HD Sài Gòn - Niềm Vui Bất Tận

tonytruong

Super Moderators
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Chuẩn bị lên đường đi of thôi, Long ơi em chịu khó ra anh em mình bàn chút về tiệc SN Hội sắp tới nhé. :)
 

CN9H

Active Member
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Anh em có mặt đông đủ khí thế quá.
 

rita

Well-Known Member
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Chào buổi sáng chủ nhật mát mẻ AE HDSG. Nghỉ giải lao có mí ngày kg vào nhà giờ vào làm nhiệm vụ muốn liệt cảm ứng cái đt luôn.
Em có đứa bạn muốn mua cái laptop cũ, có Bác nào thanh lý thì cho em xin ạ. Cám ơn !
 

ducphu

Well-Known Member
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Chào cả nhà buổi sáng chủ nhật!
 

tonytruong

Super Moderators
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Hôm nay of đông ghê, chí có Văn Anh + Trường ú :)) ;)) =))

21919_721684884607242_2819307023619336750_n.jpg


11136703_721684907940573_4554309735613462636_n.jpg
 

truonghd

Well-Known Member
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Chào buổi sáng chủ nhật mát mẻ AE HDSG. Nghỉ giải lao có mí ngày kg vào nhà giờ vào làm nhiệm vụ muốn liệt cảm ứng cái đt luôn.
Em có đứa bạn muốn mua cái laptop cũ, có Bác nào thanh lý thì cho em xin ạ. Cám ơn !
Sony đc k Bình, 6T, Core I3
 

hbinhlove2003

Well-Known Member
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Chào buổi sáng chủ nhật mát mẻ AE HDSG. Nghỉ giải lao có mí ngày kg vào nhà giờ vào làm nhiệm vụ muốn liệt cảm ứng cái đt luôn.
Em có đứa bạn muốn mua cái laptop cũ, có Bác nào thanh lý thì cho em xin ạ. Cám ơn !
Có chỗ quen bên Q7 đang bán em này

Toshiba L40,máy như new,còn phiếu mua hàng còn bh chính hãng Giá nhanh gọn 7tr8 (đã fix nhé)

  • Bộ xử lý: Intel Core i5 3337U - 1.8GHz dòng siêu tiết kiệm điện,chạy cực nhanh
  • RAM: 4GB - DDR3 - 1600Mhz
  • HDD: SATA 500GB



 

ducphu

Well-Known Member
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Chào cả nhà buổi trưa!
Toàn là laptop xịn, ai cần Sony Vio cho con chơi thì liên hệ nhé;
Thanh lý kiếm tiền đóng quỹ!
 

tonytruong

Super Moderators
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Quên nói với A.Phú là em đả up phần mềm: CyberLink PowerDirector 13 - Phần mềm làm phim hiện đại đó anh kéo về cài đặt là anh tha hồ nối phim như ý anh nói nhé. :)

Link Acc của Hội: https://www.fshare.vn/folder/G3SGLDRFLF4Z
 

hungthong

Well-Known Member
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Hi AE! Em mới làm nonstop mừng lễ phục sinh mới dìa. ...cả nhà chờ e đi tém cái đả.........^:)^
 

tonytruong

Super Moderators
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Chuyện ở đời…đừng vội phán xét ai

Chuyện ở đời muôn hình vạn trạng, đừng vội nhìn, đừng vội phán xét vì đơn giản rằng chúng ta là … người ngoài cuộc.

tinhhoa.net-M82NF-chuyen-o-doidung-voi-phan-xet-ai.jpg


Một con tàu du lịch gặp nạn trên biển, trên thuyền có một đôi vợ chồng rất khó khăn mới lên đến trước mũi thuyền cứu hộ, trên thuyền cứu hộ chỉ còn thừa duy nhất 1 chỗ ngồi. Lúc này, người đàn ông để vợ mình ở lại, còn bản thân nhảy lên thuyền cứu hộ.

Người phụ nữ đứng trên con thuyền sắp chìm, hét lên với người đàn ông một câu…

Kể đến đây, thầy giáo hỏi học sinh: “Các em đoán xem, người phụ nữ sẽ hét lên câu gì?”

Tất cả học sinh phẫn nộ, nói rằng: “Em hận anh, em đã nhìn nhầm người rồi.”

