Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

lengockhanhi

Film critic
efin715l.jpg



Có vẻ hơi kì cục khi Nhi so sánh giữa thú vui phim ảnh và các tôn giáo, như trong bài hôm nay, nhưng thực sự nếu bạn đam mê phim ảnh đến một mức độ cao, và đặt phim ảnh vào một vị trí quan trọng trong cuộc sống thì bạn sẽ thấy giữa hai khái niệm: Xem phim và tu hành 1 tôn giáo có nhiều điểm rất gần gũi. Cũng như tôn giáo, xem phim ảnh là một hình thức giao tiếp giữa tâm hồn con người và một thế giới khác, tiếp nhận những thông điệp và bị ảnh hưởng sâu sắc bởi chúng. Bạn có thể thấy hoan lạc, bình yên trong bộ phim, thư giãn đầu óc và sau khi xem xong bạn sẽ có sự thay đổi về quan niệm sống và hành vi. Cũng như tôn giáo, điện ảnh cho thế gian những thần tượng, những khuôn mặt và những nhân vật mà khán giả tôn thờ, hâm mộ. Cũng như các vị thánh, những thần tượng này bất tử và vượt ra khỏi thời gian. Và cũng như cách thờ phượng trong tôn giáo, điện ảnh cũng đến với mọi nhà, trong mỗi gia đình và mở rộng cửa với mọi người tại các thánh đường, là những rạp cinema. Nhi sẽ bàn về sự khác biệt giữa hai cách ‘tu hành’ của tín đồ cinephile, tu tại gia với dàn home cinema của mình, hay thăm viếng thánh đường theo định kì ?

Nếu đến thăm nhà ai đó có đạo, chúng ta sẽ thấy trong nhà có đầy đủ góc riêng để thờ phượng và sinh hoạt tâm linh, dù nhà nghèo hay nhà giàu, đạo Phật hay Thiên Chúa, họ cũng bày bàn thờ, kinh sách, ảnh tượng, nhang đèn, và họ cầu nguyện, tụng niệm trong không gian nhỏ bé đó. Đối với 1 tín đồ cinephile thì góc xem phim của họ cũng thực sự thiêng liêng, họ sẽ không tiếc công sức để khuân về nhà những thứ tốt nhất, độc đáo nhất, đẹp nhất trang bị cho phòng xem phim của mình, như màn hình, máy chiếu, ampli, loa, đầu dĩa, ghế ngồi, poster… Một dàn home cinema đối với dân cinephile cũng quan trọng như một bàn thờ vậy.

Khác với home cinema, rạp cinema thực sự lại là một chốn công cộng. Dân ghiền xem phim luôn đều đặn đến rạp cinema định kì hàng tuần hay hàng tháng không khác chi người có đạo đi lễ chùa hay nhà thờ. Nơi đó luôn mở rộng cửa cho mọi người, với khán phòng rộng lớn chứa rất đông người, trong đó một người không chỉ xem phim mà còn có sự giao tiếp với các tín đồ khác. Rạp cinema có tầm vóc lớn hơn, mọi thứ đều hoành tráng, vĩ đại, màn ảnh rộng, âm thanh lớn hơn và chiếu phim mới nhất. Cũng như tại thánh lễ, một buổi chiếu phim có những nghi thức, khán giả thụ động tiếp nhận, và có sự chia sẻ của cộng đồng.

Mỗi hình thức xem phim hay tu luyện tại hai nơi này có những ưu điểm và nhược điểm riêng, chúng không thể thay thế hoàn toàn cho nhau, nhưng hỗ trợ nhau trong con đường đi đến sự đam mê.

