Hồi ức về sự trưởng thành của một khán giả, Kỳ 1: Những bộ phim đầu đời

lengockhanhi

Film critic
Sự tiếp cận của Nhi với phim ảnh khá sớm, nhưng bị gián đoạn một thời gian vì nhiều nguyên nhân. Sớm có nghĩa là Nhi được tiếp xúc với rạp chiếu phim từ rất sớm (điều này có lẽ một phần do nhà Nhi quá nghèo không có TV vào thập niên 80).

Có lẽ phim đầu tiên trong đời chúng ta xem, là 1 phim hoạt hình.

Lần đầu tiên Nhi biết đến phim ảnh là vào năm hơn 4 tuổi một chút, lúc đó Nhi đang học lớp chồi, chuẩn bị lên lớp lá ở trường mầm non. Trường tổ chức chiếu phim cho các bé xem. Nhi không bao giờ quên sự kiện thú vị này. Vào thời đó đất nước còn rất khó khăn, nhưng xã hội rất yêu thương trẻ con và dành mọi thứ tốt nhất cho chúng. Đội chiếu phim mang một cái máy chiếu phim 8 mm vào lớp và căng một tấm vải trắng lên bảng làm màn chiếu. Sau đó Nhi và các em bé khác được xem 1 phim hoạt hình màu, của Việt Nam. Phim không dài lắm, và không có lời thoại mà chỉ có lời thuyết minh của cô giáo. Màu sắc trong phim rất tươi sáng, và ánh đèn chiếu màu vàng ấm áp đó Nhi không thể quên.

Nhi không nhớ rõ lắm về bộ phim thứ 2, thứ 3 mà mình xem, nhưng chắc chắn nó diễn ra tại rạp chiếu phim.
Thật ra những thể loại phim mà Nhi có thể hiểu được vào lúc đó là rất ít, ví dụ phim Thần thoại, phiêu lưu mạo hiểm, và võ thuật.

Có lẽ thứ tự cảm nhận phim ảnh trong đời của 1 đứa bé là như sau: Vào năm 4-7 tuổi, nó chỉ hiểu và yêu thích những thể loại phim có những đặc điểm như: Nhiều màu sắc, nhiều chuyển động, nhiều cảnh hành động, và tình huống vui nhộn.

Ngay cả khi cho đứa bé xem phim kinh dị hay bạo lực, khiêu dâm vào lúc này, Nhi tin là hoàn toàn vô hại, vì nó sẽ không có cảm xúc hay phản ứng gì cả, đơn giản vì nó không hiểu những khái niệm đó.

Ví dụ khi Nhi xem phim Hoàng tử Sinbad, Nhi không hề sợ hãi những bộ xương di động hay con quái vật trong phim, mà chỉ hiểu đơn giản đó là những kẻ gian ác, đối thủ của Sinbad. Những âm mưu, toan tính của nhân vật nam nữ trong phim hoàn toàn vô nghĩa với đứa bé, nó chỉ ngồi xem và chờ đến cảnh hành động cháy nổ, đánh nhau.

Tương tự, đứa bé thích những phim không quá dài và kịch bản đơn giản, dễ hiểu, ngược lại chúng không thể hiểu những bộ phim drama, thriller mà cha mẹ của chúng rất thích nhưng chúng thì tránh xa và cảm thấy khó chịu.

Ngược lại đứa bé đặc biệt nhạy cảm với sự hài hước và vui nhộn trong phim, năm 6 tuổi Nhi đã biết cười khi xem Tom and Jerry, Charlie Chaplin, và nhiều phim hài Hong Kong khác.

Như vậy, phim hoạt hình, phim võ thuật, phim thần thoại, và phim hài hước là những thể loại sơ cấp nhất mà đứa trẻ có thể hiểu được và yêu thích vào độ tuổi nhi đồng.

Thời thơ ấu của Nhi sống trong khu phố tàu ở Chợ Lớn, xung quanh khu vực này khi đó có hơn 1 chục rạp chiếu phim, những cinema lớn nhất Sài Gòn còn sót lại sau năm 1975. Nhi đã xem phim tại tất cả những rạp này, và cho tới giờ Nhi còn nhớ như in về phòng chiếu ở mỗi rạp. Rạp Lệ Thanh trên đường Phan Phú Tiên là rạp đầu tiên Nhi xem, và nơi Nhi đi xem nhiều nhất trong những năm sau đó. Phòng chiếu rạp Lệ Thanh có hai tầng, cửa ra vào phủ rèm bằng nhung màu nâu, những bức tường quét vôi màu xanh đậm, và có cấu trúc lồi lõm để cách âm, trên đầu có một đèn chùm lớn màu trắng, và những cái máy lạnh hình tròn đồng tâm rất ngộ. Tại rạp Lệ Thanh này Nhi đã xem rất nhiều phim, thuộc nhiều thể loại, và tất cả đều là phim nhựa, như phim thần thoại của Liên Xô, Nhật, phim Võ Thuật của Hong Kong và phim hành động phiêu lưu của Mỹ.