Lúc này thầy giáo chú ý đến một cậu học sinh mãi vẫn không trả lời, liền hỏi cậu bé. Cậu học sinh nói: “Thầy ơi, em nghĩ người phụ nữ sẽ nói: Chăm sóc tốt con của chúng ta anh nhé!”

Thầy giáo ngạc nhiên hỏi: “Em nghe qua câu chuyện này rồi ư?”

Học sinh lắc đầu: “Chưa ạ, nhưng mà mẹ em trước khi mất cũng nói với bố em như vậy.”

Thầy giáo xúc động: “Trả lời rất đúng.”

Người đàn ông được cứu sống trở về quê hương, một mình nuôi con gái trưởng thành. Nhiều năm sau, anh ta mắc bệnh qua đời, người con gái lúc sắp xếp kỷ vật, phát hiện quyển nhật ký của bố. Hóa ra, lúc mẹ và bố ngồi trên chiếc tàu ấy, người mẹ đã mắc bệnh nan y, trong giây phút quyết định, người chồng đã giành lấy cơ hội sống duy nhất về mình. Trong nhật ký viết rằng : “Anh ước gì anh và em có thể cùng nhau chìm xuống đáy biển, nhưng anh không thể. Vì con gái chúng ta, anh chỉ có thể để em một mình ngủ giấc ngủ dài dưới đáy đại dương sâu thẳm. Anh xin lỗi.”

Kể xong câu chuyện, phòng học trở nên im ắng, các em học sinh đã hiểu được ý nghĩa câu chuyện này: Thiện và ác trên thế gian, có lúc lắm mối rối bời, khó lòng phân biệt, bởi vậy đừng nên dễ dàng nhận định người khác.

Người thích chủ động thanh toán tiền, không phải bởi vì người ta dư dả, mà là người ta xem trọng tình bạn hơn tiền bạc.

Trong công việc, người tình nguyện nhận nhiều việc về mình, không phải bởi vì người ta ngốc, mà là người ta hiểu được ý nghĩa của trách nhiệm.

Sau khi cãi nhau người xin lỗi trước, không phải bởi vì người ta sai, mà là người ta hiểu được sự trân quý của người bên cạnh mình.

Người tình nguyện giúp đỡ người khác, không phải vì nợ người đó cái gì, mà là vì người ta xem người đó là bạn.

(Sưu tầm)
 

longdnl

Well-Known Member
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Chuyện ở đời…đừng vội phán xét ai

Chuyện ở đời muôn hình vạn trạng, đừng vội nhìn, đừng vội phán xét vì đơn giản rằng chúng ta là … người ngoài cuộc.

tinhhoa.net-M82NF-chuyen-o-doidung-voi-phan-xet-ai.jpg


Một con tàu du lịch gặp nạn trên biển, trên thuyền có một đôi vợ chồng rất khó khăn mới lên đến trước mũi thuyền cứu hộ, trên thuyền cứu hộ chỉ còn thừa duy nhất 1 chỗ ngồi. Lúc này, người đàn ông để vợ mình ở lại, còn bản thân nhảy lên thuyền cứu hộ.

Người phụ nữ đứng trên con thuyền sắp chìm, hét lên với người đàn ông một câu…

Kể đến đây, thầy giáo hỏi học sinh: “Các em đoán xem, người phụ nữ sẽ hét lên câu gì?”

Tất cả học sinh phẫn nộ, nói rằng: “Em hận anh, em đã nhìn nhầm người rồi.”

Lúc này thầy giáo chú ý đến một cậu học sinh mãi vẫn không trả lời, liền hỏi cậu bé. Cậu học sinh nói: “Thầy ơi, em nghĩ người phụ nữ sẽ nói: Chăm sóc tốt con của chúng ta anh nhé!”

Thầy giáo ngạc nhiên hỏi: “Em nghe qua câu chuyện này rồi ư?”

Học sinh lắc đầu: “Chưa ạ, nhưng mà mẹ em trước khi mất cũng nói với bố em như vậy.”

Thầy giáo xúc động: “Trả lời rất đúng.”

