Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

thich_xem_phim

Active Member
Chúng ta thường gọi điện ảnh bằng cái tên "nghệ thuật thứ 7" và phim ảnh chính là sản phẩm của điện ảnh. Tại sao gọi điện ảnh là "nghệ thuật thứ 7" thì theo R. Canudo:

"Có 2 nghệ thuật chính là Kiến trúc và Âm nhạc. Kiến trúc có 2 nghệ thuật phù trợ là Điêu khắc và Hội họa, tạo thành 1 nhóm. Âm nhạc có 2 nghệ thuật phù trợ là Thơ và Múa, tạo thành 1 nhóm.

Hai nhóm nghệ thuật này có những tính chất khác nhau. Nhóm I có 3 tính chất đó là: nghệ thuật không gian, nghệ thuật tĩnh và nghệ thuật tạo hình. Còn nhóm II có 3 tính chất đó là: nghệ thuật thời gian, nghệ thuật động và nghệ thuật tiết tấu."

Sau khi phân tích tính chất của 6 nghệ thuật ở hai nhóm trên, Canudo dành vị trí thứ 7 cho điện ảnh mà ông gọi là “Nghệ thuật tổng thể”: Điện ảnh vừa là nghệ thuật không gian vừa là nghệ thuật thời gian; vừa là nghệ thuật tĩnh vừa là nghệ thuật động; vừa là nghệ thuật tạo hình vừa là nghệ thuật tiết tấu.

Chúng ta thấy trong các sản phẩm của 7 loại hình nghệ thuật trên thì sản phẩm của điện ảnh tức là phim ảnh có sức thu hút lớn nhất với mọi người (sản phẩm của âm nhạc là bài hát cũng có sức thu hút khá lớn nhưng có lẽ vẫn xếp sau phim ảnh về độ nóng sốt; còn sản phẩm của 5 loại hình nghệ thuật còn lại thì kém xa về độ thu hút, cứ nhìn số lượng người tham dự các triển lãm tranh, các buổi ngâm thơ, biểu diễn múa, xem tượng, công trình kiến trúc rõ ràng là quá ít so với số người đi xem phim). Trong phạm vi bài viết này tui thử phân tích 1 số yếu tố khiến phim ảnh tuy sinh sau đẻ muộn nhưng lại chiếm thế thượng phong so với các sản phẩm nghệ thuật khác.

Bạn nào là dân marketing thì chắc biết tầm quan trọng của khái niệm “câu chuyện” khi bán hàng. Khách hàng bỏ ra 1 số tiền lớn để mua 1 sản phẩm nhiều khi không phải vì bản thân sản phẩm mà là vì câu chuyện được thiết kế cho sản phẩm đó. Một người marketing giỏi là 1 người kể chuyện giỏi.

Các sản phẩm nghệ thuật ít nhiều đều hàm chứa trong đó những câu chuyện và khiến chúng ta bị hấp dẫn.

Xét về Kiến trúc, đền Taj Mahal của Ấn Độ chúng ta không chỉ bị hấp dẫn vì kiến trúc hoành tráng của ngôi đền mà còn vì câu chuyện tình yêu của vị vua dành cho hoàng hậu đã mất của mình.

Xét về Điêu khắc, những bức tượng danh nhân ngoài việc bị hấp dẫn bởi nét tinh xảo bề ngoài chúng ta còn bị hấp dẫn bởi các câu chuyện về cuộc đời thăng trầm của họ.

Xét về Hội họa, Âm nhạc, Thơ, Múa; những câu chuyện ẩn chứa trong các bức tranh, bài hát, bài thơ, vở múa đều thu hút sự chú ý của chúng ta.

Và phim ảnh cũng không phải ngoại lệ.

Tất cả đều có câu chuyện của mình nhưng vì sao phim ảnh lại hấp dẫn nhất? Trước hết là vì ngôn ngữ kể chuyện của nó. Ngôn ngữ kể chuyện trong phim ảnh cũng chính là ngôn ngữ chúng ta sử dụng hàng ngày. Còn ngôn ngữ sử dụng để kể chuyện trong các sản phẩm nghệ thuật khác lại khá xa lạ với chúng ta.

Rất ít người có thể nhìn 1 biểu tượng kiến trúc hay điêu khắc mà hiểu được đây là 1 câu chuyện tình yêu hay hình dung ra lịch sử hào hùng của nó. Rất ít người xem tranh có thể hiểu mà thiếu sự diễn giải. Các câu chuyện được kể bằng những giai điệu, những dòng thơ, những động tác múa cũng không kém phần trừu tượng với đa số mọi người.

