraith, những tin tức bí mật từ Celegorm đến với ngài rằng Felagund và Beren đều đã chết, nhưng Lúthien thì vẫn còn đang ở tại Nargothrond, và Celegorm muốn kết hôn cùng nàng. Thingol vô cùng nóng giận với những tin tức trên, gởi người dọ thám nguồn cơ và ông muốn gây chiến với Nargothrond, nhưng lại nhận được tin rằng Lúthien đã trốn thoát và giờ đây Celegorm và Curufin đã bị trục xuất ra khỏi vương quốc Nargothrond. Ông do dự bởi không có đủ sức mạnh chống lại cả bảy người con của Feanor.
Nhưng những người ông đưa đi khi đến gần biên giới phía bắc đều gặp phải mối nguy hiểm mà họ không ngờ đến, họ bị hạ sát bởi con sói hung tàn và điên loạn Carcharoth. Trong cơn điên loạn, nó chạy khắp nơi trong cơn đói khát, vượt qua Taur-nu-Fuin đến tận bên kia phía đông. Không gì có thể cản trở nó, và kể cả sức mạnh từ thần thông của Melain vẫn không làm nó chùn bước, định mệnh đã đưa đẩy nó bởi sức mạnh của viên ngọc Silmaril vẫn bừng bừng đốt cháy và dày xéo cơ thể nó. Cuối cùng nó đến khu rừng Doriath, vạn vật phải bỏ chạy trong cơn kinh hoàng. Tất cả người đức vua Thingol phái đi đều bị nó giết sạch duy chỉ có Mablung, vị cận thần của đức vua là trốn thoát và ông mang tin xấu về cho đức vua Thingol.
Trong giờ khắc đen tối đó, Beren và Lúthien đã trở về, tin tức về sự trở về của họ đã mang đến những điệu nhạc hân hoan trong lòng mọi người. Họ cuối cùng đã đến cổng Menegroth và rất nhiều người theo sau họ. Beren đưa Lúthien đến trước ngai vàng đức vua Thingol, ông nhìn Beren đầy vẽ ngạc nhiên, kẻ mà ông cứ ngỡ đã chết, nhưng ông vẫn không dành một chút tình thương nào cho chàng bởi sự tan tác và điêu tàn mà chàng đã mang đến cho Doriath. Nhưng Beren quỳ trước mặt đức vua và nói “tôi đã quay về và đã giữ vững lời hứa, và đến đây đế lấy những gì thuộc về mình.”
Thingol trả lời “Nhiệm vụ của ngươi là gì? Và đã hứa những gì?”
Beren đáp: “Tôi đã hoàn thành sứ mệnh, và một viên ngọc Silamril đã ở trong tay tôi.”
Thingol đáp; “Hãy đưa nó cho ta!”
Beren đưa tay trái ra, chàng từ từ mở từng ngón tay nhưng bên trong không có vật gì. Đoạn chàng nâng cánh tay phải; và từ giờ khắc đó chàng tự xưng là Camlost, kẻ trắng tay.
Nhưng Thingol cảm thấy xúc động trong lòng, và Beren ngồi bên trái cùng Lúthien ngồi bên phải ngai vàng, họ kể lại toàn bộ những gì xãy ra trong cuộc hành trình đầy gian nan. Tất cả mọi người cùng nhau lặng yên lắng nghe câu chuyện của họ đầy kinh ngạc.

Vua Thingol lặng lẽ nhìn Beren và cảm thấy người đàn ông này không giống như những kẻ phàm tục tầm thường, và với tình yêu của Lúthien ông thấy nó vô cùng mới lạ, mầu nhiệm và mạnh mẽ, không một sức mạnh nào giờ đây có thể chia cách con gái ông với Beren. Cuối cùng ông cũng chấp nhận lời thỉnh cầu của Beren, Beren nắm lấy tay Lúthien trước ngai vàng của cha nàng.

