Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

lengockhanhi

Film critic
generosity-png.png


Tuần rồi Nhi đọc một số bài bình luận phim của các bạn trên này, thấy buồn nhiều hơn vui, thứ nhất là chưa bao giờ có nhiều ý kiến chê phim dở như vậy, kể cả những ý kiến hết sức hời hợt vô lý, sau nữa là các bạn lao vào tranh cãi với nhau, nhiều khi bằng những lời không nhã nhặn, thậm chí hằn học để bảo vệ cho ý kiến của mình về bộ phim. Nhi viết bài này, như bao bài khác Nhi từng viết, không phải để tự tôn về cái tôi của mình, nhưng Nhi mong sau khi đọc nó các bạn có thể suy nghĩ lại và thay đổi cách cảm nhận phim của mình.

Nhi từng nói, quan điểm của Nhi là phim ảnh phục vụ con người, và chúng ta đi xem phim là để chăm sóc chính mình, yêu thương chính bản thân mình. Xem một bộ phim hay, tâm hồn bạn thấy hứng khởi, vui tươi giải tỏa căng thẳng cuộc sống, hơn nữa bạn còn có thể cảm nhận được nhiều tình cảm tốt đẹp, bồi dưỡng nhân cách để sống tốt hơn. Còn một phim làm bạn khó chịu, bực tức và chán nản thì thật là tệ, vì chính tâm hồn của bạn phải chịu đựng những cảm xúc tiêu cực đó. Lời chê bai, phê phán một bộ phim sẽ không làm thiệt hại gì cho bộ phim cả. Nhà phát hành và làm phim sẽ không mất gì cả, nhưng lời chê đó đã tiềm ẩn sự thiệt thòi và mất mát của chính khán giả. Mất thời gian, mất niềm vui, mất cảm hứng... Vì lẽ đó, Nhi lên tiếng ở đây không phải để bênh vực cho bộ phim mà vì sự quan tâm yêu thương những khán giả đó. Họ thật đáng thương.

Các bạn ít khi thấy Nhi tức giận và cực đoan như lúc Nhi phê phán đả kích phim tàu. Thực ra trong việc thưởng thức phim ảnh, Nhi là 1 khán giả hết sức rộng lượng. Trước khi xem 1 phim, bao giờ Nhi cũng tự chuẩn bị bản thân mình, từ tâm hồn, tư tưởng đến tâm trạng, để có thể cảm nhận tốt nhất bộ phim đó. Nếu hôm đó tâm trạng Nhi không tốt, Nhi sẽ không xem phim nào cả. Những cảm giác sau khi xem phim, bao giờ Nhi cũng tự vấn lại chính mình, tự xét mình trước khi đổ trách nhiệm lên đầu diễn viên hay đạo diễn. Cuối cùng, khi Nhi phân tích bộ phim, bao giờ Nhi cũng cân bằng bù trừ những điểm tốt và nhược điểm của bộ phim đó. Nhi có thể thông cảm cho mọi phong cách, tư tưởng trong phim, dù bộ phim có phản cảm, có thuộc loại porno, kinh dị, bạo lực, nhảm nhí đến đâu Nhi cũng cố gắng đào bới trong đó để tìm ra một thông điệp có ý nghĩa. Lý do Nhi đả kích phim Tàu là rất dị ứng với chuyện lợi dụng nghệ thuật để dối trá, phục vụ cho mục đích chính trị cách trắng trợn. Chí có điều đó là Nhi không thể tha thứ, còn lại mọi điều Nhi đều có thể chấp nhận và thông cảm.

Các bạn biết không, phim ảnh chính là hình ảnh phản chiếu của nhân loại, con người làm ra phim theo hình ảnh của chính mình. Mỗi khi bạn xem 1 phim, bạn mở 1 cánh cửa sổ nhìn đến 1 mặt nào đó của cuộc sống nhân sinh, hay nhìn vào một tấm gương và thấy hình bóng mình trong đó. Vấn đề là, không phải ai cũng có tầm mắt, chiều cao đủ để nhìn thấu qua cánh cửa hay tấm gương đó. Trong đầu của các bạn và cả của Nhi, có một bộ lọc chỉ cho phép bạn nhìn thấy những gì nó lọc được, và bỏ qua những thông tin khác. Bộ lọc đó hình thành bởi 2 phần, một phần là bản năng gốc của loài người, nhưng còn 1 phần khác quan trọng hơn, là kinh nghiệm sống, là những tri thức và cảm xúc mà chúng ta đã trải nghiệm, đã cảm thụ trong cuộc đời. Càng sống lâu, học rộng, hiểu nhiều, giao tiếp rộng thì bộ lọc đó càng nhạy cảm và cửa tâm hồn bạn càng dễ cảm thụ thông điệp bộ phim truyền tải.