Xem phim tại nhà là hình thức tiếp cận phim ảnh chủ động, dễ chịu nhất, sâu nhất, gần gũi nhất, trước hết nó diễn ra trong tinh thần tự chủ, độc lập, của riêng cá nhân bạn. Bạn hoàn toàn chủ động về thời gian, và sở thích của mình. Bạn xem phim lúc nào bạn muốn, trong một góc riêng, không có ai nhìn ngó bạn cười sặc sụa hay rơi nước mắt trong bộ phim. Bạn có thể tạm dừng bộ phim và quay trở lại sau đó, bạn có thể xem đi xem lại nhiều lần 1 cảnh hay cho qua nhanh nếu phim hơi chậm và chán. Đó là tiếp cận theo chiều sâu, mà khi xem tại rạp bạn không làm được. Khác với xem phim tại rạp, bạn không cần phải vừa xem phim vừa câu nệ những qui tắc ứng xử cộng đồng, bạn có thể ăn, uống, mặc quần áo gì cũng được, làm bất cứ thứ gì bạn muốn, và bộ phim đó là của riêng bạn, phục vụ 1 mình bạn. Bạn tự phục vụ mình mọi thứ, từ chọn phim, đưa vào máy, và tự mình mở TV, tắt đèn, tự mình nhấn nút cho máy chiếu phim và cũng tự mình tắt máy. Nhi không bao giờ quên được kỉ niệm của tuổi thơ, mà mỗi bộ phim mình xem tại nhà đều gắn liền với một hoàn cảnh, một cảm xúc, một hình ảnh nào đó. Khi xem rạp, bạn sẽ không có nhiều kỉ niệm đến vậy đâu, vì rạp chiếu luôn là căn phòng tối đóng kín, còn ở nhà bạn thì khác. Nhi nhớ bộ phim Aliens mình xem trong một buổi chiều mưa rả rích ngoài song cửa, trong một ngày cuối hè khi mẹ vắng nhà, Nhi nhớ những bộ phim Nhi xem trong căn phòng nhỏ của mình, vào những đêm mát mẻ, những món ăn vặt dễ thương và bộ lông con mèo yêu quí của mình đang kêu gừ gừ trong lòng. Đó là cách bạn gắn bộ phim với cuộc đời của riêng mình.

Tuy nhiên, cũng như trong tôn giáo, việc tu tại gia không bao giờ thay thế được cho cách hành đạo tại giáo đường, vì chỉ ở thánh đường những thông điệp tôn giáo mới có đủ tất cả những vẻ đẹp của nó. Không phải đơn giản vì bức tượng Phật bà ở chùa hay chúa Jesus trên cung thánh to tát hơn, vĩ đại hơn bức tượng ở nhà bạn, mà vì không gian ở nhà thờ hay chùa có sự kết hợp tinh tế, hoàn hảo nhất về mỹ thuật, tâm linh và tinh thần của tôn giáo. Phim ở rạp chiếu có một vẻ đẹp không gì thay thế được. Hình ảnh trên màn hình LCD không bao giờ có một độ trong suốt, màu sắc không thể quyến rũ và sâu bằng hình ảnh chiếu lên màn chiếu trong rạp. Ánh đèn của máy chiếu màu trắng vàng, ấm, tự nhiên như sắc nắng, màu sắc của phim cellulose giống như bạn quan sát cảnh vật qua một ô cửa sổ, tự nhiên và có chiều sâu, bạn sẽ tưởng chừng hình ảnh đó có thật phía sau màn ảnh chỉ cách một lớp kính mà thôi. Màu đen hoàn toàn tự nhiên, sắc vàng của ngọn lửa ấm áp. Những vết xước trên phim và bóng mờ, nhòe ở góc màn hình cũng đẹp như lớp sơn trên một bức tranh cổ xưa, vẻ đẹp hoàn hảo của sự không hoàn hào. Vẻ đẹp đó không bao giờ bạn có thể xem được tại nhà.

Cũng như tại thánh lễ, phim chiếu rạp theo những nghi thức và bạn phải thụ động chờ đợi từng bước, từ khi vào chỗ ngồi, nhìn khán phòng tràn ngập ánh sáng trên đầu, đến khi ánh sáng ấy dịu đi dần dần và tàn lụi, cảm giác sung sướng hạnh phúc lúc đèn tắt trong rạp không thể có được ở nơi khác, vì nó là sự đáp ứng sự chờ đợi, tò mò bằng niềm vui thỏa mãn. Sẽ có trailer những phim sắp chiếu, rồi vào phim, và bạn bắt buộc phải ngồi xem hết phim mà không thể can thiệp cho phim đi nhanh hơn theo ý mình, bạn sẽ nhận được thông điệp trung thành với ý đồ của đạo diễn. Và phim hết, đèn sáng, mọi người kéo nhau ra về bàn tán xôn xao.