Nhưng niềm vui không được lâu vì bóng tối đang đến gần Doriath bởi sự xuất hiện của con quái thú Carcharoth, mọi người trở nên sợ hãi, sự hiểm nguy mà nó tạo ra gây nên nỗi kinh hoàng khắp chốn. Beren nghe thấy câu chuyện về con sói và hiểu được rằng nhiệm vụ của mình vẫn chưa hoàn thành.
Ngày Carchargoth càng tiến gần Menegroth, họ chuẩn bị cuộc hành trình săn lùng để tiêu diệt nó. Những người ra đi bao gồm: Huan chó săn từ Valinor, Mablung cánh tay oai lực, Beleg cung thủ tài ba, Beren Erchamion và đức vua Thingol của Doriath. Họ khởi hành vào buổi sáng vượt qua con sông Eschamion. Nhưng Lúthien ở lại phía sau cánh cổng Menegroth, bóng tối bao vây nàng và cảm thấy có điều gì kinh hoàng đang chờ đợi nàng.
Đoàn người đã chuyển từ hướng đông sang bắc, theo con sông cuối cùng họ cũng đến gần con sói Carcharoth trong thung lũng đen, bên dưới là con thác Esgalduin đang ầm ầm sóng dỗ. Ở chân ngọn thác, Carcharoth đang uống nước để dịu đi cơn khát, nó tru lên những tiếng hú kinh dị, và từ tiếng kêu đó họ đã phát hiện hành tung của nó. Nhưng nó đã để ý sự xuất hiện của họ từ lâu, chờ đợi mà không cần tấn công họ bất ngờ. Có lẽ là trái tim gian xảo của loài sói đã thức tỉnh, và vào thời điểm nỗi đau của nó đã vơi đi phần nào bởi dòng nước ngọt ngào của Esgalduin, và khi họ tiến đến tấn công nó đã nhanh nhẩu trốn thoát và ẩn mình chờ đợi. Họ canh phòng khắp nơi, bóng tối bao phủ cả khu rừng.
Beren đứng kề bên Thingol và bất ngờ họ phát giác Huan đã rời khỏi họ từ lúc nào. Bởi Huan không còn kiên nhẫn đợi chờ và nó một mình ra đi tìm kiếm và tiêu diệt con sói gian xảo kia. Nhưng Carcharoth đã tìm cách trốn tránh Huan. Nó bất ngờ tấn công đức vua Thingol, Beren ngay lập tức phóng ngọn giáo để giết nó, nhưng nó đã nhanh chóng tránh kịp và nhảy đến cắn lấy chàng. Vào lúc đó Huan đã quay trở lại và đó là trận chiến thảm khốc giữa Huan chó săn từ thiên đường Valinor và Carcharoth quái thú của Morgoth, kẻ được tạo ra nhầm mục đích tiêu diệt Huan. Không một trận chiến nào giữa sói và chó săn xãy ra như thế, phía xa bờ biển Huan nghe văng vẵng tiếng còi của vị thần Orome và những linh hồn của Valar, nhưng tiếng tru của Carcharoth là sự căm hờn của Morgoth, tàn bạo hơn những chiếc nanh thép, những tản đá nứt vỡ và rơi rớt từ trên cao vào tận đáy sâu của con thác Esgalduin. Nơi đó chúng chiến đấu nhau cho đến chết, nhưng Thingol không để ý để cục diện của trận đấu bởi ngài đang ngồi bên Beren, chàng đang bị thương trầm trọng và khó bề cứu chữa.
Trong giờ khắc ấy, Huan đã giết được Carcharoth, nhưng cũng nơi đó trong khu rừng Doriath số phận và nhiệm vụ của nó trên cõi đời đã hoàn thành. Huan đang bị thương rất nặng, những nộc độc của Morgoth đang ăn sâu vào cơ thể. Nó đến bên Beren và lên tiếng nói chuyện lần thứ ba, nó nói lời tạm biệt cùng Beren trước khi rời khỏi cuộc đời. Beren không nói được lời nào, chàng đặt tay vuốt ve Huan, và thế là họ từ biệt nhau mãi mãi.