Không phải tự nhiên mà những phim khiêu dâm, kích dục, bạo lực có thể dễ dàng thỏa mãn số đông khán giả, vì trong bản năng con người luôn sẵn sàng tiếp nhận và thích thú với những dục tính đó. Nhìn 1 cô diễn viên đẹp, khiêu gợi trên màn ảnh, tim ai cũng dễ rung động. Nhưng những thứ vô hình, như tình yêu, sự hi sinh, nỗi đau khổ... những cảm xúc, thì không phải ai cũng cảm nhận thấy. Đó là lí do có người khóc khi xem phim tâm lý tình cảm lãng mạn, nhưng cũng phim đó không ít người vô cảm, thấy nhàm chán, thậm chí chê bai phim là sến, nhảm, dở tệ...

Nhi cảm thấy mình rất may mắn, và cảm ơn cuộc đời nhiều,vì đã cho Nhi sống qua nhiều trải nghiệm, nhiều thăng trầm để Nhi có thể hiểu được phần nhiều (không phải tất cả) thông điệp của những phim Nhi xem.

Ví dụ, Nhi từng thấy nhiều máu đổ, thấy những vết thương, Nhi từng tự tay mình cầm kim may những vết thương, nên Nhi có thể hiểu được sự đau đớn khi xem hình ảnh vết thương trong phim kinh dị, phim hành động, biết trình độ hóa trang của đạo diễn, tài diễn xuất biểu hiện sự đau đớn của diễn viên.

Nhi cũng đã sống gần những bệnh nhân ung thư, đã thấy nhiều nước mắt và cảm nhận được sự nghiệt ngã của ranh giới giữa sự sống, cái chết, nên Nhi thông cảm với những bi kịch trong phim tâm lý, tình cảm; ví dụ cô gái hay chàng trai mắc bệnh ung thư, nhưng vẫn níu kéo thời gian trong tình yêu, mà lắm người cười cợt là sến, nhàm.

Khi còn nhỏ, NHi không bao giờ hiểu được tại sao Roméo và Juilliet lại chọn cái chết, hay những người có thể hi sinh bản thân vì người mình yêu như vậy ? Cho đến ngày, Nhi nếm vị cay đắng của một tình yêu bị ngăn trở, Nhi hiểu sự đau khổ của nhớ thương, của xa cách. Một ngày Nhi đứng bên cửa sổ tầng 4 mà chỉ muốn nhảy qua khỏi ban công để tự giải thoát mình khỏi những đau khổ đó, những ngày đó Nhi mới thông cảm và hiểu được những giọt nước mắt và cái chết trong phim tình cảm. Khi Nhi ngồi xem phim The Adjustment Bureau, Nhi không thấy nó sến hay nhảm nhí, nhưng Nhi thấy hình ảnh tình yêu bị cấm đoán của mình, và bất giác Nhi rơi nước mắt, khóc thật nhiều.

Phim Sucker Punch là 1 ví dụ khác, Nhi hiểu phản ứng giận dữ của các bạn trước một bộ phim khó hiểu và lộn xộn như thế, nhưng Nhi nói thật là Nhi vừa xem nó vừa mỉm cười, và thấy lòng miên man nhớ về thời đi học của mình. Ừ, năm lớp 12 trường lớp và những kì thi đối với Nhi giống như ngục tù và áp lực khủng khiếp, mà tâm hồn Nhi phải chịu đựng, vẫy vùng bất lực như các em gái trong phim Sucker Punch. Nhi cũng từng tưởng tượng và tìm một giải thoát như các em ấy. Nhi nhìn những bài toán, những đề thi, những kì kiểm tra giống như những thử thách, kẻ thù mà Nhi phải tiêu diệt để đi tìm tự do, mỗi ngày thi như một chiến dịch quân sự mà Nhi là chiến sĩ phải chiến đấu để vượt qua. Bộ phim đọng lại trong đầu Nhi bằng câu nói: Ai giam giữ bạn, và ai nắm giữ chìa khóa, ai giải thoát cho bạn khỏi ngục tù ? Đó chính là bạn, bạn có đủ vũ khí, bây giờ hãy chiến đấu.
Tương tự, khi Nhi xem Black Swan, Nhi thương cô gái Nina kì lạ, khi Nhi thấy lại chính mình trong những áp lực, những cạnh tranh mình đã trải qua (khi học đại học, Nhi phải cố hết sức mình để giành học bổng du học trong số bạn bè cùng lớp, mục tiêu đạt ra là phải sử dụng được tiếng Pháp sau 3 năm, nên có lúc Nhi thấy mình hóa điên vì tham vọng và đam mê với môn tiếng Pháp mình đang rèn luyện.)