Đã nhiều lần Nhi thực sự thăng hoa cảm xúc cùng với hàng trăm người quanh mình khi bộ phim kết thúc, cảm giác đó thực sự phấn khích, không thua gì tiếng hò reo trên sân bóng đá hay trong nột phiên tòa. Nhi nhớ lúc xem phim The Hill have Eyes, cảnh anh chàng vai chính hạ gục tên quái nhân bằng chiếc búa, cả khán phòng rú lên như man dại, âm thanh cộng hưởng với tiếng kèn trong phim tạo ra cảm giác vô cùng kì lạ, Nhi nghĩ ngày xưa trò giác đấu cũng chỉ đến thế này là cùng. Tương tự, điệu nhạc kết thúc phim The Dark Knight được đệm bằng từng tràng pháo tay tán thưởng của tất cả khán giả, họ vỗ tay nhiệt liệt, reo hò, huýt sáo vô cùng hứng khởi. Những tràng pháo tay đó cũng đã vang lên trong phim Black Swan, Inception, khen ngợi bộ phim, và Nhi là một trong số khán giả đó. Hiệu ứng cộng đồng này chỉ có thể đến với bạn một lần trong đời, và tại rạp cinema.

Để kết luận, Nhi muốn nhắc lại là, hai cách thức tiếp cận phim ảnh, tu tại gia hay viếng thánh đường cinema đều có những lợi ích riêng, cả hai bổ sung cho nhau để đưa bạn đến với niềm đam mê. Nhi mong là các bạn có dàn homecinema dù hiện đại thoải mái đến đâu, cũng nên đến rạp xem phim khi có thời gian. Chúc các bạn xem phim thật vui.
 

minhtranquang55

New Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

Bài hay lắm.
Đồng ý, rạp chiếu là thánh đường của dân cinephile. Như sân vận động là thánh đường túc cầu giáo.
nhưng gốc nhà cũng có cái hay của nó, trong khi dẫn cả nhà đi xem cinema, tốn ít nhất vài trăm ngàn, phải quần áo chỉnh tề hoặc tối thiểu phải có cái áo, gửi xe, hơi chen lấn đông đúc nếu film hay.
Còn ở nhà, cứ xà lỏn ở trần, miệng xỉa răn vì mới cơm xông, vừa xem vừa nằm, cả nhà quây quần vưa xem vừa bình cười hỉ hả mà ở rạp không thể làm được. Nhưng chỉ xem được film không còn là thời sự nóng bỏng, phải sau vài tháng nếu muốn xem bản "đẹp" không có bóng kháng giả qua lại.
 

dualshock

Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

Bạn viết hay quá . Rất đúng cảm xúc ! Thanks !
 
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

Thanks Nhi! Riêng Raymond, Raymond vẫn thích xem ở nhà. Ở nhà Raymond cảm nhận phim sâu sắc hơn, sâu hơn nhiều so với ngoài rạp. Lý do là ngoài rạp mình sẽ gặp vô số những người mà Raymond cho là "Đạo ăn theo". Nghe người ta kháo nhau phim này hay cũng rủ nhau ra rạp xem, gặp những phim tâm lý phức tạp, không hiểu thì lên tiếng chê bai này nọ. Hoặc bình luận vô thưởng vô phạt nghe chói lổ tai lắm. Các tín đồ cinephile trong diễn đàn này khá đông đảo nhưng lực lượng không thấm vào đâu so với các lực lượng "đạo theo" kia. Thôi! Ở nhà xem phim, gặp phim hay quá thì lên đây chia sẽ cảm xúc với những người đam mê điện ảnh thực sự còn hay hơn.