Người đàn ông được cứu sống trở về quê hương, một mình nuôi con gái trưởng thành. Nhiều năm sau, anh ta mắc bệnh qua đời, người con gái lúc sắp xếp kỷ vật, phát hiện quyển nhật ký của bố. Hóa ra, lúc mẹ và bố ngồi trên chiếc tàu ấy, người mẹ đã mắc bệnh nan y, trong giây phút quyết định, người chồng đã giành lấy cơ hội sống duy nhất về mình. Trong nhật ký viết rằng : “Anh ước gì anh và em có thể cùng nhau chìm xuống đáy biển, nhưng anh không thể. Vì con gái chúng ta, anh chỉ có thể để em một mình ngủ giấc ngủ dài dưới đáy đại dương sâu thẳm. Anh xin lỗi.”

Kể xong câu chuyện, phòng học trở nên im ắng, các em học sinh đã hiểu được ý nghĩa câu chuyện này: Thiện và ác trên thế gian, có lúc lắm mối rối bời, khó lòng phân biệt, bởi vậy đừng nên dễ dàng nhận định người khác.

Người thích chủ động thanh toán tiền, không phải bởi vì người ta dư dả, mà là người ta xem trọng tình bạn hơn tiền bạc.

Trong công việc, người tình nguyện nhận nhiều việc về mình, không phải bởi vì người ta ngốc, mà là người ta hiểu được ý nghĩa của trách nhiệm.

Sau khi cãi nhau người xin lỗi trước, không phải bởi vì người ta sai, mà là người ta hiểu được sự trân quý của người bên cạnh mình.

Người tình nguyện giúp đỡ người khác, không phải vì nợ người đó cái gì, mà là vì người ta xem người đó là bạn.

(Sưu tầm)

Một câu chuyện hay và rất ý nghĩa. \m/

Em cũng có sưu tầm 1 câu chuyện cũng khá hay xin chia sẻ cùng anh em. :)

Câu chuyện về Lòng Biết Ơn​

Một thanh niên học tập xuất sắc đến xin ứng tuyển vào một chức vụ quản lý ở một công ty lớn. Anh ta qua được vòng phỏng vấn thứ nhất; vào vòng 2 giám đốc công ty sẽ phỏng vấn anh ta và là người quyết định.

Qua lý lịch của người thanh niên, vị giám đốc biết được thành tích học tập ưu tú của anh ta, từ bậc trung học đến sau đại học, chưa từng có một năm nào kết quả không đạt xuất sắc. Người giám đốc hỏi:

- Khi đi học ở trường, cậu có được học bổng nào không?

Cậu thanh niên trả lời: "Thưa không"

Ông ta hỏi tiếp: “Vậy là cha của cậu trả học phí cho cậu phải không?”

Cậu ta đáp: “Cha tôi mất năm tôi mới lên một; chính mẹ tôi là người trang trải tiền học cho tôi.”

- Mẹ cậu làm việc ở đâu?

- Mẹ tôi làm nghề giặt quần áo
.
Ông ta bảo cậu cho ông xem tay của cậu. Chàng thanh niên đưa ra 2 bàn tay trắng trẻo mịn màng.

Người giám đốc lại hỏi : “ Cậu có bao giờ giúp mẹ giặt quần áo không?

Cậu ta trả lời : “ Không thưa ông, Mẹ tôi chỉ muốn tôi đọc nhiều sách và lo học. Với lại mẹ tôi có thể giặt đồ nhanh hơn tôi.

- Tôi có 1 yêu cầu. Hôm nay cậu đi về gặp mẹ và rửa tay cho bà , sáng mai quay lại đây gặp tôi.

Người thanh niên thấy có nhiều khả năng được tuyển dụng nên về đến nhà cậu vui vẻ bảo mẹ để cậu rửa tay cho bà. Bà mẹ tuy thấy đề nghị của con rất lạ kỳ nhưng bà cảm động và hạnh phúc để cho con trai rửa tay cho mình.

Trong khi cậu chậm rãi rửa 2 bàn tay của mẹ, nước mắt cậu tuôn ra. Đó là lần đầu tiên trong đời cậu nhận thấy đôi bàn tay của mẹ đầy những vết nhăn, vết sẹo thâm đen. Một số chỗ bầm tím mới khiến bà đau và rùng mình khi cậu rửa tay của bà trong nước.

f3b44ioUT5apLbP5Z472TZ_vUMTBmRKLxihjepE7tMjHimu1L77TN9t6EMa4Sg-APNegmPQ2jCUN1o7NhtWmLqbcEkI6CEN5myZ5L4SMpAP7eNfn

Đó cũng chính là lần đầu trong đời cậu nhận ra chính đôi tay của mẹ đã giặt bao nhiêu là đống quần áo để có tiền đóng học phí cho mình. Những vết sẹo, chỗ bầm trên hai bàn tay mẹ, những nỗi nhọc nhằn, vất vả là cái giá mẹ phải trả cho cậu được học hành xuất sắc, tốt nghiệp ra
trường và cả tương lai của cậu.

