Lan man kể chuyện ngoài lề tí: Lẽ ra tới lúc em up chương V nhưng mới đọc xong 1 câu chuyện hài quá
Chuyện em tâm sự thật, các bác đọc xong đừng có chửi em ngu nhé
Thêm nữa đừng share ngoài 4rum, xấu hổ lắm!
Đọc trên 4rum kia 1 bài nói về “Huyền thoại cưa ram” em chợt giật mình nghĩ về câu chuyện của đời em. Số là hồi giáp tết năm ngoái, nghĩ Tết này chắc chán chả có gì chơi, bỗng em bồi hồi xúc động nhớ về thời ấu thơ trăn trâu cắt cỏ, nghịch pháo.. Giá mà có ít pháo đốt thì vui nhỉ? Chợt nghĩ đến cụ Gu gồ, em mò mẫm lên mạng nghiên cứu công thức pha chế thuốc nổ với hi vọng ôn lại quá khứ hào hùng. Mừng như bắt được vàng khi kiếm được một 4rum chỉ dạy từ A tới Z cách bào chế thuốc nổ. Thấy quảng cáo “hiệu quả cao, sức công phá lớn” cho công thức thuốc nổ nọ, em liền bắt tay vào vọc vạch ngay. Trình độ hóa học cao siêu của em thì các bác còn lại éo gì nữa, đến Cacbonic trong rắm có nồng độ bao nhiêu em còn biết huống chi vài chất vớ vẩn này
)
Xem nào: KclO3 (Kali Clorat), C (Các bon), S (lưu huỳnh)... quá đơn giản mà
Nhưng mà kiếm mấy chất này hơi khó, nhất là KCLO3. Sực nhớ đến mấy bà chị dạy trường cấp II liền đánh dây thép alo nhờ xuống phòng thí nghiệm xin cho ít, mà em rất là khôn nhé, có 2 bà chị họ dạy cùng 1 trường, gọi điện nhờ cả 2 bà xin cho được nhiều =))
Có chất quan trọng nhất rồi, tiến hành mua than quạt chả về nghiền mịn ra thôi, cái này dễ nhất. Còn lưu huỳnh? Ra tiệm thuốc bắc chắc là có:
- Bác ơi, có Lưu huỳnh bán cháu mấy lạng?
- Lưu huỳnh là gì?
- Ơ đuỵt bác là lang băm à mà không biết lưu huỳnh?
....
Tiệm thuốc bắc ko có, đang định cắp đít quay về thì chợt nhớ ra tiệm tạp hóa ngày xưa mình hay mua bi ve với vòng nịt, ở đấy bán hầm bà lằng các thứ..biết đâu có:
- Có Lưu huỳnh ko cô ơi?
- Lưu huỳnh là gì?
- Bột bột màu xanh vàng vàng ấy?
- À, cái thuốc tắm ghẻ cho chó hả?
Âu sệt, thế mà em éo nghĩ ra, chắc nó rồi, mặt em mừng như nhặt được tiền:
- Vầng, vầng nó đấy....
Có trong tay đầy đủ khẩu quyết và bí kíp, chọn 1 ngày cuối tuần em lăn xả vào pha chế. Không có cân tiểu ly, em tự chế ra 1 chiếc cân đòn (chuẩn phết đấy nhé). Hì hục cả buổi trưa mới được khoảng gần 1 chén (bát) thuốc nổ. Hè hè...cuốn vỏ pháo thì em vẫn nhớ cách làm, còn ngòi thì hơi bí, "sớt" ra 1 đống cách làm ngòi, chọn cách dễ nhất là lấy màng nilon bọc thực phẩm, vừa sạch lại đốt cả được dưới nước...ngon
Quả pháo đầu tiên nổ bung bét
) cảm giác sướng khó tả, y chang lúc Newton bị táo rơi đầu
)
Kệ gấu cằn nhằn, dựa vào thành công bước đầu em tiến hành sản xuất hàng loạt. Mấy bà chị cùng cơ quan biết chuyện đặt hàng em làm pháo mới kinh chứ, 26 tết em tặng cho mỗi người 20 quả về đốt chơi kèm theo chỉ định là: “Nếu bị bắt cấm khai em
) )
Số KCLO3 xin đã hết, sực nhớ có ông anh làm dưới Hà “Lội”:
- Alo...bác à? rảnh bác ra hàng Cót mua dùm em 1 ký Kaliclorat nhé
....
