Hồi 7: Bạch diện thư sinh liệt truyện
Lại nói bọn Thái công tử cũng bè lũ Tusontay làm loạn phố rùm khiến mem bờ rất căm giận nhưng không ai dám động đến lông chân của hai thầy trò do sợ bị ám sát ních hoặc nhét giẻ vào mồm.
Trong khi đó, ét min Bùi Húng sau khi can gián tổng quản đuổi bọn Tusontay đi không được, cũng không nghe lời của Minh Tuấn khờ (1) bèn chán đời hay ngồi vật vờ ở cổng diễn đàn uống diệu giải sầu.
Một hôm như thường lệ, sau khi được vợ phát cho năm mươi ngàn tiêu chuẩn ăn sáng và uống café, ét min Bùi Húng qua quán rượu của Ngọc Thanh bà bà mua lấy ba cân rượu và một cái đùi chó rồi trèo lên nóc diễn đàn, khu có cái bảng nội quy – thông báo ngồi giãi thẻ bày rượu thịt ra rồi vừa ăn vừa uống vừa ngâm nga:
Mỗi cánh hoa rơi, xuân bớt xuân.
Nhìn hoa trong gió, những bần thần.
Thôi, mặc hoa rơi, rượu cứ uống,
Để cho con tạo cứ xoay vần.
Nghĩ kỹ, đời này nên hưởng lạc,
Đừng vì danh hão, bận vào thân.
Bỗng nghe có tiếng người phụ họa theo:
Đời người như tốt qua sông
Tiến ngang, tiến dọc chứ không được lùi.
Bùi Húng bèn ngồi dậy thì nhìn thấy một thư sinh mặt trắng non choẹt nên khinh thường đáp:
Mình ngu nhiều kẻ ngu hơn
Cho nên được gọi là khôn hơn người.
Người kia bèn trả lời:
Người ngu vỗ ngực là khôn
Người khôn lại biết mình còn quá ngu.
Bùi Hùng bèn vứt đùi chó, quăng chai diệu đang uống dở, nhảy xuống trước mặt thanh niên mặt trắng mà chắp tay cung kính chào:
- Tại hạ họ Bùi tên Húng, là ét min diễn đàn này. Xin cao nhân cho biết quý danh!
- Tiểu đệ họ Lớp tên Dê In, hôm nay nhìn trời đất mà đi qua đây, thấy đại ca có nhiều tâm sự mà mạo phạm, xin đại ca thứ lỗi.
- Ồ có phải Bạch diện thư sinh Lớp Dê In người đất Mắm(2) khét tiếng giang hồ đó không?
- Dạ vâng, tiểu đệ cũng có chút danh mọn.
- Ồ, lên đây lên đây!
Nói rồi Bùi Húng hấp tấp chạy lại cầm tay thanh niên mặt trắng dắt lên khu Nội quy – thông báo. Thấy Bùi Húng có vẻ sốt sắng với mình, thanh niên mặt trắng thầm nghĩ: "Con bà nó, không ngờ tiếng tăm mình đã vang danh giang hồ phết, thằng nào cũng như thằng này thì kiểu gì mình cũng không lo chết đói, thể nào cũng còn đất diễn ở đây. Cứ ở đây xem thế nào". Nghĩ thế, thanh niên mặt trắng bèn cứ thong thả nghe theo Bùi Húng ung dung ngồi nhắm diệu với đùi chó như đúng rồi.
Thanh niên mặt trắng chính là Lớp Dê In (Love_Yejin) người đất Mắm, do lúc mới sinh ra da đã rất trắng đặc biệt mặt còn trắng hơn cả, mắt một mí, môi đỏ, tóc đen, dáng điệu khá thư sinh, vì vậy người trong vùng hay gọi là Bạch diện thư sinh.
Hồi hai tuổi rưỡi hay cùng bọn bạn gần nhà tụ tập tại gò đất ở cổng làng thi đái xa, xem thằng nào đái được xa nhất, Lớp Dê In không đạt giải quán quân mà kỳ lạ là khi đái, dòng nước lại chẽ thành hai tia nước chứ không như bọn bạn đồng lứa chỉ có một tia. Một nhà sư đi qua nhìn thấy thế thì gọi người nhà đến bảo: Tướng quý tử có phong cách, sau này ắt phong lưu. Tuy nhiên đái mà bị chẽ thành hai tia nước thế kia là sau này ắt bỏ nhà đi theo gái hoặc rất phong tình.