7mtl8Ikyh_MEcEdsVWDwv2bKdToHwOXrcndAgrLSUDNyLvCAHpMYFmHVaW96nnyHV62ilhfXU5Xd4ChbY6TIGMy9aldtQLQoUBqFq4pHjENJZCWp

Sau khi rửa tay cho mẹ, cậu lặng lẽ giặt hết đống quần áo còn lại cho mẹ. Đêm đó hai mẹ con nói chuyện rất lâu.

Sáng hôm sau, cậu thanh niên trở lại văn phòng của vị giám đốc. Người giám đốc thấy đôi mắt rướm lệ của cậu đã hỏi :
- Cậu nói xem ngày hôm qua ở nhà cậu đã làm gì và học được điều gì?

Cậu trả lời :

- Tôi đã rửa tay cho mẹ và đã giặt nốt số quần áo còn lại

- Hãy cho tôi biết cảm tưởng của cậu

- Một là, bây giờ tôi đã hiểu thế nào là biết ơn. Nếu không có mẹ, tôi đã không có được tôi được học hành như hôm nay. Hai là, nhờ cùng làm việc giúp mẹ, đến bây giờ tôi mới biết làm xong một việc gì đều gian khó, vất vả. Ba là tôi đã nhận biết giá trị và tầm quan trọng của quan hệ trong gia đình, với người thân.

Người giám đốc nói: Đó là những điều mà tôi muốn người quản lý của tôi phải có. Tôi muốn tuyển dụng một người biết ơn người khác giúp đỡ, một người thấu hiểu những chịu đựng hy sinh của người khác để hoàn thành công việc, và một người sẽ không xem tiền là mục tiêu duy nhất trong đời. Cậu đã trúng tuyển vào chức vụ này.

Sau này, chàng thanh niên làm việc rất miệt mài và được cấp dưới kính trọng. Nhân viên của cậu cũng làm việc cần mẫn và là một nhóm đoàn kết tốt. Công việc kinh doanh của công ty tiến triển rất tốt.

Một đứa trẻ quen được che chở và nhận được mọi thứ nó muốn, sẽ phát triển tính cách “muốn là được”, sẽ thành đứa trẻ ích kỷ xem mình là số 1, và không đếm xỉa gì đến nỗ lực của cha mẹ.

Khi lớn lên đi làm việc, người này sẽ cho rằng ai cũng phải nghe theo lời mình. Khi thành quản lý, anh ta sẽ chẳng bao giờ biết được những cố gắng, vất vả của nhân viên và sẽ luôn đỗ lỗi cho người khác. Với loại người này, họ có thể học giỏi, có thể một thời thành đạt, nhưng cuối cùng vẫn không thấy hài lòng, thỏa mãn. Họ sẽ càu nhàu, trong lòng luôn bực bội, tức tối và lao vào chiến đấu tranh giành để có nhiều hơn. Nếu chúng ta là những bố mẹ luôn bao bọc con mình, liệu chúng ta có đang thực sự thể hiện yêu thương con đúng cách, hay là ta đang làm hại con cái?

Bạn có thể cho con cái sống trong một ngôi nhà to, ăn ngon, học đàn piano, xem TV màn hình rộng. Nhưng khi bạn cắt cỏ, hãy để cho chúng cùng làm và trải nghiệm. Sau bữa ăn, cứ để chúng rửa bát với nhau. Làm như vậy không phải vì bạn không có tiền thuê người giúp việc, mà là vì bạn yêu thương con cái một cách đúng đắn. Bạn muốn chúng hiểu rằng dù cha mẹ có giàu đến đâu, một ngày kia cha mẹ cũng yếu già như mẹ của cậu thanh niên trong câu chuyện kể trên.

Điều quan trọng nhất là con cái của bạn học biết ơn , biết trân trọng những nỗ lực và có thể trải nghiệm những khó khăn và học được kỹ năng hợp tác với người khác để hoàn thành công việc. Con cái cũng phải biết trân quý, biết ơn những gì cha mẹ đã làm và yêu cha mẹ.

