trinhhongthai_vn
Member
dạo này em rất hay chửi nhau với thằng bạn về cái chủ đề này, mỗi thằng một quan điểm. các bác đọc rồi phán xem em có đang xa rời thực tiễn như nó nói em không ạ
em: sinh năm 91. vẫn đang là sinh viên một trường Sư phạm. trước khi đi học cũng đã đi làm 2 năm. bây giờ cũng vẫn vừa học vừa làm, nhưng cũng chỉ đủ tự lo chi tiêu cho bản thân, không phải xin tiền bố mẹ.
nó: bằng tuổi luôn, đang đi buôn ở một chợ đầu mối trong nội thành, nghỉ học sau khi tốt nghiệp cấp 2. cái này em thật sự khâm phục nó vì nó đã tự quyết định được con đường nó sẽ đi, sau khi học xong lớp 9, dù vẫn được học cấp 3 nhưng nó quyết định nghỉ học vì nó tự cảm thấy con đường học hành không phù hợp với nó. sau đó thì nó cũng đi làm nhiều nghề giờ thì buôn bán, thu nhập ổn định trừ chi tiêu còn khoảng 20tr/tháng. nó hoàn toàn dựa vào sức mình để có được như thế chứ bố mẹ nó trước cũng nghèo.
vấn đề nảy sinh khi em và nó ngồi tâm sự chuyện đời thường, tình yêu, bàn chuyện tây ta thế giới này nọ... Tiền bạc cũng xuất hiện nhiều trong những câu chuyện đó. dần dần nó trở thành mâu thuẫn giữa cách nghĩ của 2 thằng.
đối với nó, cái gì trên đời cũng quy được ra tiền hoặc rất nhiều tiền, tiền có thể mua được mọi thứ, mọi việc người ta làm chỉ để hướng tới 1 chữ tiền,... nó luôn nói rằng cái học được ở trường đời giá trị gấp vạn lần trong trường học, trường học là thứ nhỏ nhoi vô giá trị. thỉnh thoảng em vẫn kể chuyện về ông thầy giáo Trưởng khoa của em (người em thực sự kính phục) và nó nghe với vẻ khinh khỉnh với đại ý "ông ấy đéo kiếm nhiều tiền bằng tao (em là em muốn đấm vào mồm nó vì vụ này lắm), học vấn mà không sinh ra tiền thì đéo có giá trị gì hết". nó toàn mang mấy cái nó đọc được trên báo chí ra làm dẫn chứng, bác sĩ không tiền không chữa, giáo viên không tiền không dạy,... em công nhận những cái đó nó có thật và hiển hiện nhiều trước mắt chúng ta nhưng không phải tất cả. còn nó nghĩ rằng tất cả đều thế hết... nó luôn nghĩ có tiền sẽ làm nó được đứng trên người khác.
mấy hôm trước em lại cãi nhau với nó, cuộc hội thoại có mấy cái chính như này
(mà em không thấy cải thẻ hide đâu là sao?)
còn nhiều nhiều lắm mà em không viết được, đây chỉ là 1 trong những lần em tranh luận với nó bằng facebook nên copy lại được
đêm hôm qua em viết cái này lên facebook để nó đọc và mọi người cùng đọc
em: sinh năm 91. vẫn đang là sinh viên một trường Sư phạm. trước khi đi học cũng đã đi làm 2 năm. bây giờ cũng vẫn vừa học vừa làm, nhưng cũng chỉ đủ tự lo chi tiêu cho bản thân, không phải xin tiền bố mẹ.
nó: bằng tuổi luôn, đang đi buôn ở một chợ đầu mối trong nội thành, nghỉ học sau khi tốt nghiệp cấp 2. cái này em thật sự khâm phục nó vì nó đã tự quyết định được con đường nó sẽ đi, sau khi học xong lớp 9, dù vẫn được học cấp 3 nhưng nó quyết định nghỉ học vì nó tự cảm thấy con đường học hành không phù hợp với nó. sau đó thì nó cũng đi làm nhiều nghề giờ thì buôn bán, thu nhập ổn định trừ chi tiêu còn khoảng 20tr/tháng. nó hoàn toàn dựa vào sức mình để có được như thế chứ bố mẹ nó trước cũng nghèo.
vấn đề nảy sinh khi em và nó ngồi tâm sự chuyện đời thường, tình yêu, bàn chuyện tây ta thế giới này nọ... Tiền bạc cũng xuất hiện nhiều trong những câu chuyện đó. dần dần nó trở thành mâu thuẫn giữa cách nghĩ của 2 thằng.
