Đánh giá Sennheiser IE60 In-ear Headphone: Thêm một lựa chọn tầm trung.

Kinzu

New Member
Review Sennheiser IE60 In-ear Headphone: Thêm một lựa chọn tầm trung.

Đầu năm 2012, Sennheiser cho ra mắt dòng tai nghe in-ear cao cấp nhất nhất của hãng: IEx0 bao gồm 2 mẫu tai nghe là Sennheiser IE60 và Sennheiser IE80 nhằm thay thế cho IE6 và IE8 đã ra đời trước đây khoảng 2 năm.

Hôm nay, mình xin chia sẻ với các bạn cảm nhận về chiêc tai nghe tầm trung: Sennheiser IE60.



1. Unbox:

Không cầu kỳ, đẳng cấp, sang trọng như người tiền nhiệm IE6, IE60 được đóng gói trong chiếc hộp trông có vẻ “nhẹ nhàng” hơn nhiều:
hop%201.jpg


hop%202.jpg


hop%203.jpg



Phụ Kiện đi kèm là rất phong phú: hộp đựng bằng kim loại và nhựa cứng cực kỳ đẹp mắt, các bộ tip cao su, kẹp dây, earhook, dụng cụ vệ sinh và sách hướng dẫn sử dụng:
phu%20kien.jpg



2. Build quality:


Ở tất cả các sản phẩm của mình, Sennheiser luôn làm rất tốt khoảng Build. Các sản phẩm càng cao cấp build càng tốt, có thể nói là vượt trội so với các hãng khác:


Housing có kích thước trung bình so với các tai nghe Dynamic Driver và được làm bằng nhựa cứng, bề mặt nhám cho cảm giác rất chắc chắn. Các đường nét hoa văn khá đẹp và sang. Có thể dễ dàng thấy được IE60 có driver được đặt nghiêng.
tai%201.jpg


tai%202.jpg


tai%204.jpg



Ký hiệu L-R được đánh dấu rõ ràng. Lỗ thoát âm khá nhỏ, có vẻ như IE60 rất dễ fit.
tai%203.jpg



Sennheiser IE60 có dây màu đen tuyền và mảnh hơn so với IE6. Các chi tiết dù là nhỏ nhất cũng được chăm chút kỹ lưỡng:
tai%205.jpg



Jack 3.5mm không mạ vàng:
tai%206.jpg



3. Sound quality:


Mình sử dụng setup như sau:


iPod Touch Gen 3 + IE60, Nguồn nhạc MP3 320kbps.


Như thường lệ, mình vẫn chọn nhạc giao hưởng để làm “món khai vị”:


- Concerto in G Minor, Op.12 No.1 RV317 - I Allegro (Vivaldi) – Sarah Chang.
1.jpg



Không gian được đẩy xa tai, rộng nhưng chiều sâu chưa tốt nên cảm giác 3D không rõ ràng. Tiếng violon hơi lùi và mịn, cho cảm giác dễ nghe nhưng không được thật. Không có nhiều điều để nói về IE60 ở bản nhạc này.


- Carmen Fantaisie – David Garrett:
2.jpg



Đoạn guitar đầu tiên khá nảy nhưng không sắc mà khá là “nhẹ nhàng” và thực sự mịn. Đoạn Violon solo cũng không mấy ấn tượng khi bị kéo lùi lại và làm mất đi cái “chất” của loại nhạc cụ này.


Từ 1:12 khi bass nổi lên và cả dàn nhạc chơi theo: không gian không được rộng và sâu, cảm giác đơn thuần chỉ là 2D. Tiếng phách nghe không rõ bởi bị lấn át bởi các nhạc cụ khác.


Bass có thể nói là “mềm” impact nhưng chưa có body rõ ràng. Có thể coi đây là cái “chất” của Senn bởi lẽ thứ bass này xuất hiện ở rất nhiều sp của Senn.


- Hotel California – Eagles:



3.jpg



Không gian có vẻ như tốt hơn so với 2 track trước. Một phần là do Track này không có quá nhiều nhạc cụ chơi cùng một thời điểm.


Bass nền chưa thực sự gọn, nhưng cũng đủ để không lấn sang mid.