Chắc hẳn bạn đã chuyển tiếp câu chuyện trên thư điện tử này cho nhiều người khác và có lẽ bạn cũng đã nhận được thư chuyển tiếp từ nhiều người trong số đó, nhưng xin bạn cố gắng chuyển tiếp nữa đến càng nhiều người càng tốt. Biết đâu câu chuyện này có thể thay đổi số phận của ai đó.

Huỳnh Huệ dịch
 

nguyenthanht2010

Well-Known Member
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Một câu chuyện hay và rất ý nghĩa. \m/

Em cũng có sưu tầm 1 câu chuyện cũng khá hay xin chia sẻ cùng anh em. :)

Câu chuyện về Lòng Biết Ơn​

Một thanh niên học tập xuất sắc đến xin ứng tuyển vào một chức vụ quản lý ở một công ty lớn. Anh ta qua được vòng phỏng vấn thứ nhất; vào vòng 2 giám đốc công ty sẽ phỏng vấn anh ta và là người quyết định.

Qua lý lịch của người thanh niên, vị giám đốc biết được thành tích học tập ưu tú của anh ta, từ bậc trung học đến sau đại học, chưa từng có một năm nào kết quả không đạt xuất sắc. Người giám đốc hỏi:

- Khi đi học ở trường, cậu có được học bổng nào không?

Cậu thanh niên trả lời: "Thưa không"

Ông ta hỏi tiếp: “Vậy là cha của cậu trả học phí cho cậu phải không?”

Cậu ta đáp: “Cha tôi mất năm tôi mới lên một; chính mẹ tôi là người trang trải tiền học cho tôi.”

- Mẹ cậu làm việc ở đâu?

- Mẹ tôi làm nghề giặt quần áo
.
Ông ta bảo cậu cho ông xem tay của cậu. Chàng thanh niên đưa ra 2 bàn tay trắng trẻo mịn màng.

Người giám đốc lại hỏi : “ Cậu có bao giờ giúp mẹ giặt quần áo không?

Cậu ta trả lời : “ Không thưa ông, Mẹ tôi chỉ muốn tôi đọc nhiều sách và lo học. Với lại mẹ tôi có thể giặt đồ nhanh hơn tôi.

- Tôi có 1 yêu cầu. Hôm nay cậu đi về gặp mẹ và rửa tay cho bà , sáng mai quay lại đây gặp tôi.

Người thanh niên thấy có nhiều khả năng được tuyển dụng nên về đến nhà cậu vui vẻ bảo mẹ để cậu rửa tay cho bà. Bà mẹ tuy thấy đề nghị của con rất lạ kỳ nhưng bà cảm động và hạnh phúc để cho con trai rửa tay cho mình.

Trong khi cậu chậm rãi rửa 2 bàn tay của mẹ, nước mắt cậu tuôn ra. Đó là lần đầu tiên trong đời cậu nhận thấy đôi bàn tay của mẹ đầy những vết nhăn, vết sẹo thâm đen. Một số chỗ bầm tím mới khiến bà đau và rùng mình khi cậu rửa tay của bà trong nước.

f3b44ioUT5apLbP5Z472TZ_vUMTBmRKLxihjepE7tMjHimu1L77TN9t6EMa4Sg-APNegmPQ2jCUN1o7NhtWmLqbcEkI6CEN5myZ5L4SMpAP7eNfn

Đó cũng chính là lần đầu trong đời cậu nhận ra chính đôi tay của mẹ đã giặt bao nhiêu là đống quần áo để có tiền đóng học phí cho mình. Những vết sẹo, chỗ bầm trên hai bàn tay mẹ, những nỗi nhọc nhằn, vất vả là cái giá mẹ phải trả cho cậu được học hành xuất sắc, tốt nghiệp ra
trường và cả tương lai của cậu.

7mtl8Ikyh_MEcEdsVWDwv2bKdToHwOXrcndAgrLSUDNyLvCAHpMYFmHVaW96nnyHV62ilhfXU5Xd4ChbY6TIGMy9aldtQLQoUBqFq4pHjENJZCWp

Sau khi rửa tay cho mẹ, cậu lặng lẽ giặt hết đống quần áo còn lại cho mẹ. Đêm đó hai mẹ con nói chuyện rất lâu.