Thời gian kể chuyện chính là yếu tố tiếp theo. Ngoại trừ Múa ra (bị bất lợi ở ngôn ngữ) thì 5 sản phẩm nghệ thuật còn lại thời gian kể chuyện rất ngắn: chỉ vài phút để nghe 1 bài hát, vài phút để nhìn 1 bức tranh, công trình kiến trúc hay tượng điêu khắc, vài phút để nghe ngâm thơ. Trong khi phim ảnh thì có thời gian dài hơn nhiều để chuyển tải nên người xem dễ cảm nhận câu chuyện hơn.

Một yếu tố khác xuất phát từ chính định nghĩa ở trên của Canudo: điện ảnh là nghệ thuật tổng hợp của 6 loại hình nghệ thuật. Một bộ phim có 1 chút âm nhạc, 1 chút múa (diễn xuất của diễn viên), 1 chút kiến trúc (không gian bối cảnh phim), 1 chút điêu khắc (tạo hình tính cách nhân vật), 1 chút thơ, 1 chút hội họa (màu sắc). Lẽ thường cái gì tổng hợp thì không chuyên sâu mà không chuyên sâu thì mọi người sẽ dễ tiếp nhận, cảm thụ hơn.

Tui chỉ mới nghĩ được 3 yếu tố: ngôn ngữ, thời gian, tổng hợp. Bạn nào phát hiện thêm được các yếu tố khác thì bổ sung thêm.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

deepblue2

Active Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

Yếu tố "tổng hợp" đã bao gồm tất cả các yếu tố khác rồi chứ nhỉ!
Tùy theo ý đồ của đạo diễn, một bộ phim có thể bao gồm rất nhiều các loại hình nghệ thuật khác, cả thơ ca nhạc họa, cả tôn giáo, chính trị... cả thể thao giải trí, cả các vấn đề thời sự.... tóm lại là "tất tần tật, tuốt tuồn tuột"....
Một bộ phim có thể dùng tất cả các yếu tố của các nghệ thuật khác để truyền tải thông điệp, cảm xúc đến người xem....
 

jacobi_vt

New Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

Nghệ thuật thứ 8 có lẽ sẽ là game mọi người ạ:D. Đạt đầy đủ yếu tố của phim lại thêm việc tương tác với các tình huống, tăng yếu tố mở và cảm nhận kết quả. Tất nhiên vẫn còn cần nhiều thời gian để tính nghệ thuật lấn át được tính giải trí của game.
 

rongcanlc

Well-Known Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

đồng ý tuyệt đối nếu game là môn nghệ thuật thứ 8 ,game cho người chơi trực tiếp tham gia vào câu chuyện ,hấp dẫn hơn phim rất nhiều ,1 bộ phim dài 1h30' mà mình còn chia ra 3 lần mới xem hết được ,vậy mà game hay thì chơi 1 mạch làm hết nhiệm vụ luôn ,mình cũng có thể chơi theo kịch bản mà mình muốn ,thú vị hơn tính thụ động của phim nhiều
 

thich_xem_phim

Active Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

Tui nghĩ game chưa đạt tới đẳng cấp nghệ thuật để được xếp thứ 8. Khi nghe 1 bản nhạc, đọc 1 bài thơ, nhìn 1 bức tranh, ngắm 1 công trình kiến trúc hay 1 bức tượng điêu khắc, thưởng ngoạn 1 vở múa, xem 1 bộ phim xong thì chúng có thể gợi lên trong ta những rung động về 1 kiếp người, những trăn trở về cuộc đời, những triết lí nhân sinh… Game hình như chưa đem lại cho người chơi được những thứ đó.
 

HDVNAdmin

Ban Quản Trị
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

Tui nghĩ game chưa đạt tới đẳng cấp nghệ thuật để được xếp thứ 8. Khi nghe 1 bản nhạc, đọc 1 bài thơ, nhìn 1 bức tranh, ngắm 1 công trình kiến trúc hay 1 bức tượng điêu khắc, thưởng ngoạn 1 vở múa, xem 1 bộ phim xong thì chúng có thể gợi lên trong ta những rung động về 1 kiếp người, những trăn trở về cuộc đời, những triết lí nhân sinh… Game hình như chưa đem lại cho người chơi được những thứ đó.