P/S: Đây là ý kiến riêng. Không nhằm vào bất cứ một ai.
 

davy_hdw

Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

Thêm một bài viết không thể tuyệt vời hơn, hâm mộ bạn Nhi quá!! :x:x:x
 

dotu

Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

1Coi rạp đòi hỏi người xem kha khá để có thể thưởng thức trọn vẹn nội dung phim. 2Chỉ mới xem 2D và 3D ỡ Galaxy nhưng tui nghĩ chất lượng rạp Vn ko cao khoản hình ảnh. 3Để xem phim bạn phải có chút máu người Anh trong người để tồn tại giữa "chiến trường". 4thuận tiện nếu kết hợp hoạt động khác. 5

1Home khỏi nói cũng rõ hiện nay HD đồng nghĩa với rip. 2Khong gian phim ko có. 3Cố định. 4Đợi. 5
 

thogaubien

New Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

Xem phim ngoài rạp toàn bị cắt (kiểm duyệt) thôi. Mấy cảnh đánh đấm và... sau khi hôn, trước khi ngủ dậy bị cắt sạch. Nhiều lúc chả hiểu gì cả, về xem quách hd cho nó lành.
 
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

Công nhận với chị Nhi...em đi xem phim ngoài rạp chỉ thích nhất lúc kết thúc một bộ phim hay, mọi người ko ai bảo ai đồng loạt đứng dậy vỗ tay rào rào rất thú vị...như em thì là hôm xem Avartar, Transformer II, với Inception
 

bugger

New Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

Bài viết thật là thú vị!
Cứ như là món thịt chó ấy các bác ạ, phải đến ngồi quán mới sướng, nó có không khí quán xá, còn mua về nhậu ở nhà thì ...
 

dvthanhtam

New Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

Thanks Nhi! Riêng Raymond, Raymond vẫn thích xem ở nhà. Ở nhà Raymond cảm nhận phim sâu sắc hơn, sâu hơn nhiều so với ngoài rạp. Lý do là ngoài rạp mình sẽ gặp vô số những người mà Raymond cho là "Đạo ăn theo". Nghe người ta kháo nhau phim này hay cũng rủ nhau ra rạp xem, gặp những phim tâm lý phức tạp, không hiểu thì lên tiếng chê bai này nọ. Hoặc bình luận vô thưởng vô phạt nghe chói lổ tai lắm. Các tín đồ cinephile trong diễn đàn này khá đông đảo nhưng lực lượng không thấm vào đâu so với các lực lượng "đạo theo" kia. Thôi! Ở nhà xem phim, gặp phim hay quá thì lên đây chia sẽ cảm xúc với những người đam mê điện ảnh thực sự còn hay hơn.
Chú raymond nói kiểu "ăn theo" thì thấy chú là 1 người thể hiện nhưng ở "nội tâm".
Vì phim thì có người khen người chê, giống như Mai Phương Thúy tui éo thích tí nào, mà chỉ thích mấy em như Ngọc Diệp, Elly, Thủy Top không lẽ nói tôi là pê đê=)).
Người ta đi xem phim rồi người ta mới "oánh giá" được phim là hay hoặc tệ. Chứ chưa coi mà đòi cảm xúc dâng trào hay chán chường thì làm sao mà được.
Là con người thì bác nên mở rộng suy nghĩ về người khác 1 tý thì sau này già cả mới dễ sống !!!

@main: mình là mình thích xem ở nhà vì được ôm ấp, được ăn nằm và đặc biệt là được pause .... nói tóm lại là được cá nhân nhiều . Nhưng lâu lâu vẫn ra rạp xem để tìm cảm giác lạ mà không bị em iu đánh. Ờh mà còn ra rạp thưởng thức phim 3d nữa :D.

Chúc diễn đàn ngày càng có nhiều bài viết như thế này.
 

kronpas

Active Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

1. Vn ko nhiều cinephile, xem dăm chục phim ở Megastar không thấy ai vỗ tay hưởng ứng phim cả, trừ phim duy nhất Dark Knight do .. nhóm mình vỗ và mọi người vỗ theo
2. Phim ở Vn bị kiểm duyệt, xem rất mất hứng.
3. Văn hóa xem phim kém. Mang trẻ con vào xem mind fuck movie, chúng nó hiểu sao nổi!? Dĩ nhiên là hỏi loạn lên, rồi đòi về etc. điên cả ruột.

thế nên nhiều khi xem ở nhà thích hơn.
 