Sáng hôm sau, cậu thanh niên trở lại văn phòng của vị giám đốc. Người giám đốc thấy đôi mắt rướm lệ của cậu đã hỏi :
- Cậu nói xem ngày hôm qua ở nhà cậu đã làm gì và học được điều gì?

Cậu trả lời :

- Tôi đã rửa tay cho mẹ và đã giặt nốt số quần áo còn lại

- Hãy cho tôi biết cảm tưởng của cậu

- Một là, bây giờ tôi đã hiểu thế nào là biết ơn. Nếu không có mẹ, tôi đã không có được tôi được học hành như hôm nay. Hai là, nhờ cùng làm việc giúp mẹ, đến bây giờ tôi mới biết làm xong một việc gì đều gian khó, vất vả. Ba là tôi đã nhận biết giá trị và tầm quan trọng của quan hệ trong gia đình, với người thân.

Người giám đốc nói: Đó là những điều mà tôi muốn người quản lý của tôi phải có. Tôi muốn tuyển dụng một người biết ơn người khác giúp đỡ, một người thấu hiểu những chịu đựng hy sinh của người khác để hoàn thành công việc, và một người sẽ không xem tiền là mục tiêu duy nhất trong đời. Cậu đã trúng tuyển vào chức vụ này.

Sau này, chàng thanh niên làm việc rất miệt mài và được cấp dưới kính trọng. Nhân viên của cậu cũng làm việc cần mẫn và là một nhóm đoàn kết tốt. Công việc kinh doanh của công ty tiến triển rất tốt.

Một đứa trẻ quen được che chở và nhận được mọi thứ nó muốn, sẽ phát triển tính cách “muốn là được”, sẽ thành đứa trẻ ích kỷ xem mình là số 1, và không đếm xỉa gì đến nỗ lực của cha mẹ.

Khi lớn lên đi làm việc, người này sẽ cho rằng ai cũng phải nghe theo lời mình. Khi thành quản lý, anh ta sẽ chẳng bao giờ biết được những cố gắng, vất vả của nhân viên và sẽ luôn đỗ lỗi cho người khác. Với loại người này, họ có thể học giỏi, có thể một thời thành đạt, nhưng cuối cùng vẫn không thấy hài lòng, thỏa mãn. Họ sẽ càu nhàu, trong lòng luôn bực bội, tức tối và lao vào chiến đấu tranh giành để có nhiều hơn. Nếu chúng ta là những bố mẹ luôn bao bọc con mình, liệu chúng ta có đang thực sự thể hiện yêu thương con đúng cách, hay là ta đang làm hại con cái?

Bạn có thể cho con cái sống trong một ngôi nhà to, ăn ngon, học đàn piano, xem TV màn hình rộng. Nhưng khi bạn cắt cỏ, hãy để cho chúng cùng làm và trải nghiệm. Sau bữa ăn, cứ để chúng rửa bát với nhau. Làm như vậy không phải vì bạn không có tiền thuê người giúp việc, mà là vì bạn yêu thương con cái một cách đúng đắn. Bạn muốn chúng hiểu rằng dù cha mẹ có giàu đến đâu, một ngày kia cha mẹ cũng yếu già như mẹ của cậu thanh niên trong câu chuyện kể trên.

Điều quan trọng nhất là con cái của bạn học biết ơn , biết trân trọng những nỗ lực và có thể trải nghiệm những khó khăn và học được kỹ năng hợp tác với người khác để hoàn thành công việc. Con cái cũng phải biết trân quý, biết ơn những gì cha mẹ đã làm và yêu cha mẹ.

Chắc hẳn bạn đã chuyển tiếp câu chuyện trên thư điện tử này cho nhiều người khác và có lẽ bạn cũng đã nhận được thư chuyển tiếp từ nhiều người trong số đó, nhưng xin bạn cố gắng chuyển tiếp nữa đến càng nhiều người càng tốt. Biết đâu câu chuyện này có thể thay đổi số phận của ai đó.

Huỳnh Huệ dịch

Hai câu chuyện hay, đã được nhà xuất bản Trí Việt ( Frist New) dịch và xuất bản trong bộ Hạt Giống Tâm Hồn
 

minhbaxi

Active Member
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

đọc 2 câu chuyện của Tony và A Lị hay quá
xin phép chuyển 2 bài qua facebook của nhóc nhà mình nhé :-bd:-bd:-bd
 

longdnl

Well-Known Member
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Hai câu chuyện hay, đã được nhà xuất bản Trí Việt ( Frist New) dịch và xuất bản trong bộ Hạt Giống Tâm Hồn

"Chuyện ở đời…đừng vội phán xét ai".