Bắt tay vào công đoạn sản xuất đại trà, gọi thêm cu em cậu phụ cuốn vỏ pháo. Số lượng vỏ đã lên đến vài trăm, ngòi cũng đã sẵn sàng. Chỉ đợi hàng về là tiến hành pha trộn.
Sáng hôm sau cu anh về quê ăn Tết đem theo 1 kg KCLO3 đựng trong 2 lọ nhựa trị giá 150k, em hí hửng nhảy xe lam ra chợ mua Lưu huỳnh.
- Còn mấy cân thuốc tắm chó cô ơi!?
- 2,3 kg nữa, mày mua bao nhiêu?
- Bán cháu 5 nghìn!
....
Hì hục cuốn đến đêm 29 tết thì được khoảng 200 trái, cho thằng em cậu 1 nửa mềnh 1 nửa về đốt Tết. Câu chuyện đến đây thì có lẽ chẳng có gì để nói.
Số pháo trên 2 anh em đốt đến 5 Tết thì hết, ngứa nghề lại sẵn vỏ pháo và ngòi 2 anh em rủ nhau chế thuốc tiếp. Trộn đủ 3 chất vào nhau áng chừng chắc cũng khoảng hơn nửa cân rồi, vội làm nên nhìn vào than và KCLO3 chưa nhuyễn vẫn để lại cục to, đốt thử thấy nó không bén. Thành thử ra lúc đấy chẳng còn cách nào khác là tiếp tục nghiền nhuyễn ra, lúc trước cũng có thử cho vào cối nghiền rồi (số lượng thuốc rất ít) nên em rất tự tin vác chày cối ra đổ thuốc vào nghiền. Cũng còn khôn là chia ra làm nhiều lần nghiền cho nó mịn, lần đầu chưa thấy gì, lần thứ 2 chắc có lẽ do cối bắt đầu khô, ma sát chày và cối tạo nên sức nóng bén vào thuốc nổ bùng cháy. Cảm giác thật khó tả, 1 làn khói nóng bốc lên ngùn ngụt ốp thẳng vào mặt em. Chưa hết, thuốc ở trong cối cháy bắn tung tóe bén vào nửa cân thuốc để ở ngoài cháy tiếp tục, cả một khoảng trời mù mịt khói thuốc khét lẹt, quần áo xung quanh bắt lửa cháy đùng đùng (hy sinh 2 cái áo sơ mi + 1 cái quần), cu em cậu nhìn thấy thế mặt mũi tái mét, chắc từ nhỏ đến lớn nó chưa thấy cảnh tượng nào hoành tráng như thế. Mặt mũi em cũng chẳng khá khẩm gì, ngoài 2 bàn tay và nửa khuôn mặt bị phỏng nặng cộng thêm tóc, lông mày, lông mi, lông mép, lông mũi....cháy xoăn hết thì phổi em bị khói thuốc sộc vào ho sặc sụa. Mặt thì bị ám khói trắng như Bạch Mi Ưng Vương. Chạy chữa thuốc thang băng bó mất hơn 2tr mà tối về vẫn đau rát éo thể nào ngủ được (không dám vào viện vì em làm ở đấy, lỡ để lãnh đạo biết nghịch thuốc nổ mà bị bỏng thì vỡ mồm
) Thành ra Tết năm ngoái em lại được nghỉ thêm hơn 1 tuần nữa, lý do em biện ra là bị bỏng do không cẩn thận để cồn bùng lên khi nướng mực
) (mấy thằng lãnh đạo ngu vãi, nói nướng mực ăn Tết cũng tin!). Sau lần ấy em rút được 1 vài kinh....nghiệm:
1, Tự chế thuốc pháo không khó, cái khó là làm sao cho nó nổ to.
2, Thuốc pháo và cối là 2 kẻ thù không đội trời chung
)
3, Mực khô và thuốc pháo đéo liên quan gì đến nhau.