Tống Công minh

Active Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

Xem rạp điên nhất là có những người thuộc diện văn hóa lùn, ngồi nhai bắp rang nhóp nhép, chuông điện thoại rổn rảng, thằng ngồi sau gác chân lên ghế thằng ngồi trước, chưa kể ngồi cạnh cặp nào ôm ấp cứ như đang trên giường. Mặc dù mình cũng chẳng phải diện văn hóa cao siêu gì, nhưng những thứ tối thiểu đó làm xem phim mất cả hứng thú!
 

dino

Active Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

Cảm ơn bạn đã nhắc nhở đi xem rạp vì dạo này bận bịu quá quên mất niềm đam mê xưa :D
 
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

... thì thấy chú là 1 người thể hiện nhưng ở "nội tâm"....

Không biết ý bạn như thế nào nhưng tôi nghỉ có lẽ đúng một phần. Mỗi khi xem phim là mình tập trung ghê lắm. Người nào léo nhéo xung quanh là mình cảm thấy khó chịu ngay. Do đó cũng chỉ xem được một mình.
 

canhchimtudo

New Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

theo ý kiến của tôi thì bạn Nhi nhầm hoàn toàn. Nếu đầu tư tốt và hiệu quả thì xem film ở nhà ăn đứt xem film ở rạp. Ở rạp chỉ được mỗi cái là màn chiếu to thôi chứ nếu nói về âm thanh, độ sắc nét, chất lượng hình ảnh thì ko thể bằng được ở nhà. Ở nước ngoài đi xem film ở rạp là 1 nét văn hoá và cũng là cách để xem được những bộ film mới nhất. Ở VN thì ko hẳn như vậy. Film ở rạp ko ăn được film ở nhà. Đi lấy ko khí nghỉ ngơi cuối tuần là chính thôi.
 

DanielTran

Well-Known Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

Xem phim ở nhà thích hơn, không bị ảnh hưởng bởi người người chung quanh, không mất thời gian đi đến rạp, không mất công chen lấn xếp hàng mua vé, không phải chờ đợi đúng suất chiếu, luôn có chỗ ngồi xem tốt nhất,..

Tuy nhiên xem phim tại gia có mấy hạn chế như sau:
1. Âm thanh: hiệu ứng âm thanh ở rạp rất tốt, rất ít gia đình có thể đầu tư được một dàn âm thanh tốt như cảm giác nhận được khi đến rạp.
2. Không khí: không gian trang trọng của rạp, sự cộng hưởng của khán giả, là điều không có ở rạp tại gia.
3. Tỷ lệ màn hình: là cuộc chạy đua giữa NSX phim và NSX màn hình, máy chiếu tại gia. Trước đây khi màn ảnh TV có tỷ lệ 4:3 thì rạp phim dùng tỷ lệ 16:9. Khi các màn hình LCD đã phổ cập chuẩn 16:9 thì càng ngày càng có nhiều bộ phim Ultra wide, khiến cho việc xem các bộ phim này trên màn hình LCD tại gia luôn có hai vạch đen trên dưới hạn chế lại rất khó chịu. NSX phim luôn muốn tạo ra sự khác biệt của rạp chiếu mà chỉ tại đó khán giả mới có thể thưởng thức trọn vẹn giá trị hình ảnh của bộ phim.
4. Mức độ cập nhật: hiện tại đối với người thích xem phim, hầu hết các bộ phim đình đám mới nhất thì đều đã xem qua từ lượt chiếu đầu tiên ở rạp. Để có thể xem tại gia, chỉ là các phim cũ ít nhất vài tháng. Sự hứng khởi xem một bộ phim mới nhất ở tại gia, vẫn là điều hầu như chưa thể thực hiện được. Tất nhiên vẫn còn rất nhiều phim cũ và hay mà trước đây chưa có điều kiện xem, và đó là thế mạnh của rạp tại gia. Tuy nhiên sự khó chịu khi phải chờ đợi một phim hay được phát hành bản đẹp vẫn đang tồn tại.

