Mấy đêm rồi cháu không ngủ được. Không hiểu sao cháu nằm xuống đã hơn 2 tiếng rồi mà mắt cháu vẫn mở tròn xoe. Cháu cứ thấy buồn sâu thẳm trong lòng mà bản thân cháu không biết là đang buồn vì cái gì.. Hình như cháu cảm thấy rất cô đơn và trống trải..mặc dù hằng ngày đều có biết bao người xung quanh nhưng cháu vẫn thấy thiếu, thấy vắng và thấy lạc lõng lắm. Cháu đã nghĩ rằng khi mình ít xài máy tính hoặc ko xài nữa thì sẽ hết cảm giác đó, cháu dành time để làm việc vặt trong nhà, cháu muốn bận rộn ko nghỉ ngơi để ko có tjme suy nghĩ linh tinh..nhưng không phải vậy, ban ngày bận rộn, ban đêm cảm thấy mỏi mệt mà ko thể ngả lưng..và lạj suy nghĩ, lại thấy trống trả cô đơn..nếu tiếp tục 24/24h mỗi ngày mà ko thể ngủ ngon thì có lẽ cháu sẽ bệnh mất thôi..cháu có nên uống thuốc ngủ hay thứ gì đó để có thể ngủ đc ko ạ? Cháu nên uống gì ạ? Cháu biết mình ko thể kiểm soát hoạt động sinh học của cơ thể nên đành dùng sự can thiệp từ bên ngoài vậy... Có phải cháu mắc bệnh trầm cảm rồi không? Sao cháu ghét đui cái gã đó mà lúc ng.ta bỏ thi 2 lần thì cháu lại cuống lên, tức giận, rồi cháu cũng ko tập trung làm bài đc :| . Cháu còn vô duyên pm chửi ng.ta là đồ hèn chỉ vì ng.ta...bỏ thi? :| Cháu rất hận ng.ta vì sau khi đá đít cháu rồi lại còn chửi khéo cháu, xúc phạm cháu còn gì... Tại sao các chú lại dễ dàng quẳng mấy thứ rác rưởi đó đi mà sao cháu không thể? Có phải cháu nên kua ng.khác, kua mấy ng. mà cháu ko yêu cũng đc, như vậy thì cháu mới thoát khỏi tình trạng này? Các chú chỉ cho cháu vài bí kíp nhé ^^! Cháu đang post bài bằng điện thoại nên ko có phím enter. Hjz