Người nhà cả sợ, bèn không cho chơi với con gái nữa, đi học cũng chọn lớp chỉ toàn con trai, ở nhà thì không cho bọn con gái hàng xóm láng giềng nào bén mảng đến.
Vốn dĩ từ khi mới lọt lòng đã rất đa tình, nay cha mẹ cấm cửa không cho chơi với con gái, Lớp Dê In thường đứng sau chấn song cửa sổ nhìn ra đường hễ cứ thấy con gái là máu cam chảy ra đầm đìa hai lỗ mũi. Cha mẹ rất lấy làm lo lắng chưa biết xử trí thế nào thì một hôm thân mẫu dùng smartphone vào mạng đọc tin tức để quên ở trên bàn, cậu quý tử nhìn thấy bèn mở ra ngắm gái cho đỡ vật thì bỗng nhìn thấy ảnh cô đào Ye Jin xinh đẹp người Hàn Xẻng bèn lăn đùng ra giãy đành đạch, mắt trợn trừng ba ngày ba đêm không nhắm lại, cũng không thèm nói năng hay ăn uống gì, đến ngày thứ tư thì người nhà mời sư cụ năm nào đến chữa. Sư cụ sau khi hỏi han tình hình thì bèn ngửa cổ cười hô hố một tràng dài rồi đưa cho song thân một gói nhỏ dặn bao giờ quý tử tròn hai mươi tuổi thì đưa cho nó, rồi tự tiện đến bên giường Lớp Dê In đang nằm bất động mà tụt quần giơ tay búng ba phát vào hạ bộ thì Lớp Dê In từ từ tỉnh lại. Sau lần đó cậu quý tử dứt khoát yêu cầu bố mẹ đổi tên thành Love_Yejin.
Năm nên sáu tuổi do bị bố mẹ nhốt trong nhà cũng với một bạn trai, không có trò gì chơi bèn xuống bếp lấy được hộp quẹt cùng thằng bạn thân đốt nhà để lấy hứng làm thơ bắt chiếc bạo chúa Nero bên nước La Mã (Mà sau này có mấy anh ai ti viết ra cái phần mềm ghi đĩa tên là Nero burning rome

).
Sau vụ việc này, song thân đã nghiêm túc nhìn nhận lại lời nhà sư nói và biết là không tránh khỏi số phận bèn chờ Lớp Dê In tròn hai mươi tuổi mới xây nhà mái ngói để đỡ bị cháy. Trong khi cậu quý tử đang lợp ngói trên mái nhà, phụ thân bèn cất thang đi và nói lúc nào muốn xuống thì nhảy xuống sẽ đỡ. Lớp Dê In tin tưởng bèn từ trên mái nhà liền nhảy xuống, không ngờ không ai đỡ nên bị trật mắt cá chân và dập mông bị đau ê ẩm mất mấy ngày. Tức giận mới hỏi sao không ai đỡ? Song thân bèn nói: "Con đã đến tuổi trưởng thành, sau này ra đời nên nhớ, không được tin ai cả". Cảm động nước mắt rưng rưng lạy tạ song thân, chàng bèn khăn gói quả mướp lên đường tìm sự nghiệp công danh. Trước khi đi, song thân không quên lời dặn dò của vị sư già bèn đưa cho cái gói nhỏ, Lớp Dê In mở ra thì thấy có mảnh giấy viết: "Học, học nữa, học mãi, thỉnh thoảng lại học", Lớp Dê In đọc thật kỹ rồi cho vào mồm nhai và nuốt đi phi tang.
Lại nói Lớp Dê In được Bùi Húng mời vào diễn đàn đàm đạo và rất là tâm đầu ý hợp, Bùi Húng bèn tiến cử Lớp Dê In với ma ma tổng quản Chíp, được ma ma tổng quản giao cho chân trương tuần của diễn đàn kiêm chân chuyên môn upload các bản music HD của Asia và Thúy Nga full HD hoặc full bluray. Lớp Dê In theo lời bàn bạc với Bùi Húng tâu với tổng quản Chip:
- Tại hạ là mem bờ thường, được tổng quản cất nhắc từ anh trên răng dưới có mỗi cái ca tút lên làm cán bộ kiêm uploader, chắc chắn bọn spammer và autobot chưa sợ, mem bờ chưa tin, uy quyền chưa có. Xin tổng quản cho Thái công tử, người được mem bờ nể sợ làm chức phó thì nhân dân mới nể phục.