Tất nhiên dù thế nào, thì hay nhất vẫn là có một hệ thống home theatre và có điều kiện đi xem phim hàng tuần! Chẳng việc gì phải loại trừ một trong hai hình thức thưởng thức này, nếu bạn có điều kiện!
 

dotu

Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

Xem phim ở nhà thích hơn, không bị ảnh hưởng bởi người người chung quanh, không mất thời gian đi đến rạp, không mất công chen lấn xếp hàng mua vé, không phải chờ đợi đúng suất chiếu, luôn có chỗ ngồi xem tốt nhất,..

Tuy nhiên xem phim tại gia có mấy hạn chế như sau:
1. Âm thanh: hiệu ứng âm thanh ở rạp rất tốt, rất ít gia đình có thể đầu tư được một dàn âm thanh tốt như cảm giác nhận được khi đến rạp.
2. Không khí: không gian trang trọng của rạp, sự cộng hưởng của khán giả, là điều không có ở rạp tại gia.
3. Tỷ lệ màn hình: là cuộc chạy đua giữa NSX phim và NSX màn hình, máy chiếu tại gia. Trước đây khi màn ảnh TV có tỷ lệ 4:3 thì rạp phim dùng tỷ lệ 16:9. Khi các màn hình LCD đã phổ cập chuẩn 16:9 thì càng ngày càng có nhiều bộ phim Ultra wide, khiến cho việc xem các bộ phim này trên màn hình LCD tại gia luôn có hai vạch đen trên dưới hạn chế lại rất khó chịu. NSX phim luôn muốn tạo ra sự khác biệt của rạp chiếu mà chỉ tại đó khán giả mới có thể thưởng thức trọn vẹn giá trị hình ảnh của bộ phim.
4. Mức độ cập nhật: hiện tại đối với người thích xem phim, hầu hết các bộ phim đình đám mới nhất thì đều đã xem qua từ lượt chiếu đầu tiên ở rạp. Để có thể xem tại gia, chỉ là các phim cũ ít nhất vài tháng. Sự hứng khởi xem một bộ phim mới nhất ở tại gia, vẫn là điều hầu như chưa thể thực hiện được. Tất nhiên vẫn còn rất nhiều phim cũ và hay mà trước đây chưa có điều kiện xem, và đó là thế mạnh của rạp tại gia. Tuy nhiên sự khó chịu khi phải chờ đợi một phim hay được phát hành bản đẹp vẫn đang tồn tại.

Tất nhiên dù thế nào, thì hay nhất vẫn là có một hệ thống home theatre và có điều kiện đi xem phim hàng tuần! Chẳng việc gì phải loại trừ một trong hai hình thức thưởng thức này, nếu bạn có điều kiện!

không mất công chen lấn xếp hàng mua vé, không phải chờ đợi đúng suất chiếu
lol. cái này thì bác nhầm to. xếp hàng-theo suất là những cái "phải" mà VN còn học hỏi người ta dài dài

1. "rất ít" ở đây chỉ nội thành viên trên hdvietnam cũng cả trăm hay hơn nhiều + lơi thế luôn là trung tâm > rạp. 3D mới đúng là rát ít

3. chài, bác nên tìm hiểu thêm. chỉ cần lướt qua vài phim Blu gốc thôi là đủ
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