Huans_Leap.jpg


Mablung và Beleg nhanh chóng đến viện trợ đức vua, nhưng khi đến nơi nhìn vào những gì đã xãy ra họ quăng vũ khí sang một bên. Đoạn Mablung lấy một con dao và mổ bụng con sói, bên trong da thịt nó bị đốt cháy bởi ngọn lửa của viên ngọc thần thánh, ánh sáng Silmaril bắt đầu phát sáng khắp khu rừng. Trong sợ hãi Mablung chạm đến Silmaril và đặt nó vào tay của Beren. Beren nắm chặt nó trong tay và trao lại cho đức vua Thingol. “Giờ đây nhiệm vụ tôi đã hoàn thành.” Chàng nói, “và số phận tôi đã đến hồi kết thúc” Chàng không còn nói thêm lời nào.
Họ mang Beren con trai Barahir quay về cùng với xác chết của Huan bên cạnh, bóng tối phủ đầy khi họ trở về Menegroth. Tại gốc cây Hirilorn, cây sồi vĩ đại nơi Lúthien đã trông thấy họ chầm chậm bước về. Nàng chạy đến ôm lấy Beren, xin chàng hãy chờ đợi ở phía xa kia bờ biển tây. Beren nhìn vào đôi mắt nàng và linh hồn chàng cũng rời khỏi thể xác, anh sáng những vì sao cũng nhoè nhạt, bóng tối bao trùm Lúthien. Thế là Beren đã hoàn thành xong nhiệm vụ chiếm lấy viên ngọc Silmaril, nhưng câu chuyện trong thiên niên sử Lay of Leithian vẫn chưa đến hồi kết thúc.
Linh hồn của Beren nén lại trong căn nhà của vị thần Mandos, không muốn rời khỏi thế giới cho đến khi Lúthien đến và nói lời tạm biệt cùng chàng trước bờ biển Outer Sea, nơi ấy linh hồn con người sau khi chết sẽ đến và sẽ không bao giờ quay trở lại với cõi đời. Lúthien đã rơi vào bóng tối, và cuối cùng linh hồn nàng rời khỏi thể xác, cơ thể nàng nằm đấy như một bông hoa lìa cành, nằm bơ vơ trên bờ cỏ.
Và mùa đông đang đến, một màu xám xịt len lõi trong lòng đức vua Thingol. Nhưng Lúthien đã đến ngôi nhà Mandos, nơi dừng chân của Eldar ở phía xa bờ biển tây của thế giới. Sắc đẹp của nàng lộng lẫy hơn tất cả những gì đẹp nhất trên đời, và nỗi khổ đau của nàng hơn cả nỗi khổ đau của Valar. Nàng quỳ trước chân Mandos và hát cho ngài nghe một bài ca về mối tình ngang trái.
Bài hát nàng ca là một bài ca đẹp nhất mà ngôn ngữ có thể diễn tả, một bài hát khổ đau nhất mà thế giới đã từng nghe. Không thay đổi, bất diệt và nó vẫn còn được hát trên cõi Valinor vượt xa thính giác của thế giới. Valar lắng nghe trong buồn bả bởi Lúthien đã xướng lên hai làn điệu, nỗi khổ đau của Eldar và sự buồn đau của loài người, những đứa con của Illuvatar được ngài cho trú ngụ trên cõi Arda, vương quốc trái đất với vô vàn tinh tú. Lúthien quỳ trước mặt Mandos, nước mắt tuôn trào như những cơn mưa đổ trên những viên đá. Mandos cảm thấy xót xa cho số phận của họ, ngài cảm động như chưa có chuyện gì có làm thể cảm động đến thế.
Ngài kêu gọi linh hồn Beren, và thế là Lúthien và Beren lại gặp nhau một lần nữa với linh hồn sau khi chết ở phía xa bờ biển tây. Nhưng vị thần Mandos không có quyền lực cai trị linh hồn của loài người, hoặc ông có thể thay đổi định mệnh của những đứa con của Illuvatar. Ngài đến tìm gặp Manwë, chúa tể của Valar người cai trị thế giới thay cho đấng Illuvatar, và Manwë tìm đến lời dạy bảo của Illuvatar trong tấm trí của ngài.
Và đây là những lựa chọn dành cho Lúthien. Bởi những công sức và khổ đau của nàng, nàng sẽ được giải thoát từ Mandos và đi đến Valimar, nơi ấy nàng sống cho đến ngày tàn của thế giới, quên đi những buồn đau mà nàng từng nếm lấy. Tuy nhiên Beren sẽ không đến cùng nàng bởi Valar không được phép giữ linh hồn chàng lại bởi đó là món quà mà Illuvatar ban tặng cho loài người. Nhưng có thêm một lựa chọn khác đó là nàng sẽ quay về lại Trung Địa, và đi cùng với nàng là Beren, ở đó họ sẽ sống vơi nhau một lần nữa, nhưng sẽ không chắc chắn là hạnh phúc vĩnh cửu. Lúthien sẽ trở thành kẻ phàm tục, và sẽ chịu đựng cái chết lần thứ hai, số phận của nàng sẽ như loài người sau khi chết sẽ rời khỏi thế giới mãi mãi và sắc đẹp của nàng chỉ còn là những gì trong trí nhớ của người đời.
Với số phận đó nàng đã chọn, rời khỏi vùng đất thần linh và chờ đợi dù những gì diễn ra phía trước cùng với Beren. Sự lựa chọn của nàng đã đem hai giống loài Elf và Người đến gần bên nhau và là một quyết định quan trọng có thể ảnh hưởng đến toàn bộ lịch sử của Trung Địa.

TN-Tinuviel_Reborn.jpg
 
Chỉnh sửa lần cuối:

soildsnake

Active Member
Ðề: Tìm Hiểu Kinh Thành Gondolin Trong Phim The Hobbit

em đặt gạch topic của anh dài hạn rồi :D

Kết mấy cái tác phẩm của Tolkien quá
 
Bên trên