Nông dân Đoàn Văn Le (56 tuổi, ngụ ấp Lộc Hòa, xã Tây Hòa, huyện Trảng Bom, Đồng Nai) từng bị người dân địa phương cho rằng bị tâm thần khi nuôi kiến trong vườn cây ăn trái...

Đây là câu chuyện thật nhé. Chú Thanh có thể ngâm cú và có thể áp dụng cho khu vườn nhà. \m/ hehehhe

Người mua thịt heo, gà về cho hàng triệu con kiến ăn


Để diệt trừ sâu hại cây trồng, nông dân Đoàn Văn Le (Đồng Nai) nuôi hàng triệu con kiến trong vườn. Mỗi ngày ông phải mua thịt heo, gà về cho chúng ăn.


Nông dân Đoàn Văn Le (56 tuổi, ngụ ấp Lộc Hòa, xã Tây Hòa, huyện Trảng Bom, Đồng Nai) từng bị người dân địa phương cho rằng bị tâm thần khi nuôi kiến trong vườn cây ăn trái. Thế nhưng, sau 9 năm, những người này phải “tâm phục khẩu phục”, nhận ông làm thầy để học kỹ năng nuôi kiến.


_DSC1097_1.JPG

Nông dân Đoàn Văn Le nuôi hàng ngàn tổ kiến trong vườn cây để diệt trừ sâu bọ. Ảnh: Ngọc An


Nông dân Le phát triển ý tưởng nuôi kiến vàng diệt trừ sâu hại từ năm 2007. Vào thời điểm này, gia đình ông canh tác 4 ha cây ca cao, sầu riêng, chôm chôm. Tuy nhiên, khu vườn thường xuyên xuất hiện các loại sâu ăn lá, thân, quả… khiến năng suất bị ảnh hưởng.


Để bảo vệ cây trồng, ông Le dùng các loại thuốc có độc tố cao để diệt sâu. Tuy nhiên, hoá chất chỉ trừ sâu tạm thời, trong khi độc tố của nó gây nguy hiểm đối với sức khỏe con người và môi trường.


Ông Le tâm sự: “Nhiều lần tôi tìm cách diệt trừ sâu không dùng thuốc hóa học, nhưng đều thất bại. Một ngày đầu năm 2007, tôi đang làm vườn thì thầy Phạm Hồng Đức Phước (trường đại học Nông lâm TP HCM) ghé thăm và gợi ý việc nuôi kiến bảo vệ cây. Lúc đó, tôi tiếp thu ý tưởng, nhưng không nghĩ đến chuyện thực hiện vì chưa thấy ai làm”.


Ông kể, khoảng 2 tháng sau, khi tỉa cành cây ca cao thì phát hiện đàn kiến vàng đang vây quanh con sâu trên lá, sau đó tha về tổ. Ông nhớ lại lời thầy Phước, nên tiến hành nuôi kiến.


Để đưa kiến về vườn, nông dân Le đi khắp vùng tìm tổ của chúng, mang về vườn thả. Nhưng khi đưa tổ về treo lên cây, thì hôm sau đàn kiến kéo đi nơi khác sinh sống.


Ông Le đến các tổ kiến tìm hiểu và nhận ra muốn thu hút đàn kiến, đưa chúng về vườn chỉ còn cách tạo môi trường tự nhiên. “Tôi bắt đầu sử dụng cành cây khô, dây điện cũ để làm cầu nối giữa tổ kiến ở ngoài với vườn nhà. Sau đó, tôi mang xác động vật, sâu bọ bỏ ở các gốc cây để dụ chúng về. Cung cấp thức ăn liên tục trong 1 tháng, đàn kiến ùn ùn kéo về vườn làm tổ”, người đàn ông 56 tuổi chia sẻ.


_DSC1153.JPG

Kiến vàng vây quanh quả để tìm sâu bọ. Ảnh: Ngọc An


Năm đầu tiên, ông thất bại vì đàn kiến không đủ đông để diệt sâu. Số lượng cây bị sâu đục thân, ăn lá… lên đến hơn 90%, năng suất sụt giảm. Lúc này, ông Le bị người địa phương chê cười và cho rằng đó là kẻ điên, “chỉ có người tâm thần mới đi nuôi kiến”.


