ko bóng ko làm được mấy cái độgn tác đó đâu)
mà nói thiệt tự dưng làm mấy cái clip nhảm rồi nổi tiếng :-|
sao giờ dễ nổi tiếng vậy?
Thằng cha này nhìn như bóng ấy, phát sợ ... bạn gái em xem Teen Vọng Cổ rồi hoảng lun !
ko bóng ko làm được mấy cái độgn tác đó đâu)
mà nói thiệt tự dưng làm mấy cái clip nhảm rồi nổi tiếng :-|
sao giờ dễ nổi tiếng vậy?
bác đúng ý em, thằng này mà ko bóng thì em thua gì cũng chịu, nhìn cái mặt của nó hát nhép thấy dễ quê thiệt chứ, chuyện vậy mà nó cũng nghĩ ra và làm được nữa, bó tay với cái thằng này ...
sẵn chuyện em cũng nói tới cái thằng giới thiệu GPGS gì đó, em ko biết nó hát cái bài đấy xem xong nó có mắc cỡ hay ko chứ em đây xem mà còn thấy mắt cỡ dùm nó, bạn gái hay người thân của nó xem xong ko biết nghĩ thế nào nhỉ, em mà xem chương trình xong đến đoạn quảng cáo của thằng này em cũng đua qua đài khác ngay tức khắc ...
Suy nghĩ thiển cận. Mấy bác nên để đầu óc open tí đi.
JC là ai vậy bạn?Nói câu công bằng: tỷ lệ bao nhiêu bác chê bai, bài xích, chỉ trích bóng này bóng nọ... so với bao nhiêu bác xem đi xem lại hoặc down xuống cho cả nhà xem thư giãn?
Nếu cậu này không giỏi (dù là bắt chước nhép miệng người khác) thì làm sao nổi tiếng? Bao nhiêu bác nhép miệng được giống cậu này?
1 tỷ lệ số ít những người được các bác cho là bóng đang cống hiến vị nghệ thuật cho số đông (không bóng) chúng ta thưởng thức đấy thôi! Thậm chí còn được xem như thần tượng nữa!
Những điều này chứng minh một số điều mà mình vẫn thấy lâu nay: Dân ta...xấu qwắc:
-Cái gì làm không được thì hay chê, moi móc đủ điều.
-Ăn không được thì quậy cho hôi.
-Thích cầm chân người khác kéo xuống trong khi mình cũng chả leo nổi.
-"Dễ dàng nhìn thấy cái dằm trong mắt người khác, còn nguyên khúc gỗ trong mắt mình thì chả bao giờ thấy" (câu này của ngài J.C nói)
-Ít khen tặng.
-Ít vỗ tay tán thưởng (trừ phi được "xin một tràng pháo tay..."), chỉ vỗ tay khi bị ép, bị mồi hay khi được quay film...và hầu như chưa thấy (hoặc hiếm thấy) bà con đứng dậy vỗ tay.
....ôi, kể xấu chả bao giờ hết...mình cũng đang kể xấu mọi người ra nè! hehe
Nói câu công bằng: tỷ lệ bao nhiêu bác chê bai, bài xích, chỉ trích bóng này bóng nọ... so với bao nhiêu bác xem đi xem lại hoặc down xuống cho cả nhà xem thư giãn?
Nếu cậu này không giỏi (dù là bắt chước nhép miệng người khác) thì làm sao nổi tiếng? Bao nhiêu bác nhép miệng được giống cậu này?
1 tỷ lệ số ít những người được các bác cho là bóng đang cống hiến vị nghệ thuật cho số đông (không bóng) chúng ta thưởng thức đấy thôi! Thậm chí còn được xem như thần tượng nữa!
Những điều này chứng minh một số điều mà mình vẫn thấy lâu nay: Dân ta...xấu qwắc:
-Cái gì làm không được thì hay chê, moi móc đủ điều.
-Ăn không được thì quậy cho hôi.
-Thích cầm chân người khác kéo xuống trong khi mình cũng chả leo nổi.
-"Dễ dàng nhìn thấy cái dằm trong mắt người khác, còn nguyên khúc gỗ trong mắt mình thì chả bao giờ thấy" (câu này của ngài J.C nói)
-Ít khen tặng.
-Ít vỗ tay tán thưởng (trừ phi được "xin một tràng pháo tay..."), chỉ vỗ tay khi bị ép, bị mồi hay khi được quay film...và hầu như chưa thấy (hoặc hiếm thấy) bà con đứng dậy vỗ tay.
....ôi, kể xấu chả bao giờ hết...mình cũng đang kể xấu mọi người ra nè! hehe
JC là ai vậy bạn?bạn viết tắt nên mình không hiểu