Tổng quản bèn nghe theo lời của Lớp Dê In điều Thái công tử đến phụ giúp cho Lớp Dê In làm chức phó trương tuần. Lớp Dê In hẹn với Thái công tử đúng giờ Dần hôm sau phải có mặt để họp giao ban công việc.
Lớp Dê In bèn cứ thế chân đất đến diễn đàn đặt một cái đồng hồ cát đến đúng giờ Dần sáng hôm sau thì cát trong đồng hồ sẽ hết ngồi đợi Thái công tử. Thái công tử quen thói được Tusontay cưng chiều nên kiêu ngạo, nghĩ mình làm cái chân phó trương tuần thì chả có gì quan trọng, không việc gì phải vội vã, tối hôm trước vẫn xem ảnh gái và phin sếch trên in tơ nét đến tận khuya nên sáng hôm sau ngủ dậy muộn. Đồng hồ cát đã chảy hết mà vẫn chưa thấy mặt Thái công tử đâu, Lớp Dê In bèn gọi mấy mem bờ cùng ét min Bùi Húng làm chứng rồi lập biên bản luận tội Thái công tử xong xuôi đến đầu giờ chiều mới thấy Thái công tử lò dò tới, bèn hỏi :
- Tại sao đến muộn?
- Hôm qua em thức khuya xem phin sếch nên hôm nay đến muộn.
- Thân làm công bộc cho diễn đàn, lại làm đến chức phó trương tuần – một chức trong việc quản lý diễn đàn khi đã nhận mệnh lệnh là phải quên nhà, coi kỷ luật của người quản lý thì quên cha mẹ, khi đến giờ làm việc thì phải quên thân mình. Nay cấp trên đã hẹn cho mà đến không đúng giờ thì sẽ phải làm thế nào? Mời ét min đọc cho nội quy diễn đàn.
Bùi Húng bèn khệ nệ mang cuốn sổ dày cộp nội quy diễn đàn ra đọc:
- Phải tội ban ních 3 năm, giáng xuống làm autobot.
Thái công tử sợ quá bèn cho đệ tử mật báo với Tusontay, xin với tổng quản cứu cho. Đệ tử đi chưa về kịp thì Thái công tử đã bị ban ních và giáng xuống làm autobot. Các mem bờ đều lấy thế làm vui mừng, còn bọn autobot và spammer đều run sợ.
Mãi một lúc lâu sau Tusontay mới cầm lệnh bài của tổng quản phi xe máy tốc độ trên 80 km/h đến xin cho Thái công tử. Lớp Dê In nhìn thấy thế thì hô người chặn xe lại và hỏi Bùi Húng:
- Khu vực điều hành của ban quản trị không được phi xe máy, nay Tusontay phóng với tốc độ đến 80 km/h thì phải làm thế nào?
Bùi Húng lại dở nội quy diễn đàn ra đọc:
- Đáng bị ban ních, nhét giẻ vào mồm.
Tusontay hoảng sợ, Lớp Dê In nói:
- Tusontay đang làm nhiệm vụ là sứ giả và đang cầm lệnh bài của tổng quản không thể ban ních.
Bèn bắt Tusontay xuống xe và nhét giẻ vào mồm, còn sai người đổ đường vào bình xăng xe máy của Tusontay và xì hết hơi của cả hai bánh xe rồi sai người về báo với tổng quản.
Từ đó bọn Tusontay, Thái công tử cùng bọn lâu la không dám tác oai tác quái như trước nữa.
Bùi Húng sung sướng quá bèn gọi Lớp Dê In đi nhậu, đang chưa biết đến quán nào thì bỗng nghe có tiếng mgười đàn bà gọi:
- Mời hai tráng sĩ sang quán em, em mới thửa được vò rượu Ngọc Dương thần công hay lắm, uống xong không những các quý ông khen mà các quý bà còn nức nở khen nữa cơ!
Hai người quay ra thì thấy một phụ nữ mặc bộ váy liền áo màu đen bằng ren trông vừa quến rũ vừa không quyến rũ đang chống nạnh cười toe toét.
Muốn biết người phụ nữ vừa quyến rũ lại vừa không quyến rũ ấy là ai xin đón đọc hồi sau sẽ rõ.
-------------------
(1) Xin quý vị đọc hồi 5 để biết rõ chi tiết
(2) Đất Mắm thuộc đất Bình Thuận miền trung Việt Nam