Sao không? Tất cả các cung bậc tình cảm của con người đều có thể tìm thấy trong game, tuy nhiên do hạn chế của công nghệ nên một số tác nhân chưa được mãnh liệt như phim ảnh mang lại.

Đáng tiếc là phần lớn người chơi game chỉ chú ý vào phần hành động, chưa để ý (hoặc không hiểu) phần cốt truyện. Vì vậy, tính truyền cảm của game giảm đi nhiều.
 

thich_xem_phim

Active Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

Tui thấy chính việc để người chơi hóa thân vào các nhân vật trong game đã làm mất đi tính nghệ thuật của game. Chẳng hạn tui làm game X-Men, trong đó tui đóng vai Erik, bạn khác đóng vai Xavier thì trong game tui với bạn đó chỉ có đánh nhau coi ai thắng ai thua rồi xong. Còn những đoạn đối thoại triết lí giữa Erik và Xavier làm sao thể hiện được như trong phim? Những cảm xúc như khi thắng, Xavier bỗng rơi lệ vì tình cảm bạn bè trước đây làm sao thể hiện được khi mà tui và bạn đó chẳng có liên hệ gì với nhau ở ngoài đời cả?
 

HDVNAdmin

Ban Quản Trị
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

Do bạn chỉ đánh giá cho riêng game đó mới thấy vậy. Thế giới game rất rộng lớn. Mình xét vấn đề dựa theo tổng thể.
 

Ellvy

Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

Lan man thêm 1 chút...
Game tác động thành công đến những cung bậc tình cảm hoàn toàn tồn tại, ít nhất thì với em có 1 số game như thế :x
 

tienlequoc

Well-Known Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

Mình chưa thấy 2 người xa lạ (hay quen biết) đi xem phim chung rùi về cưới nhau. Nhưng game thì thấy rất nhiều rồi. Riêng Audition ở VN không dưới 10 cặp....
 

sieudinh

New Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

em cũng đồng ý với bác Chip cùng 1 số bác ủng hộ game là 1 hình thức nghệ thuật thứ 8. Em cũng là dân chơi game nên em hiểu. Ví dụ như game Võ Lâm Truyền Kỳ chẳng hạn. Đây là 1 game tương tác hay, có nội dung và định hướng nhân vật. Những lúc công - thủ thành, những khi săn đồ, những khi chỉ đạo những trận đánh lớn ... nếu thành công mỹ mãn thì trong lòng lâng lâng một cảm giác vui thích âm ỉ, nếu không thành công thì có khi buồn bực cả tuần, cả tháng, thậm chí cả năm (nếu thua trận Thiên hạ đệ nhất bang nguyên nhân không phải do kém lực hay thiếu người mà thua do chiến lược kém). Đó là tập thể, còn tự sướng thì những lúc ép được món đồ full off, làm nhiệm vụ hay mở bao được món đồ ngon ... úi chà ... lúc đó thì sướng không bút mực nào tả xiết ...
Đấy ... những vấn đề sơ sơ ở trên thì cũng nhận thấy game là cả một bầu trời nghệ thuật chứ đâu phải đơn giản :D:D:D
 
Chỉnh sửa lần cuối:

godljke94

New Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

full off mà bác :|
 

Lioncoeur

New Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

Tui nghĩ game chưa đạt tới đẳng cấp nghệ thuật để được xếp thứ 8. Khi nghe 1 bản nhạc, đọc 1 bài thơ, nhìn 1 bức tranh, ngắm 1 công trình kiến trúc hay 1 bức tượng điêu khắc, thưởng ngoạn 1 vở múa, xem 1 bộ phim xong thì chúng có thể gợi lên trong ta những rung động về 1 kiếp người, những trăn trở về cuộc đời, những triết lí nhân sinh… Game hình như chưa đem lại cho người chơi được những thứ đó.

Nói thiệt với bạn. Từ hồi cha sinh mẹ đẻ tới giờ, mình chưa bao giờ thấy rung động hay cảm thấy triết lý gì khi đọc thơ, xem tranh, ngắm tượng hết trọi. Vậy có làm cho mấy cái đó trở thành ko phải là nghệ thuật hông?
 

deepblue2

Active Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

Mình chưa thấy 2 người xa lạ (hay quen biết) đi xem phim chung rùi về cưới nhau. Nhưng game thì thấy rất nhiều rồi. Riêng Audition ở VN không dưới 10 cặp....

hihi... vậy cũng không đủ để chứng minh game là nghệ thuật...:-?
 