đối với nó, cái gì trên đời cũng quy được ra tiền hoặc rất nhiều tiền, tiền có thể mua được mọi thứ, mọi việc người ta làm chỉ để hướng tới 1 chữ tiền,... nó luôn nói rằng cái học được ở trường đời giá trị gấp vạn lần trong trường học, trường học là thứ nhỏ nhoi vô giá trị. thỉnh thoảng em vẫn kể chuyện về ông thầy giáo Trưởng khoa của em (người em thực sự kính phục) và nó nghe với vẻ khinh khỉnh với đại ý "ông ấy đéo kiếm nhiều tiền bằng tao (em là em muốn đấm vào mồm nó vì vụ này lắm), học vấn mà không sinh ra tiền thì đéo có giá trị gì hết". nó toàn mang mấy cái nó đọc được trên báo chí ra làm dẫn chứng, bác sĩ không tiền không chữa, giáo viên không tiền không dạy,... em công nhận những cái đó nó có thật và hiển hiện nhiều trước mắt chúng ta nhưng không phải tất cả. còn nó nghĩ rằng tất cả đều thế hết... nó luôn nghĩ có tiền sẽ làm nó được đứng trên người khác.
mấy hôm trước em lại cãi nhau với nó, cuộc hội thoại có mấy cái chính như này
(mà em không thấy cải thẻ hide đâu là sao?)
với tao. bất kể nghề gì từ bác sĩ cho đến thằng móc cống không có cái nghề gì là cao quý nhất này nọ hết. mỗi nghề một mục tiêu. thằng đi buôn như mày lấy sinh lời làm đầu, thằng bác sĩ lấy chữa bệnh làm đầu, thằng giáo viên lấy dạy học làm đầu, thằng quét rác lấy sạch sẽ làm đầu. đừng cho mình hơn người ở khía cạnh này mà mình được đứng trên người khác, hãy so mình với những người cùng mục tiêu với mình. tao đi học, tao phải so tao với những thằng cùng đi học, mày đi buôn bán thì so mày với thằng cùng đi buôn, thằng làm chính trị phải so nó với những thằng cùng làm chính trị khác. vác cái thế mạnh của mình ra so với cái thế yếu của người khác thì so làm cái gì. tao có thể đi học hơn mày vài năm không có nghĩa tao được đánh giá cao hơn mày. mày hỏi cả cái xóm Dộc xem 10 người liệu có nổi một người biết tao vẫn đi học, thậm trí là học SP không hay vẫn nghĩ tao là cái thằng lúc nào cũng tay đầy dầu mỡ, bẩn bê bẩn bết. chưa bao giờ tao ra khỏi nhà mà tao vác chữ vác nghĩa ra hết. mày nghĩ lại xem từ khi mày quen tao, đã bao giờ tao nói bất kể ai, từ to đến nhỏ học hành không bằng tao chưa. chưa bao giờ! thế nên mày đừng nghĩ tao ỷ cái chữ cái nghĩa mà vênh với mày. tao vênh bởi vốn dĩ tao vẫn rất vênh
"Lạc đề"
Không tiền bác sĩ không chữa, thằng giáo viên không có tiền không dạy, thằng quét rác không có tiền bẩn cũng kệ...