Nhi muốn nhắn nhủ các bạn, đừng khắc khe quá khi xem phim, bạn đang chăm sóc chính bản thân mình, hãy thả lỏng tâm hồn và rộng lượng hơn, để cảm nhận hết cái hay của bộ phim. Đừng phủ nhận bộ phim một cách quá vô lý, ví dụ: tôi không thích múa ballet, nên không thấy Black swan hay, phim A dở vì diễn viên xấu, tôi kì vọng nhiều nhưng bộ phim không đáp ứng như mong đợi... vân vân. Các bạn đang tự đánh mất cơ hội để yêu thương và chăm sóc cho chính bản thân mình. Hãy mở cửa tâm hồn, và bạn sẽ thấy mình giàu thêm, sống tốt hơn.

Thân mến.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

rongcanlc

Well-Known Member
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

đôi điều chia sẻ với Nhi sau khi Nhi xóa mất reply của mình ,đối với mình bộ phim là phương tiện giải trí ,nếu gặp 1 bộ phim ko hay hoặc mình ko thích thì mình có thể bỏ qua xem phim khác ,mình chọn phim chứ phim không chọn mình ,ko thể thay đổi tính cách ,sở thích chỉ để làm hài lòng 1 bộ phim được ,nếu bạn nào đồng ý thì ấn thanks nhé
thêm 1 số ý kiến về bạn ,hình như bạn là nữ thì phải ,qua bài viết của bạn thấy bạn khá nhạy cảm và cầu kỳ trong việc xem phim ,1 điều mà mình không đồng tình chút nào ,ko cần thiết phải đặt nặng vấn đề xem phim như thế
hơn nữa như tôi đã nói ,tôi ko chọn phim theo giải thưởng ,chỉ chọn phim theo những gì tôi thu nhận được từ thông tin về bộ phim ,nội dung ko truyền tải được điều mình cần thì chọn phim khác cũng được
 
Chỉnh sửa lần cuối:

lengockhanhi

Film critic
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Mỗi người có cách riêng để chăm sóc bản thân mình. Nhi chọn cách sống rộng lượng. Không phải Nhi làm điều đó để bị lệ thuộc vào bộ phim, mà để tự yêu thương chính mình.
Thứ nữa là Nhi tôn trọng công sức và nhiệt tình của đoàn làm phim.
Chọn phim hay, tránh phim dở cũng là 1 cách yêu thương bản thân mình.
Nhi không ép ai phải sống theo cách Nhi sống cả. Nhi chỉ đề nghị thôi, vậy nha.

Còn bạn nè, Nhi tôn trọng tất cả tư tưởng của bạn hay người khác, Nhi xóa những bài đó là để giải thoát bạn khỏi cuộc tranh cãi mà Nhi biết sẽ không mang lại gì ngoài bực tức trong lòng bạn.

Thân.
 

rongcanlc

Well-Known Member
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

dù sao vụ cãi nhau đó chắc cũng chả đi đến đâu ,nhưng mình thấy buồn vì thời gian gần đây Holywood có nhiều phim chất lượng thấp nhưng Bluray đều đều ,1 ví dụ là Drive Angry ,trong khi nhiều bộ phim hay của những năm trước thì việc ra đĩa Bluray rất chậm chạp ,giờ tìm đâu được những bộ phim hay như Forrest Gump ,I am Sam ,nội dung của những bộ phim này bình dị mà sâu sắc ,dễ hiểu ,cần chi phải vẽ vời hoa lá cành như Sucker Punch ,hay là phải đưa ra những ý tưởng cao siêu trên trời dưới biển ,cuộc sống ở quanh chúng ta ,sao ko viết về chính nó
 
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Theo em nghĩ thì film ảnh cũng được áp dụng thuyết tương đối của Eistein. Như những lần nói vui của Einstein để giải thích thuyết tương đối cho những người không hiểu nó, thì cũng có thể nói film X này hay với người A nhưng đối với người B thì nó dở. Sở thích mỗi người mỗi khác. Mình đã bỏ thời gian ra để coi 1 bộ film, ít nhất là 1h30. Sau khi xem xong thì đừng vội kết luận film này dở, hãy tìm kiếm xem trong film có gì hay, để lại ấn tượng cho mình về bộ film đó không. Bởi vì khi mình kiếm ra được 1 điều nhỏ nhặt nào đó thì mình đã không uổng phí mất 1h30 phút ngồi coi bộ film đó.
 