Tuy nhiên, ông không từ bỏ mà tiếp tục tăng số đàn kiến trong vườn. Đến năm thứ 2, cây nào trong vườn cũng có tổ kiến, mỗi ngày có hàng trăm triệu con kiến tỏa ra… bắt sâu.


Hiện khu vườn của nông dân này có trên 2.000 tổ kiến vàng, với hàng triệu con. Ông Le cho biết: “Lá, quả và thân cây không có dấu hiệu bị sâu phá hoại. Các loại bệnh của cây cũng được triệt tiêu, nên năng suất rất cao”.


Mỗi năm nông dân này tiết kiệm hơn 40 triệu đồng tiền phun thuốc hóa học. Ca cao, chôm chôm, sầu riêng thành phẩm của ông được các chuyên gia đánh giá là sạch, an toàn.


Mỗi năm, ông thu hoạch khoảng 50 tấn quả các loại, lợi nhuận hàng trăm triệu đồng. Ngoài ra, môi trường vườn được duy trì và cân bằng sinh học, không có tác động của thuốc bảo vệ thực vật nên vào mùa mưa, nấm mối mọc lên nhiều. Mỗi năm, ông Le thu trên 20 triệu đồng từ việc bán nấm mối.


Cũng theo ông Le, để đàn kiến “an cư”, ông thường xuyên tạo nguồn thức ăn cho chúng. Trong vườn có hàng triệu con kiến nên lượng thức ăn chúng tiêu thụ rất lớn. Do vậy, ngoài việc kiến tự tìm sâu bọ, ông phải mua phế phẩm thịt heo, thịt gà để bổ sung cho đàn.


“Tuy nhiên, chỉ cho kiến ăn ở mức độ vừa phải. Nếu thiếu thức ăn, chúng bỏ đi nơi khác, nhưng cho ăn quá no kiến sẽ lười đi tìm sâu”, ông Le nói.


_DSC1159.JPG

Nhờ kiến bắt sâu, mỗi năm ông Le tiết kiệm được 40 triệu tiền mua thuốc trừ sâu. Ảnh: Ngọc An


Theo ông Nguyễn Viết Thê, Trạm trưởng Trạm Khuyến nông Trảng Bom (huyện Trảng Bom, Đồng Nai), nuôi kiến bảo vệ cây trồng của ông Le là cách làm rất hay, không chỉ diệt trừ sâu bọ hiệu quả, mà còn góp phần bảo vệ môi trường.


Trạm khuyến nông đang lồng ghép mô hình này vào các chương trình tập huấn, đưa nông dân đến vườn ông Le tham quan và khuyến khích nuôi kiến.


Tiến sĩ Phạm Hồng Đức Phước (giảng viên trường đại học Nông lâm TP HCM), người gợi ý cho ông Đoàn Văn Le nuôi kiến cho biết: “Kiến vàng mà ông Le nuôi có tên khoa học là Oecophylla Smaragdina, thuộc bộ cánh màng Hymenoptera, họ Formicidae. Đây là loại kiến không gây hại cây trồng và có khả năng tấn công nhiều loại sâu hại phổ biến trên cây ăn trái”.


(Zing)​
 

minhbaxi

Active Member
Ðề: “Chào Ngày Mới" của HD Sài Gòn 2014

Không nên mong đợi quá nhiều !
Trong giờ học tại trường y, giáo sư hỏi một nữ sinh viên: "Cô hãy cho tôi biết bộ phận nào trên cơ thể con người mà khi bị kích thích nó có thể nở to gấp 6 lần thể tích ban đầu?"
- Đang là giờ học và em không trả lời những câu hỏi thiếu nghiêm túc như vậy, thưa giáo sư! - Sau một thoáng bối rối nữ sinh viên trả lời vẻ bực tức.
- Thưa các anh các chị, đó chính là đồng tử của mắt người khi ta tức giận - Giáo sư vẫn bình thản đáp và quay về phía nữ sinh viên nọ - Còn cô, cô cũng không nên mong đợi quá nhiều như vậy!
:)):)):)):)):)):)):)):)):)):)):)):)):))
 
Bên trên