Tất cả đêu chung 1 mục tiêu là "TIỀN"
ý mày là mày có tiền thì mày có được những thứ kia chứ gì. mày có tiền thì mày bắt thằng bác sĩ phải chữa bệnh cho mày, mày có tiền thì mày bắt thằng thầy giáo phải dạy mày, mày có tiền mày bắt thằng quét rác phải quét cho mày? tiền quan trọng nhưng không phải tất cả, tiền chỉ là công cụ để nuôi sống người ta chứ không phải là giá trị sống của những người ấy. những người mà mày kể trên nó chỉ chiếm 1 phần rất nhỏ trong cuộc sống này thôi. mày có thể đi nhiều, xem nhiều, nghe nhiều,đọc nhiều báo chí internet mày thấy nhiều cái cảnh tiêu cực quá. nhưng cái xấu thì lúc nào chẳng dễ nhìn thấy, dễ bị thổi phồng, dễ bị lây lan hơn cái tốt. báo chí hả, nó toàn đưa tin bài tiêu cực ra để câu khách kiếm tiền chứ tin tốt mấy khi nó đã nói ra. bản thân tao cũng trải qua quá nhiều cái đó rồi, bác sĩ không tiền không chữa hả? chính tao đây, tiền lót tay, tiền quà cáp bồi dưỡng bác sĩ lúc nào cũng gấp đôi bệnh nhân cùng phòng nhưng kết quả thì ra sao mày biết rồi đấy (1 lần em vào viện vì một cái rất nhỏ mà nhờ các bác sĩ "nhiệt tình giúp đỡ" mà em phải nằm viện cả năm các bác ạ), tiền mua được sự phục vụ của người ta nhưng không mua được cái tâm của người ta đâu. nhưng chưa bao giờ tao mất lòng tin rằng bác sĩ tốt còn rất nhiều, mày có thời gian thì tìm đọc trên mạng xem mấy cô giáo trên miền cao họ vất vả thế nào, vì cái gì mà họ phải làm thế. đừng đọc mấy cái tin sốt rẻo giết người phá thai, bồ bịch cắm sừng làm gì hết, hại não. nhặt rác hả? chính mắt tao đã chứng kiến cái cảnh 1 chị công nhân nhặt rác chạy theo 1 cái túi nilon bị gió thổi bay xuống mương để nhặt nó lên, họ làm thế là vì cái gì? vì mày nghĩ trên đời đầy rẫy cái tiêu cực nên nó mới trở nên tiêu cực. con sâu làm rầu nồi canh, lấy 1 cá nhân ra để chỉ cả một cộng đồng liệu có công bằng không. bây giờ tao nhìn thấy 1 người bán gà tiêm nước vào con gà rồi bảo bọn bán gà toàn thằng làm ăn gian trá mày cảm thấy thế nào?
tao chỉ là một cái quá nhỏ bé trên đời này nhưng tao không muốn làm con sâu trong cái nồi canh. sau này tao có thể bắt học sinh đến học như mày xui đấy, nhưng tao không muốn vì cái đống tiền ấy mà để bố mẹ tao bị mang ra chửi xéo, con cái tao bị mang tiếng tiêu tiền ăn cướp. đối với tao thì tao thấy người tốt trên đời còn nhiều nhiều lắm, không tiêu cực như trong thế giới mày đang thấy.
tiền sinh ra để phục vụ con người chứ con người không sinh ra để làm nô lệ cho nó
nóng mặt em hỏi nó câu nàyTiền sinh ra để phục tùng con người & có nhiều con người phải phục tùng cho đồng tiền.
Bằng tốt nghiệp đại học muốn từ trung bình sang khá thì mất bao nhiêu nhỉ
Có cần dẫn chứng cụ thể chuyên nghành gì và bao nhiêu tiền để đổi bằng không
Cái mà mày coi là "Tâm Huyết"
Xã hội, sách báo, tivi, intonet..v..v..
Từ "Tâm" được đưa vào bảo tàng nâu rồi. Thay vào đó là từ "Tiền"
tiền của mày có mua được tao không?
"Nếu" tao thực sự có nhiều có nhiều có thật nhiều tiền thì tao nghĩ không có gì là không thể
một thằng bạn mua được bằng rất nhiều tiền phải không
theo mày để mua tao thì bao nhiêu là đủ
hỏi mấy câu đấy nó ngập ngừng mãi mới trả lời nên em nghĩ nó cũng run lắm ạCái này tao chưa dám khẳng định. Mà tao không có ước mơ là mua được ai
Tao nghĩ bạn mà không dính tới tiền đó mới có thể là tình bạn chân chính
"Tao nghĩ bạn mà không dính tới tiền đó mới có thể là tình bạn chân chính"
vì mày đang sợ bạn bè mày làm mất tiền của mày, lấy đi tiền của mày
Nếu tao có bạn bè khó tao cũng không đứng nhìn
Không công ăn việc làm tao sẽ giúp. Thất hứa, mất chữ tín tao sẽ hết tin. Còn học hành, ốm đau, làm ăn, gia đình có chuyện nếu thực sự tao có tao sẽ giúp
Vì mày cũng thấy đấy thức đêm dạy hôm, rầm mưa rãi nắng chứ không phải là tự trên trời rơi xuống
trước đây, lúc mày cho tao đôi giày, tao đã định trả mày tiền vì giày mày cũng phải bỏ tiền ra mua. nhưng rồi tao nghĩ nếu tao trả tiền mày khác gì tao chửi vào mặt mày, khác gì tao lấy tiền ra để mua tình cảm của mày nên tao thôi và tao vẫn đi vì tao quý trọng nó.
nhưng ngay lúc này đây tao lại đang tự hỏi "tao có phải mua lại nó từ mày không đây?"
Thế mày có điên không
Mày không biết phân biệt đâu là tình cảm ae à
Đm đéo thèm cãi nhau với mày. Ngang bỏ mẹ.
Chốt 1 câu mày làm vì mục đích gì?
Thế thôi
tiền không phải là mục đích sống của tao, nhưng tao phải làm để có tiền nuôi cái lí tưởng sống của mình, tiền chỉ là công cụ để tao tự do làm việc tao hướng đến thôi
bạn bè có thể chơi với nhau đến cuối đời
và tao thì khuyên mày 1 câu "đừng coi tiền bạc là thước đo giá trị của bản thân"
không phải là thước đo mà là công cụ để nuôi sống tao và gia đình sau này là con cái
tao không thể để con tao đứng nhìn con người uống sữa mà con tao phải đứng nhìn
cái đó tao không làm được
chốt lại câu cuối
tiền với mày là vạn năng
còn tao
tiền không mua được tất cả
câu này tao nhớ
đm mai sau con tao có học mày mà lấy tiền tao chửi cho
nếu mày sợ tao lấy tiền của mày thì tao không bao giờ cho mày học được cái gì ở tao
còn con mày nó là nó
nó là chủ cuộc đời nó
và tao dạy nó chứ không dạy mày
thi ĐH KTQD 26 điểm bằng giỏi khoa quản trị ra trường nhờ có mối quan hệ mới xin vào làm được văn thư lương 2tr/th trong khi tiền xăng, ga,điện,mạng,.v..v.. hết 2tr500k/th
mày được bao nhiêu điểm thế?
Bill Gates - Đồng sáng lập, Chủ tịch Microsoft - Xuất thân: 1955 Hoa Kỳ - Đã lập gia đình - Con cái: 3
Bill Gates
Hàng năm: VND 168.548.179.104,00
Hàng tháng: VND 14.045.681.592,00
Hàng tuần: VND 3.370.963.582,00
Hàng ngày: VND 674.192.716,00
trình độ học trường nào thế mày?
![]()
![]()
chốt cho mày 1 câu
"KHÔNG TIỀN BẢO AI NGHE"
ấu trĩ, ngu học
có những thằng học giỏi đi học để được trả lương. còn tao ngu học phải trả lương cho thằng khác
còn nhiều nhiều lắm mà em không viết được, đây chỉ là 1 trong những lần em tranh luận với nó bằng facebook nên copy lại được
đêm hôm qua em viết cái này lên facebook để nó đọc và mọi người cùng đọc
sau đó thì nó cũng phản pháo em bằng cái nàyTâm huyết của tao đấy, không thích thì cũng cố mà đọc hết!
Đây cũng là lần cuối cùng tao nói với mày về tiền bạc và Giáo dục.
"Nếu là thằng sống ích kỉ, chỉ biết sống cho bản thân thì tao đã không bao giờ giảng giải, tranh luận, cãi nhau, chửi nhau với mày. Mày dùng TIỀN để thể hiện giá trị của mày, sử dụng TIỀN làm chìa khóa vạn năng của mày, lấy TIỀN ra để làm công cụ giúp đỡ mọi người như cách hiểu của mày. Cái tư tưởng về TIỀN của mày, tao không phê phán mà hãy để mọi người nhận xét, thời gian bình phẩm. Cuộc sống thiếu thốn tiền bạc có thể khó khăn nhưng tao sẽ KHÔNG BAO GIỜ biến tiền thành GIÁ TRỊ SỐNG của tao, tiền không phải là cái duy nhất mà tao hướng đến trong cuộc sống này. Với tao, cuộc sống này còn VÔ VÀN GIÁ TRỊ lớn hơn đồng tiền. Mày có quyền hỏi mua nhưng tao không bao giờ bán NHÂN PHẨM của tao để lấy tiền của mày. Với tao tiền không phải là tất cả trong cái cuộc đời này.
TAO CHẮC CHẮN SẼ KHÔNG ĐỂ CUỘC SỐNG CỦA MÌNH NGHÈO VỀ TIỀN BẠC VÀ NÓ CÒN PHẢI GIÀU VỀ NHỮNG GIÁ TRỊ KHÁC NỮA
Thu nhập của mày gấp 10 lần một cử nhân Đại học mới ra trường và mày nghĩ rằng mày đáng giá gấp 10 lần người ta. Mày nói rằng mày không cần đi học ở trường, ở lớp mà mày chỉ học ở trường đời để có được như thế. Đúng! Với cá nhân mày thì đúng. Và... mày cũng chỉ có thế. Mày khiêng cả Bill Gates ra và câu chuyện ông ấy bỏ học rồi trở thành người giàu nhất thế giới ra làm dẫn chứng cho mày. Mày nghĩ ông ấy không được đào tạo bài bản qua trường lớp ư? Cái mà mày đọc được chỉ là bề nổi của câu chuyện mà thôi. Nền Giáo dục đối với mày là cái phù phiếm, bé nhỏ, không giá trị ư? Không có Giáo dục thì cái Xã hội này vẫn chưa thoát khỏi cái Xã hội Nguyên thủy đâu.
Một suy nghĩ và cũng là lời khuyên cuối của tao cho mày về vấn đề này:
"Đừng mang tiền ra để làm thước đo cho giá trị của một con người, thu nhập hàng tháng không nói lên người ấy đáng giá bao nhiêu. Giá trị của một con người nằm ở những đóng góp của người ấy cho Xã hội và được Xã hội thừa nhận. Cuộc sống của chúng ta trên đời chỉ có ý nghĩa khi nó có sự tương tác với người xung quanh,...
Giáo dục là tinh hoa của loài người. Đó là một CHÂN GIÁ TRỊ không bao giờ bị lụi tàn, càng ngày nó chỉ càng phát triển rực rỡ hơn mà thôi. Đừng bao giờ coi thường, phỉ báng nó. Mày đang tự giết mày khi làm thế đấy!"
Tao chưa bao giờ nghĩ rằng mày là một thằng ích kỉ, chỉ biết sống vì bản thân mà hoàn toàn ngược lại. Chỉ có chính mày đang tự huyễn hoặc rằng mọi người, một cụ thể là tao đây đang nghĩ về mày như thế. Đọc xong những dòng này, dù mày có thừa nhận hay không thì tao cũng không nói gì nữa bởi tao đã nói quá nhiều rồi, cái gì nhiều quá thì cũng không tốt. Chỉ đến đây thôi. Nhưng chắc chắn sẽ có một ngày nào đó mày sẽ lại được nghe những lời này từ một ai đó mà thôi.
đây cũng là tâm huyết của tao đấy, không thích thì cũng cố mà đọc hết!
cái mà tao đã, đang và sẽ học cách HOÀN THIỆN BẢN THÂN, MIU SINH, BIẾT NGHĨ cho gia đình,cho bản thân..v.v..chứ không phải những thứ phù phiếm xa vời mới thực tế.như cái mà mày đang nói chỉ là những phút nông nổi, bộc phát của 1 thằng sv chưa va vấp XÃ HỘI nếu cái mà mày nói đã, đang và hiển hiện ở thực thế thì tao sẽ cho mày là đúng. thì tao đã không bao giờ giảng giải, tranh luận, cãi nhau, chửi nhau với mày. trong khi cái mà mày cho là công cụ đó là gì? là TIỀN. tiền là CÔNG CỤ cho mày, nuôi mày lớn, là CÔNG CỤ cho mày đi học..v.v.. cái tư tưởng CÔNG CỤ của mày là gì...? trong khi cái mà tao đã phải chứng kiến bao gia đình đổ vỡ, cái nhau, đánh nhau thậm trí giết nhau, muốn học mà không được học, muốn chữa bệnh mà không được chữa, muốn ăn lo mặc ấm thôi mà... là vì cái gì...? là vì TIỀN vì túng thiếu vì miếng cơm manh áo, vì sự sinh tồn, vì bon chen của xã hội... cái CÔNG CỤ mà mày đang nói tới tao không nói, không thèm phê phán mà mày hãy bước chân ra cái xã hội hiện nay thì thời gian sẽ chứng minh cho mày thấy rõ. nếu cuộc sống của mày thiếu thốn, khó khăn, con mày ốm, nhà mày rột nát, bố mẹ già phải chăm nuôi. liệu mày có còn giữ được cái mà mày cho là PHẨM CHẤT của mày hay sẽ bị LUNG LAY? nói thực tế chút đi bố mẹ mày đang phải còng lưng, đỏ mồ hôi, sôi nước mắt, ăn không dám ăn, mặc không dám mặc để cho mày học và mày đã thực sự cố gắng chưa hay khả năng thì có hạn?. và mày cho mày được đào tạo bài bản ư? số điểm thi đầu vào của mày vẫn còn đó và kết quả của mày thì mày tự biết, bạn bè mày biết, thầy cô mày biết. và ... mày cũng chỉ có thế. mày kiếng luôn cả NGƯỜI SÁNG LẬP lọ kia được cả thế giớ coi là thiên tài vào. mày có thể SO SÁNH ư? mày biết gì về họ? cơ chế đất nước VIỆT NAM có chế độ đãi ngộ cao thế không? ĐÃI NGỘ ở đây là gì? là cái mà mày coi là CÔNG CỤ đấy. Và những người được cho là tài, là giáo sư, là tiến sĩ có đủ lòng yêu nước mà ở lại làm cho dân bớt lầm than hay không? hay thay vào đó là chảy máu CHẤT SÁM là vì cái gì ? là cái mà mày coi là CÔNG CỤ đấy.
hãy nhìn nhận xem cơ chế giáo dục của vn thế nào? có bao nhiêu sv thực sự cố gắng học hành theo đúng nghĩa? tỉ lệ bố mẹ những sv là nông dân chiếm bao nhiêu % đang phải còng lưng, đỏ mồ hôi, sôi nước mắt, ăn không dám ăn, mặc không dám mặc để mong con học hành thành tài nhưng đớn đau thay vào sự báo đáp học hành thành tài đó là chơi bời, trai gái... để rồi thi lại, nợ môn, không lấy được bằng hay phải chạy bằng và ra trường có cần tới cái mà mày coi là công cụ hay không?