rongcanlc

Well-Known Member
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

như bạn Nhi đã nói rồi đấy ,ngay cả trong phim Sucker Punch cũng có ý tưởng hay ,thông thường đa số các phim đều tối thiểu có 1 chi tiết nào đó sáng giá ,kỹ xảo hoặc kịch bản ,diễn xuất v.v. ,những phim đó ko được phần đông khán giả đón nhận có thể do sự kết nối giữa các yếu tố của bộ phim không được thông suốt mà thôi ,ví dụ như Tron : Legacy ,tuy mình ko đủ kiên nhẫn để xem hết bộ phim ,nhưng mình rất ấn tượng với kỹ xảo ,các đồ vật trong phim ,khả năng sáng tạo của đạo diễn trong phim này thật sự rất tuyệt vời
dù năm nay là năm 2011 nhưng mình vẫn chưa xem bộ phim Avatar ,vì nghe anh em trên diễn đàn chê phim nhiều quá nên chán ko muốn down ,tuy nhiên hôm nay Star Movies chiếu lại phim này ,xem chỉ 1 đoạn thôi nhưng mình thấy nội dung phim rất ổn từ kỹ xảo đến nội dung ,đang tranh thủ kéo bản full (+ 16 phút hay gì đó đại loại thế ) về xem ,biết đâu đây lại là 1 ví dụ khác về việc so sánh phim hay ,phim dở
 

xversion1

Banned
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Một bộ phim có hay hay không phụ thuôc rất nhiều vào tâm trạng của người xem, hoàn cảnh của người xem, hệ tư tưởng của người xem, kinh nghiệm của người xem, cường độ xem phim và thậm chí cách tiếp cận của người xem với bộ phim. Các bác sẽ ngạc nhiên khi thấy rằng chất lượng nghệ thuật của 1 bộ phim hoàn toàn không quan trọng bằng những thứ mà em vừa liệt kê ở trên. Một bộ phim đoạt giải Oscar vì nó thỏa mãn những tiêu chuẩn nào đó về nghệ thuật mà hội đồng đánh giá đưa ra. Nó có thể là hay nếu xét theo những tiêu chuẩn đó nhưng không có nghĩa là 1 bộ phim hay (The Darknight đúng là 1 bộ phim hay nhưng em thật sự không thể hiểu tại sao người ta lại cho nó là hay nhất trong top 50!?!???!!!). Khi nào có thời gian em sẽ post 1 bài về các phân tích trên của em cho các bác nghiên cứu xem sao. Vậy cho nên vì mỗi con người đều có những hoàn cảnh khác nhau. tâm trạng mỗi lúc khác nhau, hệ tư tưởng khác nhau, kinh nghiệm khác nhau, mức độ quan tâm đến điện ảnh khác nhau, cách tiếp cận với 1 bộ phim nào đó khác nhau... nên mỗi người đều sẽ đánh giá 1 bộ phim khác nhau là tất lẽ dĩ ngẫu.

Chú mình là công an và học tiếng Trung lúc nào chú cũng khen những bộ phim điều tra của Tàu là hay là "Nó phải điều tra như thế chứ!"
Ông bà mình từng đánh Pháp đánh Mỹ nên chỉ thích thú với những bộ phim chiến tranh ngày xưa của Việt Nam, chê phim Mỹ tơi bời mặc dù chưa xem 1 phim nào.
Ngày xưa ai mà không kết phim "Đơn giản tôi là Maria" cả người lớn, người già, trẻ nhỏ... bởi đơn giản khi đó đâu có nhiều phim để xem như bây giờ, họ còn phim gì để mà xem nữa.

Bạn Nhi là người rộng lượng thì sẽ nhìn nhận 1 bộ phim dưới con mắt của 1 người rộng lượng và hiển nhiên cũng đánh giá 1 bộ phim khác với "những người không rộng lượng như bạn Nhi"

Theo mình thì ý của bạn Nhi ở đây đã quá rõ ràng là muốn khuyên các bạn hay xem xét bộ phim theo 1 cách khác, có thể là thay đổi 1 chút trong tư tưởng hay cách nhìn của mình để đánh giá 1 bộ phim, thử dùng 1 lối suy nghĩ khác 1 cách tiếp cận khác với những cách mà các bạn vẫn thường làm. Chứ không phải là ý muốn nói cụ thể bộ phim này hay bộ phim kia dở.

Cho nên các bác không nên tranh luận nếu không thực sự hiểu người khác nói gì và mình nói gì.
 
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Mình nghĩ mỗi người đều có 1 thang đánh giá khác nhau cho bộ phim mình xem. Có người thích coi tình cảm, người thích hành động, người thích kinh dị... Có người thì quan tâm cốt truyện, nội dung, có người thì quan tâm kỹ xảo, người quan tâm nhạc phim, người quan tâm diễn viên...

Mình cũng hay đọc đánh giá trên IMDB, vì nó đa chiều, và cũng có nhiều comment vô lý, chung chung, nhưng những comment đó, giúp mình có cái nhìn bao quát bộ phim hơn, có thể nhận rõ phim đang thiếu gì, có gì... chứ không phụ thuộc vào một định hướng nào đó, từ một bài viết nào đó.
Mình ko ủng hộ việc đả kích lẫn nhau khi bình luận một bộ phim, nhưng việc chấm theo thang điểm của mình, và nói lên quan điểm của mình về bộ phim đó thì mình ủng hộ. Chẳng hạn như phim Kungfu Panda 2, mình thấy bác chủ thread bị ném đá tan tác, nhưng mình lại thấy bác ấy giúp mình soi kỹ từng chi tiết và so sánh với phần một.
Có chăng, chúng ta đang khắt khe với nhau khi cùng bình luận một bộ phim???

Mình cũng đồng tình với bác rongcanlc, mình xem một bộ phim, mình muốn sau đó đọng lại là cảm xúc của mình, chứ không phải là cảm xúc dc hướng dẫn từ các bài review, vì có ráng nghĩ, có khi cũng chả nghĩ ra dc như người ta.Như phim sucker punch cũng vậy, mình thấy người ta khen, khen đúng đấy chứ, nhưng mà cá nhân mình thì chả quan tâm đến cách làm phim, ẩn dụ gì đó, nên mình ko thích. Và không nên làm gì mà mình ko thích, đúng ko ạ?

Một tuần có biết bao nhiêu là phim mới, và nếu đi làm thì ít ai rảnh để coi hết đống đó, vậy nên, mình dù tính tình khá dễ dãi, lại khá khắt khe trong việc xem phim. Mình thà coi lại Forest Gump, A Beautiful Mind, Gladiator, LOTR ... chứ ko coi phim mà mình cảm thấy không hợp. Với lại, mất 1h30 phút mà nội dung bộ phim muốn truyền tải là ít, thì theo mình là không nên coi. Với lại, nội dung mà phim đó muốn gửi gắm, có khi bạn sẽ tìm thấy trong phim nào đó, hay hơn chẳng hạn...
Vậy nên, cứ thả mình vào ghế, mở bộ phim mình yêu thích và thưởng thức :) Sau đó lên đây chém gió vài câu cho vui.
Còn ai nói ngả nghiêng, khen chê phim này nọ, kệ họ.
 

rongcanlc

Well-Known Member
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

giò mới có bạn nowforever diễn tả hết ý mà mình muốn nói ,với số lượng phim làm như nấm mọc sau mưa thế này ,tìm được 1 bộ phim hay ko đơn giản ,hơn nữa có nhiều bộ phim chung 1 tư tưởng ,có thể mình ko thích phim này thì chuyển qua phim khác ,vẫn cảm nhận được tư tưởng hay mà ko cảm thấy bực mình vì lãng phí thời gian xem bộ phim kia ,mọi người cũng phải đi làm ,nên ít ai muốn lãng phí thời gian nghỉ ngơi quý báu của mình cả
 
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Mình cũng kể 1 câu chuyện không biết có liên quan gì không nhé : Cách đây 4 năm hồi mình con đang ở bên Nam Phi, mình và 1 số người bạn có đi ra rạp chiếu phim để xem phim , phim nào mới ra là xem phim đó . Hồi đó tiếng Anh mình kém lắm xem thì xem nhưng không hiểu hết nội dung , hay phải hỏi bạn bè dịch hộ vì không có phụ đề mà . Mình cũng là người mê phim từ nhỏ có điều mình hay chọn phim theo diễn viên thôi. Lần đó cả hội kéo nhau ra rạp và chọn 1 phim mới nhất để xem , bạn bè cho mình chọn vì rạp chiếu rất nhiều phim cùng 1 lúc mà. Các bạn biết mình chọn phim gì không ? APOCALYPTO . Mình chọn phim này đơn giản không phải vì poster lôi quấn hấp dẫn gì cả mà đơn giản dòng đầu tiên trên poster có in tên Mel Gibson diễn viên nổi tiếng mà thôi. Mới đầu mình nghĩ đây chắc là phim hiện đại hành động nên coi 10' đầu mà vẫn chưa thấy Mel Gibson và mình bắt đầu thấy chán nhưng trót mua vé rồi nên thôi kệ cả nhóm cứ ngồi xem tạm vậy . Thế nhưng các bạn biết thế nào không? Gần 2 tiếng mình và nhóm bạn tập trung dán mắt vào xem phim và không đứa nào nói với nhau 1 câu nào cả . Cuối cùng khi bộ phim kết thúc đèn bật lên cả nhóm mới quay ra nói đúng 1 câu phim hay quá . Rất nhiều người cũng đã xem phim này rồi và cũng nhiều người không thích phim này nhưng đối với mình apocalypto thật sự ấn tượng. Quan điểm của mình trong câu chuyện này là ủng hộ ý kiến của Khả Nhi. Mình nên rộng lượng với 1 bộ phim không phải là phim nào cũng phải xem phim nào cũng phải thấy hay thì không phải, quan trọng là điều mình rút ra từ những bộ phim . Hồi xưa mình chúa ghét phim tâm lý tình cảm , chỉ thích hành động thôi nhưng bây giờ mình lại nghĩ khác rồi . Đặc biệt sau khi xem xong The READER , VALENTINEDAY .... Như vậy có phải mình đã rộng lượng hơn không những 1 bộ phim mà là về qua điểm xem phim không hả Nhi ?
 

thich_xem_phim

Active Member
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Ý nghĩa cái hình minh họa trong bài viết của Nhi theo tui hiểu là:

+ Vòng tròn 1 (love = tình yêu): Chúng ta là những người yêu điện ảnh, thích xem phim.
+ Vòng tròn 2 (abundance = sự đa dạng): Chúng ta thừa nhận rằng phim có nhiều thể loại, người xem phim cũng đa dạng luôn, nên phim hay với người này dở với người kia là chuyện bình thường.
+ Vòng tròn 3 (exchange = sự trao đổi): Chúng ta xem phim xong thì trao đổi, thảo luận về bộ phim để hiểu phim hơn, hiểu được các góc nhìn khác nhau của những người xem phim.
+ Vùng giao nhau của 3 vòng tròn (generosity): Khi chúng ta yêu, thừa nhận sự đa dạng và trao đổi với nhau về bộ phim thì sẽ có cái nhìn rộng lượng hơn đối với bộ phim.

Hiểu vậy đúng không Nhi?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

có lẽ ....mình mạn phép nói ..cuộc sống của bạn đã là một bộ phim rồi ....những đau khổ, đắng cay.. niềm vui , hân hoan và cả nỗi buồn bạn đều có trong đó cả ...cuộc sống như một bộ phim ... vậy... nhưng hồi kết có một số ngừời có kết thúc tốt đẹp.. những ngừoi khác lại không được như ý muốn ...
có lẽ bạn sẽ nói mình là ngừời không biết gì .. nhưng mình chỉ có thể nói ..nếu một lúc nào đó bạn tình cờ xem một bộ phim và thấy thấp thoáng trong đó hình ảnh của chính mình hay một ai đó ... lúc đầu có thể bạn sẽ ngạc nhiên nhưng khi ngồi ngẫm ngĩ lại bạn sẽ thấy đâu cần phải đi đâu xa..cuộc sống của bạn đã là một bộ phim rồi đó...
 

thanhxuht87

Active Member
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Cảm ơn bài viết của bạn, rất sâu sắc
 

wildwolf91

Active Member
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Mỗi người là một cá thể riêng biệt, quan điểm có thể giao nhau nhưng không bao giờ trùng nhau 100%.

Tôi có một người bạn có cùng gu xem phim và cùng chia sẻ những quan điểm về một bộ phim theo kiểu "tư tưởng lớn gặp nhau". Nhưng bạn ấy có thành kiến đặc biệt với những bộ phim superhero (X-men, Superman, Spiderman, Thor, Iron man...) trong khi tôi lại yêu thích nhiều bộ phim superhero.
Rất nhiều bạn bè của tôi chỉ thích xem những bộ phim kinh dị máu me (Friday 13th, Saw, The hill have eyes...) hay hành động máu lửa (Expendable, Rambo, Drive angry...) và chẳng bao giờ coi những phim "nhạt phèo" như Love atually, The notebook, Secondhand Lions, The curious case of Benjamin Button...

Tôi không bao giờ chỉ trích bạn tôi là "thành kiến cực đoan" hay chê gu coi phim "bình dân" của họ, và tự coi gu coi phim của tôi là cao siêu, quý phái, bác học gì cả. Điều đó theo tôi cũng giống như so sánh...phở bò ngon hơn bánh tráng trộn vậy. Không nên áp đặt suy nghĩ, sở thích, quan điểm của mình lên người khác.

Tóm lại, tôi mong mọi người không chỉ rộng lượng hơn với phim mà cả với người xem phim.
 

vuquyty

New Member
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Em nghĩ là đối với phim dở thì nên tìm ra được cái hay của nó , vì đằng nào cũng xem rồi, ko tìm thấy được điều gì thú vị sau gần 2 tiếng xem phim thì tiếc đứt ruột.
Còn đương nhiên có lẽ đối với phim hay, và thậm chí cả phim chỉ kha khá, thì nên tìm ra một vài cái dở ...và chỉ cho những ng không nhìn thấy.Em nghĩ như thế nghĩa là chúng ta chia sẻ kiến thức , thậm chí chia sẻ cả cách cảm thụ với nhau , thế thì mới dẫn đến phát triển. Mà thực ra thì có lẽ với những phim cũng phải kha khá , hoặc để lại một ấn tượng nào đó thì chúng ta mới phát biểu về nó, chứ với những phim hoặc bị chính trị hóa, hoặc bị sản xuất và viết kịch bản theo kiểu vô trách nhiệm ....thì có lẽ chả ai thèm phát biểu câu nào. Có lẽ việc xem những phim đấy có lẽ đã là rộng lượng với phim rồi. Ví dụ phim chế Stan Helsing..xin lỗi vì thực sự em ko đủ kiên nhẫn để xem hết phim nên ko ...rộng lượng lắm. Hay một số phim truyền hình Việt Nam và Trung Quốc hay chiếu trên tivi ngày xưa
 
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Mình đi làm về, tối mệt chỉ muốn xem bộ phim để giải trí. Xem xong mai quên mất là mình đã xem phim gì. Đó do từng người cảm nhận thôi mà, tranh luận làm gì nhiều
 

sieulong

Well-Known Member
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Mình đi làm về, tối mệt chỉ muốn xem bộ phim để giải trí. Xem xong mai quên mất là mình đã xem phim gì. Đó do từng người cảm nhận thôi mà, tranh luận làm gì nhiều

đọc từ đầu đến cuối không sót cái bình luận nào. nhưng thích nhất là cái này. hì hì ... nếu mà không phải bài viết này được đưa lên trang 1 của forum mình cũng không có cơ hội đọc.. hì

có người sống để ăn, có người ăn để sống. Có người coi phim để thư giãn, giải trí có người thì thích "hưởng thụ" từ 1 bộ phim, hoặc là như mình đọc được ở đâu đó "qua một bộ phim người ta sống tốt hơn một chút". Xin miễn bình luận về tính đúng sai, vốn là mỗi người đứng trên một cơ sở khác hẳn nhau để mà lập luận, thì tranh luận đến 20 năm, sự việc vẫn như vậy chả thay đổi gì hết.

Sorry bạn chủ thread, bài viết của bạn mình đồng ý được đoạn cuối cùng của bạn. Tuy nhiên lại 100% là suy nghĩ lập luận cá nhân bạn, thế thì dựa vào đâu để khuyên người khác nên thế này hay là nên thế kia, khi mà ý kiến của bản thân bạn có thể là thích hợp với bạn nhưng không thích hợp với người khác.

Mình dùng chữ "thích hợp" chứ không nói đến đúng sai. vì trong cuộc sống của mình, chỉ có cái đúng với người này hoặc sai với người kia, chứ không có gì là đúng sai tuyệt đối.

à quên nữa... phim ảnh là nghệ thuật. Nhưng mà, để được xem phim tôi phải trả tiền, tức là tôi đã phải trả tiền để được sử dụng một sản phẩm. Đối với phần lớn các sản phẩm hàng hóa, nếu như chất lượng không đúng như quảng cáo tôi có thể yêu cầu trả tiền lại, hoạc trong một khoảng thời gian nhất định đem hàng trả lại. Nhưng phim thì không, tức là đối với người tiêu dùng đây là một điều không công bằng, cho nên cá nhân tôi nghĩ, phim không hay thì phải chê, chê một cách nghiêm túc, để những nhà sản xuất phim có trách nhiệm với sản phẩm của mình hơn.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

tri2061990

Well-Known Member
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Mình nghĩ chỉ không nên đánh giá 1 bộ phim hay hoặc dở hoàn toàn bằng cảm tính,tâm trạng nhất thời của mình;chẳng hạn với phim lịch sử mà mắc quá nhìêu sai sót về kiến trúc,trang phục,phương tiện...thì điều đó là không thể chấp nhận được
 
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Mình đi làm về, tối mệt chỉ muốn xem bộ phim để giải trí. Xem xong mai quên mất là mình đã xem phim gì. Đó do từng người cảm nhận thôi mà, tranh luận làm gì nhiều
Vote comment cô đọng nhất :D
Bác Nhi viết bài đừng nên áp đặt suy nghĩ nữa, hãy viết theo hướng mở cho mọi người cùng đóng góp ý kiến.
 

vuquyty

New Member
Ðề: Này bạn, tại sao ta không thể rộng lượng hơn với bộ phim ?

