Hôm nay là đúng 7 năm kể từ ngày đầu tiên em gặp mối tình đầu , cũng lâu lắm rồi , từ thời lớp 10 . Thấy nhớ nhớ nên vào đây viết vài dòng , coi như trút bầu tâm sự ...
.....
Bây giờ là mùa thu . Ngày xưa cũng là mùa thu ...
Anh không hiểu mình cứ mãi nhớ về những ngày đã qua, nào có ích gì. Biết vậy nhưng chẳng thể nào quên nổi . Và day dứt, cả với những điều chưa kịp đặt tên.
Em mùa thu xưa còn là đứa học trò cấp ba, nghịch và hay hờn dỗi . Cái mặc cảm, tự cao em có lắm lúc còn lớn hơn cả niềm tin. Em hay hoài nghi . Hoài nghi mà không hiểu đó là thứ vũ khí lợi hại có thể giết chết tình yêu. Bây giờ nghĩ lại,em có đôi lúc tự dằn vặt mình? Giá như ngày ấy mình thế nọ! Giá như ngày ấy mình đừng thế kia! Giá như ...
Lần cuối cùng gặp nhau, em giải thích: "Chúng ta không đồng quan điểm, em rất tiếc! Nhưng đành phải chia tay nhau thôi!" Thế là hết. Dạo ấy mùa thu sắp sửa đi qua, nhường chỗ cho mùa đông, gió bấc lùa hun hút qua đường, lòng tê buốt.
Mùa thu ...
Anh không còn đến trường.Chỉ thỉnh thoảng đi ngang qua con đường cũ. Trẻ con quá thể! Mấy lần gặp em đi với bạn bè trên phố, anh định gọi nhưng lại thôi, chỉ lặng lẽ đứng nhìn.
Những chiều lang thang, anh nghe sau lưng có ai đang gọi khẽ tên mình. Ngoảnh lại, thảng thốt. Rồi ngơ ngác, tiếng lá khô vỡ òa dưới chân.
Đặt chiếc lá cuối cùng lên lòng bàn tay, tiễn mùa thu đi, anh nghe lòng nuối tiếc. Mùa thu này khác với ngày xưa . Như em bây giờ khác với ngày xưa . Nhưng nếu gặp nhau, chỉ xin em một điều: Hãy xem anh như 1 người bạn,dù sao mình cũng đã yêu nhau ...
Hơn hai mươi tuổi . Nhắc lại những kỷ niệm cũ, anh thầm hỏi: Liệu em có còn nhớ không?
....
Sẵn đây em mới vừa thu âm 1 bài hát , do chính em hát , tặng cho người của ngày xưa , thu cho vui thôi , thu mộc , bằng headphone và ko mix gì cả nên chất lượng ko dc tốt lắm . Chỉ là hát cho người của ngày xưa thôi . Anh em có thấy không hay thì đừng ném đá , tội nghiệp em .
[MUSIC]http://pcsite.us/ken/Hauvnn87.Nhi.!.mp3[/MUSIC]
.....
Bây giờ là mùa thu . Ngày xưa cũng là mùa thu ...
Anh không hiểu mình cứ mãi nhớ về những ngày đã qua, nào có ích gì. Biết vậy nhưng chẳng thể nào quên nổi . Và day dứt, cả với những điều chưa kịp đặt tên.
Em mùa thu xưa còn là đứa học trò cấp ba, nghịch và hay hờn dỗi . Cái mặc cảm, tự cao em có lắm lúc còn lớn hơn cả niềm tin. Em hay hoài nghi . Hoài nghi mà không hiểu đó là thứ vũ khí lợi hại có thể giết chết tình yêu. Bây giờ nghĩ lại,em có đôi lúc tự dằn vặt mình? Giá như ngày ấy mình thế nọ! Giá như ngày ấy mình đừng thế kia! Giá như ...
Lần cuối cùng gặp nhau, em giải thích: "Chúng ta không đồng quan điểm, em rất tiếc! Nhưng đành phải chia tay nhau thôi!" Thế là hết. Dạo ấy mùa thu sắp sửa đi qua, nhường chỗ cho mùa đông, gió bấc lùa hun hút qua đường, lòng tê buốt.
Mùa thu ...
Anh không còn đến trường.Chỉ thỉnh thoảng đi ngang qua con đường cũ. Trẻ con quá thể! Mấy lần gặp em đi với bạn bè trên phố, anh định gọi nhưng lại thôi, chỉ lặng lẽ đứng nhìn.
Những chiều lang thang, anh nghe sau lưng có ai đang gọi khẽ tên mình. Ngoảnh lại, thảng thốt. Rồi ngơ ngác, tiếng lá khô vỡ òa dưới chân.
Đặt chiếc lá cuối cùng lên lòng bàn tay, tiễn mùa thu đi, anh nghe lòng nuối tiếc. Mùa thu này khác với ngày xưa . Như em bây giờ khác với ngày xưa . Nhưng nếu gặp nhau, chỉ xin em một điều: Hãy xem anh như 1 người bạn,dù sao mình cũng đã yêu nhau ...
Hơn hai mươi tuổi . Nhắc lại những kỷ niệm cũ, anh thầm hỏi: Liệu em có còn nhớ không?
....
Sẵn đây em mới vừa thu âm 1 bài hát , do chính em hát , tặng cho người của ngày xưa , thu cho vui thôi , thu mộc , bằng headphone và ko mix gì cả nên chất lượng ko dc tốt lắm . Chỉ là hát cho người của ngày xưa thôi . Anh em có thấy không hay thì đừng ném đá , tội nghiệp em .
[MUSIC]http://pcsite.us/ken/Hauvnn87.Nhi.!.mp3[/MUSIC]
Chỉnh sửa lần cuối: