thich_xem_phim
Active Member
Tui xin được mở đầu bài viết bằng câu nói của Megatron trong Transformers 3: "Who would you be without me, Optimus?" và thay bằng câu: “Who would you be without audience, movie?”
Khán giả luôn đóng 1 vai trò quan trọng trong việc quyết định sự thành công hay thất bại của 1 bộ phim. Cho dù là phim thương mại hay phim nghệ thuật hay gì gì đó đi nữa thì chắc chắn cũng phải hướng đến 1 nhóm khán giả nhất định nào đó chứ không có chuyện 1 bộ phim làm ra chẳng để cho ai cả. Cũng giống như trong kinh doanh bạn phải biết phân khúc khách hàng mục tiêu thì 1 bộ phim trước lúc sản xuất cũng phải biết lựa chọn phân khúc khán giả cho mình và chính phản ứng của nhóm khán giả đó sẽ quyết định sự thành bại của bộ phim đó.
Chẳng hạn 1 số phim hài VN chiếu Tết chủ yếu nhắm đến các khán giả dễ tính, cần sự vui vẻ, hài hước nhảm nhảm để đi xem với bạn bè dịp lễ tết. Mặc dù có thể hội đồng giám khảo Oscar không thèm để mắt tới các bộ phim đó nhưng có hề gì khi họ đâu phải là khán giả mục tiêu, những ý kiến chê bai của họ chả chút giá trị gì. Các nhà sản xuất phim đó chỉ cần khán giả trong phân khúc mục tiêu của mình kéo nhau đi xem rần rần thì coi như phim đã thành công.
Còn những phim nghệ thuật 1 chút, triết lí 1 chút hay làm ra để tham dự các liên hoan phim thì cho dù các khán giả khác có chê bai ầm ĩ, than khó hiểu… nhưng miễn là được các khán giả khó tính khen, hội đồng giám khảo đánh giá cao thì coi như thành công mặc cho doanh thu thấp tè. Chỉ sợ mình mang tiếng làm phim nghệ thuật mà xem xong ai cũng khen, ai cũng hiểu hết thì mới nguy. Giống như định vị 1 sản phẩm ở phân khúc cao cấp mà khách hàng bình dân cứ đổ xô đi mua thì chuẩn bị thay giám đốc marketing là vừa.
Muốn làm 1 bộ phim thì phải có tiền. Cuộc đời trớ trêu ở chỗ người biết làm thì không có tiền, còn người có tiền thì không biết làm cho nên mới sinh ra khái niệm “nhà đầu tư”. Nhưng điều gì khiến các nhà đầu tư chịu bỏ ra 1 số tiền lớn cho 1 bộ phim? Đó chính là khán giả. Phim làm ra không ai xem cho dù là khán giả dễ tính hay khó tính hay hội đồng nghệ thuật thì chẳng ai chịu bỏ tiền đầu tư làm gì.
Khán giả khi xem xong họ có những bình luận, góp ý, khen chê cùng với những nhu cầu đòi hỏi đa dạng ngày càng cao cũng góp phần làm phim ảnh hay hơn, nghệ thuật hơn và sống động hơn.
Và như những phân tích của các bạn ở các bài viết khác, chính xã hội của khán giả là 1 nguồn tư liệu quý giá để hình thành nên những bộ phim xuất sắc.
Tiếp theo tui cũng xin được mượn câu nói của Joker trong The Dark Knight: "What would I do without you, Batman? You complete me.” và thay bằng câu: “What would audience do without you, movie? You complete them.”
Phim ảnh giúp con người giải trí. Nếu thiếu nó dĩ nhiên chúng ta vẫn còn các hình thức giải trí khác nhưng thật sự khó có 1 hình thức giải trí nào mà vừa giúp chúng ta thỏa mãn về nghe nhìn vừa thỏa mãn về trí óc (thư giãn lẫn tư duy) như phim ảnh.
Ngoài để giải trí phim ảnh còn có tác dụng giáo dục, hướng con người tới những điều tốt đẹp thông qua các thông điệp lồng ghép trong phim. Dĩ nhiên không có phim ảnh chúng ta vẫn còn các hình thức giáo dục khác như nghe giảng, đọc sách… nhưng theo 1 nghiên cứu nếu chỉ nghe giảng khả năng nhớ được là 5%, đọc nhớ được 10%, còn nghe và nhìn cùng lúc nhớ được 20%. Như vậy rõ ràng là giáo dục thông qua phim ảnh dễ thấm hơn, dễ đi vào lòng người hơn. Chưa kể xem phim cũng là 1 hình thức trau dồi ngoại ngữ rất tốt.
Nếu không có phim ảnh thì chắc không có khái niệm HD movie, không có những diễn đàn như HDVietNam và như vậy chúng ta sẽ chẳng có dịp làm quen với nhau để cùng thảo luận chia sẻ những góc nhìn thú vị về cuộc sống qua phim ảnh.