Có muốn cũng chả ai áp đặt được ai đâu, đến bố mẹ có áp đặt được con cái đâu mà , các bác lo j chuyện người ta áp đặt. Văn phong , ngôn ngữ nó làm mọi người tưởng là áp đặt được thôi. Bằng chứng đấy, bao nhiêu ng bảo như thế là áp đặt , xong bảo của tôi phải thế này cơ. Cuối cùng tác giả có áp đặt được những người ko muốn bị áp đặt đâu ;)

Em đề nghị đưa ra các quan điểm của mình chứ ko đánh giá. Nghĩa là mình thấy nên thế nào thì phát biểu, và thế thôi, chứ lại thêm 1 câu : " bạn blahblah nói thế là áp đặt quá" thì những post sau lại cứ phải tranh luận xem thế nào là áp đặt...:| . Đây là nói chuyện ngoài chủ đề được bình luận và làm khán giả phải xem những tranh cãi về một vấn đề....nhân sinh quan rồi thậm chí có thể lan sang triết học rồi có khi lôi cả Mác mủng Mao miếc Lênin thì ...

Mà em thấy nếu bạn cứng cựa thì chả ai áp hay đặt đươc gì bạn, đâu có dễ thay đổi con người.

Như bạn ở trên nói"Có người coi phim để thư giãn, giải trí có người thì thích "hưởng thụ" từ 1 bộ phim, hoặc là như mình đọc được ở đâu đó "qua một bộ phim người ta sống tốt hơn một chút". Xin miễn bình luận về tính đúng sai, vốn là mỗi người đứng trên một cơ sở khác hẳn nhau để mà lập luận, thì tranh luận đến 20 năm, sự việc vẫn như vậy chả thay đổi gì hết. "

Mình nghĩ cái ví dụ ở trên của b là nói về cách xem phim, chứ không phải cơ sở lập luận. Còn thì xin lỗi vì vừa nói ở trên là ko nên nói ch ngoài lề topic , xin nhắc lại topic là về chuyện có nên rộng lượng với phim hay ko >:), ko có í j đâu nhé)

Tiếp , những người xem phim để giải trí, xem xong quên mất là xem phim gì.. thì đúng là sẽ không gây tranh luận. Thú thật đó cũng là cách xem phim của cả ông Bố của em , mà ai chả có lúc xem kiểu đấy. Nhưng cũng chả phải phim nào các bác cũng thế được đâu. Ai mà xem phải phim nào quá dở thì bét nhất vừa xem có khi cũng phải buột mồm chửi bậy 1 câu. Tò mò hơn tí thì lên đây tung quan điểm của mình ra, xem có đúng ko . Mà cách xem phim này thì không làm cho người xem bực mình vì phim, khó chịu vì phim, nghĩa là đối tượng của bài viết này. Hôm sau quên luôn thì bực mình cái nỗi gì. Topic này nói về những ng xem xong bực mình đến nỗi phải lên tiếng cơ:|

Nếu ví dụ có quá vênh xin thông cảm. Mozart nghe nhạc phải khác ông chủ tịch phường nghe nhạc. Nhưng mình khá chắc là hai ông nếu gặp nhau cũng sẽ vui vẻ nếu nghe người kia phát biểu về cùng 1 bài nhạc. Tôn trọng lẫn nhau mà ( ví dụ hơi khập khiễng, một phần mình nghĩ Mozart theo lịch sử ghi lại là vui tính, còn chủ tịch phường chứ kể cả chủ tịch nước mà nghe Mozart phát biểu xong mà lại chê bai thì có lẽ cũng là loại vớ vẩn thôi, thế thì ai ông chả chê được) Tất nhiên ví dụ trên thành công vì Mozart là người nổi tiếng , giỏi và cũng dễ tính, nếu phim j về Beethoven miêu tả đúng về tính cách beethoven, thì cùng ví dụ trên, ông Beethoven sẽ cầm gậy phang luôn chủ tịch phường chứ chả nhã nhặn j.

Dài dòng ra để ngắn gọn lại là nghe một cơ sở lập luận khác, nghe một í kiến khác hẳn, miễn là nó được đầu tư nghiên cứu, hoặc nó được phun ra bởi một người hiểu biết, thì cũng đáng nghe chứ sao. Hơn nữa, cũng đáng được tôn trọng. Thậm chí khuyến khích. Nghĩa là không bị dập kiểu " Thôi nói thế không nghe được, nói kiểu khác đi" Làm sao một người có thể thay đổi vù phát xong nói kiểu khác được. Tập cả vài năm còn khó. Đố bạn gì từ xem phim xong quên luôn chuyển sang nghiện viết review phim?
Thế mới thấy các bác mà công trình khoa học bị xếp xó thì còn chán đời đến cỡ nào nhỉ biết đâu lại ra trát phấn, rạch mép xong cười cười đeo mặt hề đi đánh bom >:)
 
Bên trên