Hồi đó mỗi buổi chiếu có nghi thức chung, khi chưa bắt đầu thì màn ảnh phủ rèm kín, khán giả sẽ thấy ánh sáng của đèn neon màu xanh, hay đỏ bao quanh 4 cạnh. Khi buổi chiếu bắt đầu, đèn tắt hết trong phòng và rèm che bắt đầu kéo chậm rãi, và ánh sáng neon màu trên màn ảnh vẫn còn nên khung cảnh rất huyền ảo. Sau đó, phần nội quy, nhắc nhở được trình chiếu dưới dạng Slide. Cuối cùng mới vào phim chính. Phim chiếu nửa chừng thì sẽ có nghỉ giải lao, để khán giả ăn uống, khoảng 10 phút rồi chiếu tiếp cho tới hết.

Những rạp khác như Hoàn Kiếm, Tân Việt, Toàn Thắng, Vinh quang... Nhi đều đi xem qua. Vì nhà không có TV nên Nhi xem phim nhựa tại rạp là chủ yếu, mãi đến năm 88, khi mà nguồn phim nhựa khan hiếm, thì Nhi mới biết tới khái niệm phim video. Chuyện này có lẽ là một may mắn, vì thời nay có thể nói rằng mình đã từng được xem tất cả những phim của Thành Long, Lý Liên Kiệt bằng nguyên bản phim nhựa. Cơ hội xem phim nhựa chỉ có 1 lần trong đời cho mỗi tựa phim. Thật vậy.

Trong kỳ sau Nhi sẽ kể tiếp về sự trưởng thành của đứa bé, những thể loại phim mà tuổi thiếu niên có thể dung nạp và yêu thích được, gồm có 1 số thể loại hành động và phim kinh dị.
 
Ðề: Hồi ức về sự trưởng thành của một khán giả, Kỳ 1: Những bộ phim đầu đời

Xem vẫn rất thích phim cực kỳ chiến đấu của Liên xô.
 

thanhndt

Member
Ðề: Hồi ức về sự trưởng thành của một khán giả, Kỳ 1: Những bộ phim đầu đời

thanks Nhi
2 phim đầu tiên mình xem , ngoài rạp Cầu Bông , là Cá heo trả thù và Terminator 2
 

vnit80

Member
Ðề: Hồi ức về sự trưởng thành của một khán giả, Kỳ 1: Những bộ phim đầu đời

"Những kẻ báo thù không bao giờ bị bắt", kiệt tác của điện ảnh Xô Viết vào thập niên 80. (Không biết mình có nhớ đúng tên không nữa). :D
 

dia

Well-Known Member
Ðề: Hồi ức về sự trưởng thành của một khán giả, Kỳ 1: Những bộ phim đầu đời

Đọc bài viết nhớ về kỷ niệm xưa quá. Phim rạp mình xem đầu tiên là Thiếu Lâm Tự, phim có cảnh đâm bằng đao rút ra máu văng lên cả mét. Thế là từ đó giền phim hành động và kinh dị luôn.
 

emiuanh

Active Member
Ðề: Hồi ức về sự trưởng thành của một khán giả, Kỳ 1: Những bộ phim đầu đời

Hồi nhỏ xíu, được cho đi xem rạp vài lần mà lúc đó toàn ngậm ti mẹ ngủ nên chã nhớ gì :D. Sau này khi bắt đầu nhận thức ra thì bộ phim yêu thích nhất là " Tây du kí 1986" mà bây giờ vẫn được chiếu lại. Hồi đó hè nào cũng xem, coi thuộc cả lời thoại. Phim hoạt hình tiếp xúc đầu tiên là " Hãy đợi đấy", khi qua nhà ông bác khá giả và được mở cho xem. Lớn hơn chút nữa thì chỉ trông vào tối CN để xem phim cuối tuần trên VTV1, mà bộ phim vẫn nhớ đến giờ là "face off", "Kẻ tầm xương", và 1 phim coi lúc world cup 199x là "the mask" . Sau này mẹ mua đầu máy thì suốt ngày chiến phim bộ và hoạt hình :D.
 

tuyen_kientruc2010

Well-Known Member
Ðề: Hồi ức về sự trưởng thành của một khán giả, Kỳ 1: Những bộ phim đầu đời