- Đồi Thông Hai Mộ - Lệ Quyên:
4.jpg



Cảm giác ban đầu là giọng Lệ Quyên mềm, hơi lùi và warm hơn thường thấy. Một chất giọng dễ nghe ngay cả những đoạn luyến giọng hoặc lên cao.


Có thể nói tính “chính xác” không phải thứ mà IE60 thể hiện, thực tế là IE60 cho mid dễ nghe, luyến láy và mịn màng. Chi tiết cũng không được bộc lộ quá rõ, vì vậy IE60 càng cho cảm giác nịnh tai, khá là fun.


Bass mềm, impact nhưng hơi có đuôi và một chút lan tỏa lại có vẻ là điểm mạnh góp phần làm bài hát giàu cảm xúc hơn.


- When You say Nothing At All - Alison Krauss:
5.jpg



Tổng thể tiếng được đẩy xa tai, tạo cảm giác khá thoải mái, tiếng vỗ tay ở đâu đó xa xa cho cảm giác khá rộng.


0:50: những nốt trầm bị cộng hưởng và dội âm khá rõ, như không thoát được ra ngoài tạo cảm giác bị “tù” và lấn sang mid rất rõ, đôi khi làm lu mờ luôn cả giọng ca sĩ.


Xét riêng giọng của Alison Krauss, IE60 vẫn cho cảm giác khá “ngọt”, không hề thấy “sib”, bởi lẽ high đâu có lên đủ để bị “sib”.


- Tie Me Kangaroo Down, Sport – The Brothers Four
6.jpg



Giọng ca của 4 chàng trai được chia đều qua 2 bên tai, gần như không có điểm gì chung giữa 2 bên trái-phải về giọng hát. Không gian khá “mở” nhưng vẫn hơi thiếu một chút về chiều sâu.


Chi tiết ổn, hiss ( ở đây là do bản thu ) nghe khá rõ.


- The Meadow – Allan Taylor:
7.jpg



Trọng hát của Allan Taylor nghe khỏe và ấm nhưng không thật dày. Tiếng đàn mịn và tạo cảm giác “bao phủ” cả bản nhạc. Không gian bó hẹp, tạo cảm giác ngồi nghe trong một căn phòng nhỏ cùng với ca sĩ và cây đàn guitar ở rất gần.


- 7 Days To The Wolves – Nightwish:
8.jpg



Ấn tượng với âm bass uy lực, impact ban đầu, bass cũng xuống được khá sâu. Tiếng các nhạc cụ và giọng vocal ở dải mid bị “dính”, không tách bạch rõ ràng lắm.


Tiếng cymbal không rõ, nói chung IE60 không phải là mẫu tai nghe có thể cho tiếng kim loại gai góc, mạnh mẽ.



• Overall:


- Bass:
xuống được khá sâu, impact hơn đa số các tai nghe Sennheiser khác.


- Mid:
hơi lùi, phần low mid tương đối dày, high mid hơi thiếu. Xét chung là warm, fun và mịn.


- Treble:
lên chưa “tới”, tiếng kim loại thể hiện không ấn tượng lắm, đổi lại không bị “sib”.


- Detail:
chi tiết khá, nhưng không phơi bày hết cả “ruột gan” của bản nhạc ra. Đôi khi cho cảm giác khá nịnh tai.


- Soundstage/Imaging:
IE60 mở về chiều rộng, chiều sâu bình thường, cảm giác 3D chưa được rõ.


- Dynamic:
So với đa số tai nghe Sennheiser khác, IE60 có độ động tương đối tốt, nhất là ở dải bass, nhưng so với các chùm bên phía Grado thì còn thua khá xa.


4. Lời kết:


Xét chung, Sennheiser IE60 là một chiếc in-ear có khả năng nghe khá tạp, điểm mạnh nhất của nó chính là dải mid nghe khá nhịnh tai. Vì vậy IE60 phù hợp với những ai yêu cầu một chiếc tai nghe đa năng, hoặc yêu thích Vocal, Jazz.


Về phần p/p ( giá hiện giờ khoảng 4 triệu đồng ): liệu IE60 có phải là một chiếc headphone có p/p cao hay lại bị liệt vào hàng ngũ “Những chiếc tai nghe Overpriced”. Điều đó khó nói, bởi lẽ nó hoàn toàn phụ thuộc vào gu nhạc, vào sở thích của người nghe.
 
Bên trên