thich_xem_phim

Active Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

Cảm xúc trong game mà 1 số bạn đề cập là cảm xúc xuất phát từ thắng thua. Còn cảm xúc có được khi thưởng thức các sản phẩm nghệ thuật là cảm xúc xuất phát từ sự đồng cảm và thấu hiểu. Chẳng hạn trong phim ảnh chúng ta xúc động về 1 tình yêu bị ngăn cấm trong Adjustment Bureau, về sự đấu tranh nội tâm dằn xé trong Black Swan, về tình đồng chí trong Fast Five, về tình cha con, huynh đệ trong Kungfu Panda, về tình người dưới hình dạng máy móc trong Transformers, về sự mặc cảm khi bị phân biệt đối xử trong X-Men… Liệu rằng bạn có những cảm xúc tương tự với các nhân vật trong game không hay tất cả đều là thắng thua?
 

jacobi_vt

New Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

Tui nghĩ game chưa đạt tới đẳng cấp nghệ thuật để được xếp thứ 8. Khi nghe 1 bản nhạc, đọc 1 bài thơ, nhìn 1 bức tranh, ngắm 1 công trình kiến trúc hay 1 bức tượng điêu khắc, thưởng ngoạn 1 vở múa, xem 1 bộ phim xong thì chúng có thể gợi lên trong ta những rung động về 1 kiếp người, những trăn trở về cuộc đời, những triết lí nhân sinh… Game hình như chưa đem lại cho người chơi được những thứ đó.

Trước tiên em xin lỗi vì đã làm topic của bác bị lạc đề^:)^

Nhưng nhân mọi người đang bàn tán sôi nổi, em cũng xin biện hộ cho Game một chút xíu.
Đúng là Game chưa đạt tới tầm nghệ thuật, nhưng "chưa" chứ không phải là không thể. Cũng như ý kiến của bác về phim là sự tổng hợp, Game cũng có những điều tương tự.

- Thế giới trong Game được xây dựng vô cùng công phu. Có thể nó là hình ảnh tái hiện lại của New York (GTA), của Floren (AC2), của những chiến trường (MW, BC) hay là một thế giới được xây dựng hoàn toàn bằng trí tưởng tượng của các nhà làm Game. Và cùng với công nghệ, những hình ảnh đó càng ngày càng đẹp, càng thật với những hiệu ứng tuyệt vời. Đứng ngắm cảnh hoàng hôn trong GTA IV thực sự có thể làm bạn bâng khuâng như khi nhìn hoàng hôn thật vậy (có lẽ chỉ thiếu gió và hương trời). Theo em, những nhà thiết kế Game thực sự là những họa sĩ, kiến trúc sư tuyệt vời của thế giới số.

- Game vỗn sinh ra để giải trí, cũng như hoạt hình vậy. Nhưng những bộ phim hoạt hình ngày càng nói được nhiều hơn, ý nghĩa, nhân văn hơn. Game cũng không nằm ngoài xu thế đó, có thể thấy rõ rệt nhất là tựa game GTA. GTA I, II, III, san thực sự là những game khá bạo lực, kích động bởi sự tự do của nhân vật. Nó bị cấm với trẻ em, và vài nơi trên thế giới. Nhưng với GTA IV, Rockstar đã đem lại một sự khác biệt, vẫn bạo lực nhưng game là một câu chuyện dài. Một anh chàng cựu quân nhân sang Mỹ, đến Liberty City để tìm những giấc mơ Mỹ, tham gia vào xã hội đen... Câu chuyện trở nên gai góc hơn nhiều khi bạn phải đối mặt với những tình huống éo le, người yêu bị chết, lựa chọn giết hay không giết kẻ phản bội... hay trong bản DLC, nhân vật chính chỉ ngủ ngồi, một hình ảnh hao hao Leon. Và không chỉ GTA, rất nhiều tựa game sở hữu cho mình những cốt truyện hoành tráng, chặt chẽ, bất ngờ, xuyên suốt nhiều phần như những bộ phim với vô vàn tình huống để người chơi tự quyết định (God of War, Prototype, Darksider, Assansid Creed, The Witcher, Fable...). Vậy phải chăng Game đang đi tìm giá trị nhân văn cho chính mình và theo cách thể hiện của riêng mình.

- Âm nhạc trong Game cũng đã được chú trọng rất nhiều, lại là GTA với việc phát hành album các bài hát trong Game. Final Fantasy với những bài hát gắn liền với tên tuổi. Shogun 2 cũng được chăm chút để đem lại một không khí chiến trường đặc trưng của Nhật Bản.