Và cuối cùng nếu không có phim ảnh thì tui chẳng thể viết được 1 bài như thế này.
Khán giả luôn đóng 1 vai trò quan trọng trong việc quyết định sự thành công hay thất bại của 1 bộ phim. Cho dù là phim thương mại hay phim nghệ thuật hay gì gì đó đi nữa thì chắc chắn cũng phải hướng đến 1 nhóm khán giả nhất định nào đó chứ không có chuyện 1 bộ phim làm ra chẳng để cho ai cả. Cũng giống như trong kinh doanh bạn phải biết phân khúc khách hàng mục tiêu thì 1 bộ phim trước lúc sản xuất cũng phải biết lựa chọn phân khúc khán giả cho mình và chính phản ứng của nhóm khán giả đó sẽ quyết định sự thành bại của bộ phim đó.
Chẳng hạn 1 số phim hài VN chiếu Tết chủ yếu nhắm đến các khán giả dễ tính, cần sự vui vẻ, hài hước nhảm nhảm để đi xem với bạn bè dịp lễ tết. Mặc dù có thể hội đồng giám khảo Oscar không thèm để mắt tới các bộ phim đó nhưng có hề gì khi họ đâu phải là khán giả mục tiêu, những ý kiến chê bai của họ chả chút giá trị gì. Các nhà sản xuất phim đó chỉ cần khán giả trong phân khúc mục tiêu của mình kéo nhau đi xem rần rần thì coi như phim đã thành công.
Còn những phim nghệ thuật 1 chút, triết lí 1 chút hay làm ra để tham dự các liên hoan phim thì cho dù các khán giả khác có chê bai ầm ĩ, than khó hiểu… nhưng miễn là được các khán giả khó tính khen, hội đồng giám khảo đánh giá cao thì coi như thành công mặc cho doanh thu thấp tè. Chỉ sợ mình mang tiếng làm phim nghệ thuật mà xem xong ai cũng khen, ai cũng hiểu hết thì mới nguy. Giống như định vị 1 sản phẩm ở phân khúc cao cấp mà khách hàng bình dân cứ đổ xô đi mua thì chuẩn bị thay giám đốc marketing là vừa.
Muốn làm 1 bộ phim thì phải có tiền. Cuộc đời trớ trêu ở chỗ người biết làm thì không có tiền, còn người có tiền thì không biết làm cho nên mới sinh ra khái niệm “nhà đầu tư”. Nhưng điều gì khiến các nhà đầu tư chịu bỏ ra 1 số tiền lớn cho 1 bộ phim? Đó chính là khán giả. Phim làm ra không ai xem cho dù là khán giả dễ tính hay khó tính hay hội đồng nghệ thuật thì chẳng ai chịu bỏ tiền đầu tư làm gì.
Khán giả khi xem xong họ có những bình luận, góp ý, khen chê cùng với những nhu cầu đòi hỏi đa dạng ngày càng cao cũng góp phần làm phim ảnh hay hơn, nghệ thuật hơn và sống động hơn.
Và như những phân tích của các bạn ở các bài viết khác, chính xã hội của khán giả là 1 nguồn tư liệu quý giá để hình thành nên những bộ phim xuất sắc.
Tiếp theo tui cũng xin được mượn câu nói của Joker trong The Dark Knight: "What would I do without you, Batman? You complete me.” và thay bằng câu: “What would audience do without you, movie? You complete them.”
Phim ảnh giúp con người giải trí. Nếu thiếu nó dĩ nhiên chúng ta vẫn còn các hình thức giải trí khác nhưng thật sự khó có 1 hình thức giải trí nào mà vừa giúp chúng ta thỏa mãn về nghe nhìn vừa thỏa mãn về trí óc (thư giãn lẫn tư duy) như phim ảnh.
Ngoài để giải trí phim ảnh còn có tác dụng giáo dục, hướng con người tới những điều tốt đẹp thông qua các thông điệp lồng ghép trong phim. Dĩ nhiên không có phim ảnh chúng ta vẫn còn các hình thức giáo dục khác như nghe giảng, đọc sách… nhưng theo 1 nghiên cứu nếu chỉ nghe giảng khả năng nhớ được là 5%, đọc nhớ được 10%, còn nghe và nhìn cùng lúc nhớ được 20%. Như vậy rõ ràng là giáo dục thông qua phim ảnh dễ thấm hơn, dễ đi vào lòng người hơn. Chưa kể xem phim cũng là 1 hình thức trau dồi ngoại ngữ rất tốt.
Nếu không có phim ảnh thì chắc không có khái niệm HD movie, không có những diễn đàn như HDVietNam và như vậy chúng ta sẽ chẳng có dịp làm quen với nhau để cùng thảo luận chia sẻ những góc nhìn thú vị về cuộc sống qua phim ảnh.
Và cuối cùng nếu không có phim ảnh thì tui chẳng thể viết được 1 bài như thế này.
Chỉnh sửa lần cuối: