lengockhanhi
Film critic
Nhân ngày lễ hội Haloween, Nhi muốn viết một vài lời dành cho thể loại kinh dị, để chúng ta cùng hướng đến thể loại phim này với một tình cảm yêu thương, thay vì sợ hãi và ghét bỏ nó.
Nếu ta nhân cách hóa những thể loại phim, ta sẽ có một đại gia đình gồm những con người bằng xương bằng thịt, họ có nhân cách riêng, tâm hồn riêng và có khi còn nắm tay nhau cùng dạo bước. Phim drama có thể ví như một cụ già thông thái, sắc sảo nhưng chậm chạp, từ tốn. Phim hoạt hình giống như một em bé ngây thơ hồn nhiên mặc những bộ quần áo lộng lẫy, luôn tươi cười và năng động. Phim tình cảm lãng mạn là một cô thiếu nữ xinh đẹp, có tâm hồn nhạy cảm và hay khóc. Phim hành động là một chàng trai nhanh nhẹn, cao to vạm vỡ đầy nhiệt huyết và sức sống.
Còn phim kinh dị ? Muốn gặp con người này, chúng ta phải đi vào ngục tối, trong bóng đêm, để bắt gặp một bệnh nhân tâm thần, đang vật vã đau khổ với những vết thương đầy máu... Phim kinh dị có tâm hồn bệnh tật, nó thậm chí không thể tự nhận thức về nhân cách con người của mình. Phim kinh dị đồng nghĩa với nỗi sợ, và tất cả những gì xấu xí, tiêu cực trên cõi đời này, là mặt xấu của tâm hồn mà ai cũng muốn lẩn trốn, che giấu.
Khi điện ảnh ra đời, đã có phim kinh dị, nhưng sự phát triển của nó bị kìm hãm trong suốt hơn 1 thế kỉ, dưới bàn tay của giáo hội Công giáo, chủ nhân của hội đồng kiểm duyệt phim. Ngày nay trên thế giới, phim kinh dị vẫn còn đang bị kìm hãm đâu đó dưới sức ép của những người tự nhận là có đạo đức và văn hóa. Người ta vừa sợ, vừa cần xem phim kinh dị.
Phim kinh dị mặc nhiên bị coi là một thể loại rẻ tiền, không thể mơ tưởng đến việc so giá trị với những phim chính kịch, phim hành động, phim hài. Trong bảng xếp hạng của IMDB, 200 phim có điểm cao nhất chỉ có 2 phim kinh dị, đó là The Shining và The Thing. Ngày nay, điểm trung bình của 1 phim kinh dị chỉ ở mức 5.
Doanh thu của phim kinh dị cao, nhưng không bao giờ so được với những phim hành động, vì trong phòng chiếu sẽ vắng bóng trẻ em, người già cùng đàn bà con gái. Hình như phim kinh dị ngầm qui ước là thể loại dành cho phái nam, và cho những người trẻ, vì họ dũng cảm hơn khi đương đầu với nỗi sợ ? Hay vì họ dũng cảm nhìn nhận mặt tối của tâm hồn mình ?
Phim kinh dị là thể loại bị suy yếu sớm nhất, ngày nay nó không đủ sức làm người ta sợ nữa, khán giả vào rạp rú lên cười khi nhìn thấy máu chảy, thấy ma, họ không còn biết sợ nữa.
Dù mang thân phận hẩm hiu như thế, nhưng phim kinh dị đã âm thầm đóng góp rất nhiều cho kho tàng điện ảnh và cuộc sống nhân loại. Phim kinh dị là thể loại góp phần nhiều nhất trong việc phát triển kỹ xảo hình ảnh và hiệu quả đặc biệt. Nó cũng là thể loại có tính sáng tạo cao nhất, mang tính cách mạng nhất trong tất cả thời đại nó từng sống. Một phim hành động cách đây 50 năm chắc chắn không thể hay bằng 1 phim hành động thế kỉ 21, nhưng một phim kinh dị thập niên 70 lúc nào cũng đáng sợ, nó bất tử với thời gian.
Phim kinh dị là thể loại dễ làm nhất, tiêu tốn rất ít vốn, nhưng có thể mang lại lợi nhuận cao, và có tính sáng tạo hơn hẳn các thể loại khác, nó góp phần không nhỏ vào việc kiến thiết những nền điện ảnh non trẻ trên thế giới. Tất cả những quốc gia có nền điện ảnh phát triển trong nửa đầu thế kỉ này, đều bắt đầu bằng dòng phim kinh dị. Trong số này có thể kể đến: Tây Ban Nha, Úc, Hàn quốc... trong đó Hàn quốc là ví dụ điển hình nhất. Nếu không có những phim kinh dị bản sắc đầu tiên, điện ảnh Hàn Quốc khó có thể nổi tiếng trên toàn cầu như ngày nay. Điện ảnh Úc cũng đi lên từ phim kinh dị.
Phim kinh dị cũng góp phần giới thiệu những diễn viên không chuyên nghiệp, cho họ cơ hội bước lên màn bạc để dần dần trở nên nổi danh. Những ví dụ có thể tìm thấy rất nhiều tại Hollywood.
Đừng ghét bỏ phim kinh dị, chúng ta hãy sống tự nhiên với tâm hồn của mình, đừng chạy trốn, đừng tránh né, các bạn hãy dành 1 chút tình cảm cho dòng phim có thân phận nhỏ bé hẩm hiu này.
Thân.
Nếu ta nhân cách hóa những thể loại phim, ta sẽ có một đại gia đình gồm những con người bằng xương bằng thịt, họ có nhân cách riêng, tâm hồn riêng và có khi còn nắm tay nhau cùng dạo bước. Phim drama có thể ví như một cụ già thông thái, sắc sảo nhưng chậm chạp, từ tốn. Phim hoạt hình giống như một em bé ngây thơ hồn nhiên mặc những bộ quần áo lộng lẫy, luôn tươi cười và năng động. Phim tình cảm lãng mạn là một cô thiếu nữ xinh đẹp, có tâm hồn nhạy cảm và hay khóc. Phim hành động là một chàng trai nhanh nhẹn, cao to vạm vỡ đầy nhiệt huyết và sức sống.
Còn phim kinh dị ? Muốn gặp con người này, chúng ta phải đi vào ngục tối, trong bóng đêm, để bắt gặp một bệnh nhân tâm thần, đang vật vã đau khổ với những vết thương đầy máu... Phim kinh dị có tâm hồn bệnh tật, nó thậm chí không thể tự nhận thức về nhân cách con người của mình. Phim kinh dị đồng nghĩa với nỗi sợ, và tất cả những gì xấu xí, tiêu cực trên cõi đời này, là mặt xấu của tâm hồn mà ai cũng muốn lẩn trốn, che giấu.
Khi điện ảnh ra đời, đã có phim kinh dị, nhưng sự phát triển của nó bị kìm hãm trong suốt hơn 1 thế kỉ, dưới bàn tay của giáo hội Công giáo, chủ nhân của hội đồng kiểm duyệt phim. Ngày nay trên thế giới, phim kinh dị vẫn còn đang bị kìm hãm đâu đó dưới sức ép của những người tự nhận là có đạo đức và văn hóa. Người ta vừa sợ, vừa cần xem phim kinh dị.
Phim kinh dị mặc nhiên bị coi là một thể loại rẻ tiền, không thể mơ tưởng đến việc so giá trị với những phim chính kịch, phim hành động, phim hài. Trong bảng xếp hạng của IMDB, 200 phim có điểm cao nhất chỉ có 2 phim kinh dị, đó là The Shining và The Thing. Ngày nay, điểm trung bình của 1 phim kinh dị chỉ ở mức 5.
Doanh thu của phim kinh dị cao, nhưng không bao giờ so được với những phim hành động, vì trong phòng chiếu sẽ vắng bóng trẻ em, người già cùng đàn bà con gái. Hình như phim kinh dị ngầm qui ước là thể loại dành cho phái nam, và cho những người trẻ, vì họ dũng cảm hơn khi đương đầu với nỗi sợ ? Hay vì họ dũng cảm nhìn nhận mặt tối của tâm hồn mình ?
Phim kinh dị là thể loại bị suy yếu sớm nhất, ngày nay nó không đủ sức làm người ta sợ nữa, khán giả vào rạp rú lên cười khi nhìn thấy máu chảy, thấy ma, họ không còn biết sợ nữa.
Dù mang thân phận hẩm hiu như thế, nhưng phim kinh dị đã âm thầm đóng góp rất nhiều cho kho tàng điện ảnh và cuộc sống nhân loại. Phim kinh dị là thể loại góp phần nhiều nhất trong việc phát triển kỹ xảo hình ảnh và hiệu quả đặc biệt. Nó cũng là thể loại có tính sáng tạo cao nhất, mang tính cách mạng nhất trong tất cả thời đại nó từng sống. Một phim hành động cách đây 50 năm chắc chắn không thể hay bằng 1 phim hành động thế kỉ 21, nhưng một phim kinh dị thập niên 70 lúc nào cũng đáng sợ, nó bất tử với thời gian.
Phim kinh dị là thể loại dễ làm nhất, tiêu tốn rất ít vốn, nhưng có thể mang lại lợi nhuận cao, và có tính sáng tạo hơn hẳn các thể loại khác, nó góp phần không nhỏ vào việc kiến thiết những nền điện ảnh non trẻ trên thế giới. Tất cả những quốc gia có nền điện ảnh phát triển trong nửa đầu thế kỉ này, đều bắt đầu bằng dòng phim kinh dị. Trong số này có thể kể đến: Tây Ban Nha, Úc, Hàn quốc... trong đó Hàn quốc là ví dụ điển hình nhất. Nếu không có những phim kinh dị bản sắc đầu tiên, điện ảnh Hàn Quốc khó có thể nổi tiếng trên toàn cầu như ngày nay. Điện ảnh Úc cũng đi lên từ phim kinh dị.
Phim kinh dị cũng góp phần giới thiệu những diễn viên không chuyên nghiệp, cho họ cơ hội bước lên màn bạc để dần dần trở nên nổi danh. Những ví dụ có thể tìm thấy rất nhiều tại Hollywood.
Đừng ghét bỏ phim kinh dị, chúng ta hãy sống tự nhiên với tâm hồn của mình, đừng chạy trốn, đừng tránh né, các bạn hãy dành 1 chút tình cảm cho dòng phim có thân phận nhỏ bé hẩm hiu này.
Thân.