4, Thay vì hỏi mua Lưu huỳnh hãy thử hỏi có thuốc ghẻ chó không
)
5, Rất có thể bạn sẽ ngắm gà khỏa thân nếu thích tỏ ra nguy hiểm.
Hết!
Chuyện em tâm sự thật, các bác đọc xong đừng có chửi em ngu nhé
Thêm nữa đừng share ngoài 4rum, xấu hổ lắm!
Đọc trên 4rum kia 1 bài nói về “Huyền thoại cưa ram” em chợt giật mình nghĩ về câu chuyện của đời em. Số là hồi giáp tết năm ngoái, nghĩ Tết này chắc chán chả có gì chơi, bỗng em bồi hồi xúc động nhớ về thời ấu thơ trăn trâu cắt cỏ, nghịch pháo.. Giá mà có ít pháo đốt thì vui nhỉ? Chợt nghĩ đến cụ Gu gồ, em mò mẫm lên mạng nghiên cứu công thức pha chế thuốc nổ với hi vọng ôn lại quá khứ hào hùng. Mừng như bắt được vàng khi kiếm được một 4rum chỉ dạy từ A tới Z cách bào chế thuốc nổ. Thấy quảng cáo “hiệu quả cao, sức công phá lớn” cho công thức thuốc nổ nọ, em liền bắt tay vào vọc vạch ngay. Trình độ hóa học cao siêu của em thì các bác còn lại éo gì nữa, đến Cacbonic trong rắm có nồng độ bao nhiêu em còn biết huống chi vài chất vớ vẩn này
Xem nào: KclO3 (Kali Clorat), C (Các bon), S (lưu huỳnh)... quá đơn giản mà
Nhưng mà kiếm mấy chất này hơi khó, nhất là KCLO3. Sực nhớ đến mấy bà chị dạy trường cấp II liền đánh dây thép alo nhờ xuống phòng thí nghiệm xin cho ít, mà em rất là khôn nhé, có 2 bà chị họ dạy cùng 1 trường, gọi điện nhờ cả 2 bà xin cho được nhiều =))
Có chất quan trọng nhất rồi, tiến hành mua than quạt chả về nghiền mịn ra thôi, cái này dễ nhất. Còn lưu huỳnh? Ra tiệm thuốc bắc chắc là có:
- Bác ơi, có Lưu huỳnh bán cháu mấy lạng?
- Lưu huỳnh là gì?
- Ơ đuỵt bác là lang băm à mà không biết lưu huỳnh?
....
Tiệm thuốc bắc ko có, đang định cắp đít quay về thì chợt nhớ ra tiệm tạp hóa ngày xưa mình hay mua bi ve với vòng nịt, ở đấy bán hầm bà lằng các thứ..biết đâu có:
- Có Lưu huỳnh ko cô ơi?
- Lưu huỳnh là gì?
- Bột bột màu xanh vàng vàng ấy?
- À, cái thuốc tắm ghẻ cho chó hả?
Âu sệt, thế mà em éo nghĩ ra, chắc nó rồi, mặt em mừng như nhặt được tiền:
- Vầng, vầng nó đấy....
Có trong tay đầy đủ khẩu quyết và bí kíp, chọn 1 ngày cuối tuần em lăn xả vào pha chế. Không có cân tiểu ly, em tự chế ra 1 chiếc cân đòn (chuẩn phết đấy nhé). Hì hục cả buổi trưa mới được khoảng gần 1 chén (bát) thuốc nổ. Hè hè...cuốn vỏ pháo thì em vẫn nhớ cách làm, còn ngòi thì hơi bí, "sớt" ra 1 đống cách làm ngòi, chọn cách dễ nhất là lấy màng nilon bọc thực phẩm, vừa sạch lại đốt cả được dưới nước...ngon
Quả pháo đầu tiên nổ bung bét
Kệ gấu cằn nhằn, dựa vào thành công bước đầu em tiến hành sản xuất hàng loạt. Mấy bà chị cùng cơ quan biết chuyện đặt hàng em làm pháo mới kinh chứ, 26 tết em tặng cho mỗi người 20 quả về đốt chơi kèm theo chỉ định là: “Nếu bị bắt cấm khai em
Số KCLO3 xin đã hết, sực nhớ có ông anh làm dưới Hà “Lội”:
- Alo...bác à? rảnh bác ra hàng Cót mua dùm em 1 ký Kaliclorat nhé
....