- Cảm giác mà Game đem lại cũng đã được cải thiện rất nhiều, không phải chỉ đơn giản là vui vẻ khi phá đảo như Contra, Kage nữa. Game bây giờ luôn có một kết thúc đủ khiến người chơi mất thời gian bồi hồi, ngẫm nghĩ, tiếc nuối. Gần đây nhất khi kết thúc Darksider, phải nói là em bần thần hằn vì tiếc. Vậy là kết thúc 1 tuần phiêu lưu, chiến đấu, nhặt nhạnh, phải xa con ngựa quý, rồi tất cả đối thủ nữa chứ, ngồi một lúc ngẫm nghĩ lại toàn bộ kết cục, những chuyện đã trải qua. Cảm giác rất thú vị, cũng hưng phấn như xem xong một bộ phim vậy. Thêm một chút là xem vài bộ phim chiến tranh rồi nhưng Modern Warface mới là lần đầu tiên em cảm nhận chiến trường khốc liệt như thế nào. Đứng trên đồi cao nhìn xuống, chẳng kịp xem đâu là bạn, địch, không thể biết quân địch ở những đâu và liên tục ăn đạn. Cảm giác là một xạ thủ cũng khác hẳn như chỉ cổ vũ khi xem phim. Xây dựng một nhân vật với những lựa chọn tình huống, hướng đi và thu về kết quả tùy theo đường ác hay thiện cũng là một xu hướng của nhiều tựa Game.

- Rất nhiều phim bom tấn gần đây đều kèm một bản Game ăn theo. Điều đó chứng tỏ mọi người không những xem phim mà họ còn muốn tham gia, sánh vai cùng các nhân vật, ảnh hưởng đến cốt truyện theo cá nhân mỗi người. Chỉ tiếc là vì ăn theo nên ý tưởng, thực hiện còn nhiều thiếu sót, chưa thoát ra được cái bóng của bộ phim.

- Với sự đầu tư rất nhiều và là một ngành kiếm ra tiền. Với những tiến bộ về hình ảnh, đồ họa, công nghệ mới đáng mong chờ như Bad Company 3, L.A Noire... Với một sự chú trọng thật sự đến cốt truyện của các nhà làm Game, chăm chút đến trải nghiệm của Game thủ, cùng với những ý tưởng táo bạo. Game đầy đủ tiềm năng để trở thành một loại hình nghệ thuật, sánh ngang với phim ảnh vậy. Dù vậy vẫn cần rất nhiều thời gian để Game đạt được điều đó.

Xin hết và xin cảm ơn bác thich_xem_phim đã cho mượn đất:D. Mọi người trở lại với chủ đề của bác ấy đi. Hóng cao nhân.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

jacobi_vt

New Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

Cảm xúc trong game mà 1 số bạn đề cập là cảm xúc xuất phát từ thắng thua. Còn cảm xúc có được khi thưởng thức các sản phẩm nghệ thuật là cảm xúc xuất phát từ sự đồng cảm và thấu hiểu. Chẳng hạn trong phim ảnh chúng ta xúc động về 1 tình yêu bị ngăn cấm trong Adjustment Bureau, về sự đấu tranh nội tâm dằn xé trong Black Swan, về tình đồng chí trong Fast Five, về tình cha con, huynh đệ trong Kungfu Panda, về tình người dưới hình dạng máy móc trong Transformers, về sự mặc cảm khi bị phân biệt đối xử trong X-Men… Liệu rằng bạn có những cảm xúc tương tự với các nhân vật trong game không hay tất cả đều là thắng thua?

Chắc bác chưa chơi nhiều Game, cũng có nhiều tình huống hay lắm mà: Đi trả thù người cha đã đem lại bao đau khổ cho mình (God of War). Là một kẻ đột biến đứng giữa hai phe quân đội và Zombie (Prototype). Một cao bồi không thoát được quá khứ và kẻ thù để sống yên ổn cùng vợ con (Red Dead Redemption)... Nói thật là em không có console để chơi, nên không rõ có đúng không, đọc loáng thoáng thấy thế. Bác nào chơi rồi bổ xung hộ em.