Hồi nhỏ những năm 80, được mấy tuổi em cũng mê xem film lắm thời ấy nhà mình có chiếc tivi Sanyo CTR 14" đen trắng vỏ đỏ, xem film hoạt hình hãy đợi đấy của Liên Xô, rồi lễ kỷ niệm mùng 2-9 xem bộ đội duyệt binh, diễu hành xe tăng xem rất thích, nhà ông hàng xóm em có con đi Đức gủi tiền về ông ta mua chiếc tivi CRT JVC 14" 7 System vói chiếc đầu Sharp VHS mở dịch vụ xem film tại nhà cư đến tối em lại đến xem vì ông ấy mở bộ film Tây Du Ký hót nhất thời ấy giờ, mỗi tối vé vào cửa là 20 vnđ. Các film em đã từng xem qua băng VSH hồi ấy cũng khá nhiều: Film Thành Long "Tiểu Quyền Quái Chiêu" đánh túy quyền rất hay, Câu chuyện cảnh sát, Dragons forever, Drunken Master 2. Trung Tử Đơn " Con Khỉ Sắt", " Lý Liên Kiệt" thủ vai các film lẻ của Hoàng Phi Hồng. Lý Tiểu Long: Enter the Dragon, Fists of Fury. Dương Tử Quỳnh::Supercop 2, Ngọa hổ tàng long, Tomorrow never dies. Diễn viên Mỹ hồi ấy giờ em thích : nữ diễn Cynthia Rothrock sang hồng kông đóng film hành động với Thành Long, Hồng Kim Bảo, Arnold Schwarzenegger:Terminator 1,2, Judgment Day, True Lies...Commando. Sylvester Stallone:Rocky, First Blood, Cliffhanger. Jean-Claude VanDamme: Film Kickboxing.
 

Hai Scm

Active Member
Một trong những phim đầu tiên em thích nhất là Fantomas và Ván bài lật ngửa...
 

quần_tà _lỏn

Active Member
Ðề: Hồi ức về sự trưởng thành của một khán giả, Kỳ 1: Những bộ phim đầu đời

Lúc học tiểu học, lâu lâu trường tổ chức chiếu phim buổi tối thu mỗi e 1 đồng (tiền cắc - mẹ cho 2 đồng ăn sáng gói xôi 1 đồng còn 1 đồng bỏ túi ăn cóc ổi mía ghim) thường là phim hoạt hình. Lâu lâu phường thông báo có đoàn chiếu phim lưu động miễn phí mời bà con đi xem... toàn phim chiến tranh như "Bao giờ cho đến tháng 10", "Biệt động Sài Gòn", "Cánh đồng hoang" v.v.... có lần còn đứng xớ rớ gần khán đài rờ được nghệ sĩ Lý Huỳnh, lúc đó ổng toàn đóng vai ác mà ổng vô vai "ác" thiệt ....

Các rạp Hoàn Kiếm, Hướng dương, Lệ Thanh, Tân Việt, Toàn Thắng, Đại Quang e đi toàn bằng vé mời của mấy cô chú cho ba mẹ e! Hồi đó vô sớm hay chạy rượt bắt qua các hàng ghế, có lần lụm được tờ 50 đồng (màu đỏ - lúc đó tiền lớn nhất là tờ 100 đồng màu xanh tím)..... Thời đó toàn chiếu phim nhựa, khán giả xếp hàng rồng rắn chờ mua vé! Ban đầu toàn chiếu phim các nước XHCN, ấn tượng lúc đó (cũng hơi mơ hồ) là phim Thầy Lang xếp hàng từ rạp Hoàn Kiếm ra tới Nguyễn Tri Phương.... về sau có phim Ấn Độ toàn nhảy hát múa ..... sau nữa có phim HongKong như Đắc Kỷ - Trụ Vương; Thanh xà - Bạch xà.......

Thời gian sau nữa rộ lên phim video, ấn tượng phim lúc đó là "Sự Bất hòa của các vị thần", "Nữ chúa rừng xanh", còn video ca nhạc thì đc coi Boney M,... sau này cứ mỗi CN là cả đám đạp xe lên Lái Thiêu - Bình Dương coi phim Thành Long. Còn phim Lý Tiểu Long và phim xxx thì xem "chui" ở khu vực sân bay Tân Sơn Nhất (do mấy bác quân nhân kinh doanh chiếu phim cải thiện đời sống) - mỗi lần chiếu là đóng cửa lại hết! Về sau đầu máy bắt đầu đc cho thuê thì trong xóm hùn tiền thuê về luyện phim chưởng, phim bộ... ra đường cứ "ự - á - pạc - pạc". Thời đó các bác họa sĩ vẽ pano áp-phích phim ăn nên làm ra bây giờ toàn in bằng máy! Thời trang thì các cô các chị thì tóc búi cao - mái "Phan nghinh Tử" :D
 

ahxdtngh

Well-Known Member
Ðề: Hồi ức về sự trưởng thành của một khán giả, Kỳ 1: Những bộ phim đầu đời

Bài viết hay quá :x
Mình thì không nhớ nổi bộ phim đầu tiên mình xem là gì nữa =((
 

soildsnake

Active Member
Ðề: Hồi ức về sự trưởng thành của một khán giả, Kỳ 1: Những bộ phim đầu đời

Ngày xưa em chỉ được xem trên TV trắng đen thôi, chứ chả có dịp được đi rạp cả. Mặc dù nhà ở rất gần rạp. Mà toàn xem Bao công với Tây du, nói chung là toàn phim tàu. Lần đầu tiên em được đi xem phim rạp là cuối năm ngoái với phim ''The Hobbit'' và từ đó đến h thì em chả mún xem phim trên cái lap nữa (hè hè nhưng vẫn phải xem do chưa có đk)
 
Bên trên