Lại nhắc mới nhớ...Có bác nào ở HN đã đi xem ở rạp Lý Nam Đế chưa...phải nói là cảm giác lạ luôn...
Hồi khá lâu rồi, năm trước gì đó, mình cùng 2 thằng bợn đi xem Xmen Origin ở rạp Lý Nam Đế, giá vé chỉ 25 cành. Lúc vào phòng chiếu thấy chẳng có ai, có đúng 3 thằng ngồi giữa khán phòng luôn, chờ phim lâu quá nằm lăn ra ghế rồi nhảy nhót lung tung chọn chỗ. Lúc xem phim thì sướng vô cùng vì xung quanh rộng rãi mà vắng tanh, tĩnh mịch, chỉ có mình ta và cái màn chiếu. Phòng chiếu phim thì nhìn như sân khấu hòa nhạc đc cơi nới lại, có cả mấy cái ghế ở góc khuất sau cột chống nhìn đến tức cười. Phải nói là 1 cảm giác xem phim rất thú vị (lúc đấy là 8h tối, nếu xem buổi sáng chắc ko đc yên tĩnh như thế) dù phim ở đấy update hơi chậm chiếu toàn phim cũ Mega chiếu hàng tháng giời, lại còn vừa lồng tiếng vừa phụ đề chen vào nhau hơi khó chịu 1 chút. Bác nào cứ đi thử 1 lần cho biết.
 

DanielTran

Well-Known Member
Ðề: Tín đồ điện ảnh: Tu tại gia hay tại thánh đường ?

lol. cái này thì bác nhầm to. xếp hàng-theo suất là những cái "phải" mà VN còn học hỏi người ta dài dài

1. "rất ít" ở đây chỉ nội thành viên trên hdvietnam cũng cả trăm hay hơn nhiều + lơi thế luôn là trung tâm > rạp. 3D mới đúng là rát ít

3. chài, bác nên tìm hiểu thêm. chỉ cần lướt qua vài phim Blu gốc thôi là đủ

Bạn thân mến,

1. Chen lấn hay xếp hàng là một trong hai khả năng bạn sẽ gặp khi ra rạp. Xem phim theo suất chiếu khiến bạn phải thu xếp thời gian của mình cho không bị lỡ suất. Nếu ngồi nhà, bạn không phải chen lấn, không phải xếp hàng, và suất chiếu bắt đầu bất kỳ lúc nào bạn muốn. Daniel viết như vậy không có nghĩa rằng Daniel là người thích chen lấn, hoặc thích xem phim theo kiểu thường trực của các rạp chiếu thời bao cấp. Còn khi bạn viết "xếp hàng-theo suất là những cái "phải" mà VN còn học hỏi người ta dài dài" thì lại là một vấn đề hoàn toàn khác, vấn đề ý thức văn hóa nơi công cộng. Xin phép làm rõ ý lại như vậy.

2. Rất ít hay rất nhiều cần dựa trên tương quan ước lượng, nghĩa là so với cái gì. Trong tiếng Anh, từ 2 trở lên đã là số nhiều. Vài sợi tóc trong tô phở đã là quá nhiều. Con số 100 thành viên có dàn home theatre khủng, đương nhiên là quá nhiều, so với số nhiều tối thiểu, số 2. Tuy nhiên ít hay nhiều ở đây là khi Daniel so với số khán giả đến rạp, là số người đã làm nên doanh thu 1 triệu USD cho Avatar ở VN, chẳng hạn. Xin phép làm rõ ý lại như vậy.

3. Điều thứ ba, điểm mà Daniel muốn nhấn mạnh, là "NSX phim luôn muốn tạo ra sự khác biệt của rạp chiếu mà chỉ tại đó khán giả mới có thể thưởng thức trọn vẹn giá trị hình ảnh của bộ phim" mà tỷ lệ hình ảnh là một yếu tố minh họa cho ý này. Còn xét về phim blu gốc, có 3 điểm cần đề cập:
- một là, đa số khán giả xem HD hiện nay xem phim qua ổ cứng từ các nguồn trên mạng, hơn là xem qua Blue gốc.
- hai là, ngay cả những khán giả xem blue gốc, thì đa số phim anh ấy xem cũng từ các nguồn trên mạng là chính.
- ba là, số người toàn xem phim blue gốc nhiều hơn xem phim từ nguồn mạng, là thiểu số, không đại biểu cho điều Daniel muốn nhấn mạnh ở đây.
Xin phép làm rõ ý lại như vậy.
 
Bên trên