Mòn mỏi chờ L.A Noire, Red Dead Redemption lên PC.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

rongcanlc

Well-Known Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

khi mình chơi xong Call of Duty 1 ,khi leo lên nóc tòa hòa quốc hội Đức quốc xã ,ngắm lại khung cảnh đổ nát ,khói lửa bên dưới ,nghĩ lại những chiến trường đã trải qua trong game ,để có được 1 hành động vẫy cở trên nóc nhà đơn giản này đã có biết bao nhiêu đồng đội mình hy sinh vì tổ quốc ,điều đó thật xúc động biết bao ,nhất là trong trận stalingrad ,khi người chỉ huy gọi nước Nga là motherland = đất mẹ
những cảm xúc đó xem qua nhiều phim về thế chiến thứ 2 tôi chưa cảm nhận hết được ,chỉ khi vào trong game ,xuyên qua làn đạn quân thù để tiến lên ,biết hy sinh mất mát là thế nào mới biết yêu quý hòa bình được
 

sieulong

Well-Known Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

khà khà ... topic rất hay bị lạc đề 100% vì đề tài GAME, vậy cho mình góp chút gió... làm cho loãng topic luôn khà khà...

mình đem 1 Serie Game cổ điển làm ví dụ: Final Fantasy cách đây khoảng 10 năm... để thấy Game ăn sâu vào trong đầu người khác như thế nào

1. so với điện ảnh, không chừng game còn được nhiều nhiều Fan hâm mộ hơn. Công nghiệp GAME đem doanh thu chắc cũng không thua công nghiệp Điện ảnh bao nhiêu...
2. Có những khoảnh khắc trong game làm người chơi "suôt đời không quên", không thua kém gì những khoảnh khắc "nghệ thuật" trong điện ảnh... ví dụ: Final fatasy 8, Squall giải cứu Rinoa trên tàu không gian
3. Âm nhạc, có những người chơi đi chơi lại Final Fantasy 8 ... chỉ vì để được nghe bài hát "Eyes on me" vào khúc giải cứu Rinoa.
4. Cốt truyện... FF7 một cốt truyện hay "vô tiền khoán hậu"
5. Hình ảnh: Đồ họa dành cho game ngày càng cao, chẳng ai mua card Ati hd 6990 crossfire để coi Bluray đâu ^^. vào thời điểm 2001 2002, đoạn phim giới thiệu trong FF đủ đề khiến các bạn yêu phim nhìn ngẩn ngơ và hâm mộ.
6. Hâm mộ cuồng nhiệt ^^. Mình có người bạn đi coi Avatar 3D ngoài rạp 4 lần. Mình mắng nó là khùng, rãnh rỗi không gì làm. Mình chơi FF8 từ năm 2001-2002 đến giờ là hơn 10 lần. Và xung quanh mình, có những người bạn "ôm" FF8 suốt 1 năm trời, chơi đi chơi lại, tìm ra hết bí mật thì thôi. Một bộ phim "xuất sắc" kéo dài khoảng 2 tiếng, bạn cho rằng trong cuộc sống của bạn bạn xem nó được bao nhiêu lần???? Nhưng gane FF8 mình chơi mỗi lần chơi là 200 tiếng đến 300 tiếng. và mịnh đã chơi nó khoảng khảong 10 lần.

Bỏ yếu tố "nghệ thuật" qua một bên, mình cho là GAME và FILM thật khó biết ai được yêu chuộng hơn. Nhưng mà cá nhân mình cho là GAME có tính giải trí rất cao nhưng chưa thể được gọi là nghệ thuật.

khà khà lần nữa xin lỗi anh chủ Topic
 

sieulong

Well-Known Member
Ðề: Hỏi thế gian phim ảnh là gì mà khiến ta "hoan lạc thú, biệt ly sầu"?

- Rất nhiều phim bom tấn gần đây đều kèm một bản Game ăn theo. Điều đó chứng tỏ mọi người không những xem phim mà họ còn muốn tham gia, sánh vai cùng các nhân vật, ảnh hưởng đến cốt truyện theo cá nhân mỗi người. Chỉ tiếc là vì ăn theo nên ý tưởng, thực hiện còn nhiều thiếu sót, chưa thoát ra được cái bóng của bộ phim.

ấy da. bạn viết dang rất hay, sao lại dùng 1 câu gây mất đoàn kết thế này :)) đưa 1 ví dụ thấy có game trước rồi mới có phim nhé "final fantasy children advent"
nói sâu xa hơn một xíu... Phim hay thì cũng phải có kịch bản tốt mới được... kịch bản lấy ở đâu ra? sách, tiểu thuyết..v..v... thế có gọi Harry Potter ăn theo Tiểu thuyết không vậy??? cho nên mình thấy chữ "game ăn theo" là hơi nặng nề
 
Bên trên