Bắt tay vào công đoạn sản xuất đại trà, gọi thêm cu em cậu phụ cuốn vỏ pháo. Số lượng vỏ đã lên đến vài trăm, ngòi cũng đã sẵn sàng. Chỉ đợi hàng về là tiến hành pha trộn.
Sáng hôm sau cu anh về quê ăn Tết đem theo 1 kg KCLO3 đựng trong 2 lọ nhựa trị giá 150k, em hí hửng nhảy xe lam ra chợ mua Lưu huỳnh.
- Còn mấy cân thuốc tắm chó cô ơi!?
- 2,3 kg nữa, mày mua bao nhiêu?
- Bán cháu 5 nghìn!
....
Hì hục cuốn đến đêm 29 tết thì được khoảng 200 trái, cho thằng em cậu 1 nửa mềnh 1 nửa về đốt Tết. Câu chuyện đến đây thì có lẽ chẳng có gì để nói.
Số pháo trên 2 anh em đốt đến 5 Tết thì hết, ngứa nghề lại sẵn vỏ pháo và ngòi 2 anh em rủ nhau chế thuốc tiếp. Trộn đủ 3 chất vào nhau áng chừng chắc cũng khoảng hơn nửa cân rồi, vội làm nên nhìn vào than và KCLO3 chưa nhuyễn vẫn để lại cục to, đốt thử thấy nó không bén. Thành thử ra lúc đấy chẳng còn cách nào khác là tiếp tục nghiền nhuyễn ra, lúc trước cũng có thử cho vào cối nghiền rồi (số lượng thuốc rất ít) nên em rất tự tin vác chày cối ra đổ thuốc vào nghiền. Cũng còn khôn là chia ra làm nhiều lần nghiền cho nó mịn, lần đầu chưa thấy gì, lần thứ 2 chắc có lẽ do cối bắt đầu khô, ma sát chày và cối tạo nên sức nóng bén vào thuốc nổ bùng cháy. Cảm giác thật khó tả, 1 làn khói nóng bốc lên ngùn ngụt ốp thẳng vào mặt em. Chưa hết, thuốc ở trong cối cháy bắn tung tóe bén vào nửa cân thuốc để ở ngoài cháy tiếp tục, cả một khoảng trời mù mịt khói thuốc khét lẹt, quần áo xung quanh bắt lửa cháy đùng đùng (hy sinh 2 cái áo sơ mi + 1 cái quần), cu em cậu nhìn thấy thế mặt mũi tái mét, chắc từ nhỏ đến lớn nó chưa thấy cảnh tượng nào hoành tráng như thế. Mặt mũi em cũng chẳng khá khẩm gì, ngoài 2 bàn tay và nửa khuôn mặt bị phỏng nặng cộng thêm tóc, lông mày, lông mi, lông mép, lông mũi....cháy xoăn hết thì phổi em bị khói thuốc sộc vào ho sặc sụa. Mặt thì bị ám khói trắng như Bạch Mi Ưng Vương. Chạy chữa thuốc thang băng bó mất hơn 2tr mà tối về vẫn đau rát éo thể nào ngủ được (không dám vào viện vì em làm ở đấy, lỡ để lãnh đạo biết nghịch thuốc nổ mà bị bỏng thì vỡ mồm
1, Tự chế thuốc pháo không khó, cái khó là làm sao cho nó nổ to.
2, Thuốc pháo và cối là 2 kẻ thù không đội trời chung
3, Mực khô và thuốc pháo đéo liên quan gì đến nhau.
4, Thay vì hỏi mua Lưu huỳnh hãy thử hỏi có thuốc ghẻ chó không
5, Rất có thể bạn sẽ ngắm gà khỏa thân nếu thích tỏ ra nguy hiểm.
Hết!