Chuyện của năm hai đại học 2007:
Em đi học và hồi đó em thường ghé ăn cơm ở khu Nguyễn Trãi vs Cống Quỳnh, gần đó có quán cơm chay Phát Quang ngon cực. Em mê cơm chay lắm, ăn rất là ngon lại lành cái bao tử, bao tử em yếu chỉ thích bia thôi
Tối cuối tuần thứ bảy em đi chơi và chả biết sao hứng quá đi khuya đến nửa đêm mới về. Em lại chạy qua khu đó, rồi đến gần vòng xoay, chính xác là đối diện cái quán Ngọc Linh hôm bữa mấy ae HDSG của HDVN nhậu ấy gặp 1 cô bé đang lụi cụi sửa xe. Em nói thật em chả biết sửa gì đâu, xe em chỉ biết thay nhớt vs tăng xên thôi, còn cái chuyện máy móc em thua. Em đi chậm liếc ngang qua thấy xên xe bị tuột, 1 chiếc Max 2 màu đỏ mận chín. Sau đó...em chạy xe tiếp.
Chạy đến chỗ vòng xoay Ngã 6 Điện Biên Phủ vs Nguyễn Văn Cừ nghĩ sao em quay lại. Thật sự em cũng chả hiểu, có lẽ cũng cảm thấy tội cô bé và mình là đàn ông, giữa đêm khuya thế mà hư xe ko có ai giúp chắc tiêu. Em chạy lại dựng xe, em bảo ngồi lên chiếc xe và đợi chút. Em ko biết sửa đâu, em nói đợi để em...chạy đi kiếm ông sửa xe.
Em chạy vòng xuống khu Trống Đồng may phước kiếm được 1 chú còn sửa, nói chú ấy đi theo để sửa, chú ấy sợ vì nghĩ mình là cướ gì dó. Thành ra em phải năn nỉ mãi, tip trước 50k tiền công, hic sinh viên nghèo mà...chơi sang, rõ ngốc các bác nhỉ. Chuyện sau đó xe em gái đó được sửa, cô bé mừng và cảm ơn, tiền công hết 80k, em đó k đủ thế là em cho mượn 50k nữa. Thành ra em mất 100k tiền dại gái cái đêm đó, mà em cũng mê gái thật. Chuyện xong nhé, em k xin số đt, cũng ko có ý sẽ giữ liên hệ gì cả nhé, xem như 1 chuyện đời thường của cuộc sống thôi!
Chuyện của hiện tại 2012:
Trong cuộc sống có câu "hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng" quả k sai. Em hiện có buôn bán lặt vặt và đang cần kiếm một nguồn hàng. Em có tìm được một chị buôn hàng nhưng cái khổ là k cho gối đầu nhiều, em xin gội 30% tiền hàng mà nhất định k được, hàng này lại đang khan nữa. Hôm bữa xin cái hẹn đến nhà riêng bà đầu mối để thương lượng và...em gặp lại cô bé ngày xưa. Ôi đời, cô bé là con gái của bà mối, hố hố.
Thế là em được gối 30% và còn được bonus thêm chiết khấu thương mại nữa, há há sướng quá. Tính đi cách đây 5 năm 100k đồng VN giá trị tính đến bây giờ là (1+t%)^n lên = 500k bây giờ ấy nhỉ. Giá trị mà em được hưởng lại từ cái lần làm ơn bất đắc dĩ đó lớn lao quá, thật chả ai ngờ trái đất tròn thật.
Thế nên bác nào nếu đã làm ơn dù là bất đắc dĩ như em cũng đừng suy nghĩ nữa. Biết đâu cuộc sống sau này ta được giúp lại hơn thế gấp 10, gấp 100 lần. Còn ai ở ác thì cũng đừng nghĩ sẽ lọt được, cái gì cũng có nhân quả hết. Em đang sung sướng quá các bác ạ. Tối nay em đi ăn lẩu cá với ghệ để mừng cái mối hàng mới này, à mà ko biết con ghệ nó có nghĩ em cắm sừng nó ko nhỉ? @@!
Chuyện vỉa hè san sẻ cùng mấy bác, các bác comment lịch sự nha
Em đi học và hồi đó em thường ghé ăn cơm ở khu Nguyễn Trãi vs Cống Quỳnh, gần đó có quán cơm chay Phát Quang ngon cực. Em mê cơm chay lắm, ăn rất là ngon lại lành cái bao tử, bao tử em yếu chỉ thích bia thôi
Tối cuối tuần thứ bảy em đi chơi và chả biết sao hứng quá đi khuya đến nửa đêm mới về. Em lại chạy qua khu đó, rồi đến gần vòng xoay, chính xác là đối diện cái quán Ngọc Linh hôm bữa mấy ae HDSG của HDVN nhậu ấy gặp 1 cô bé đang lụi cụi sửa xe. Em nói thật em chả biết sửa gì đâu, xe em chỉ biết thay nhớt vs tăng xên thôi, còn cái chuyện máy móc em thua. Em đi chậm liếc ngang qua thấy xên xe bị tuột, 1 chiếc Max 2 màu đỏ mận chín. Sau đó...em chạy xe tiếp.
Chạy đến chỗ vòng xoay Ngã 6 Điện Biên Phủ vs Nguyễn Văn Cừ nghĩ sao em quay lại. Thật sự em cũng chả hiểu, có lẽ cũng cảm thấy tội cô bé và mình là đàn ông, giữa đêm khuya thế mà hư xe ko có ai giúp chắc tiêu. Em chạy lại dựng xe, em bảo ngồi lên chiếc xe và đợi chút. Em ko biết sửa đâu, em nói đợi để em...chạy đi kiếm ông sửa xe.
Em chạy vòng xuống khu Trống Đồng may phước kiếm được 1 chú còn sửa, nói chú ấy đi theo để sửa, chú ấy sợ vì nghĩ mình là cướ gì dó. Thành ra em phải năn nỉ mãi, tip trước 50k tiền công, hic sinh viên nghèo mà...chơi sang, rõ ngốc các bác nhỉ. Chuyện sau đó xe em gái đó được sửa, cô bé mừng và cảm ơn, tiền công hết 80k, em đó k đủ thế là em cho mượn 50k nữa. Thành ra em mất 100k tiền dại gái cái đêm đó, mà em cũng mê gái thật. Chuyện xong nhé, em k xin số đt, cũng ko có ý sẽ giữ liên hệ gì cả nhé, xem như 1 chuyện đời thường của cuộc sống thôi!
Chuyện của hiện tại 2012:
Trong cuộc sống có câu "hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng" quả k sai. Em hiện có buôn bán lặt vặt và đang cần kiếm một nguồn hàng. Em có tìm được một chị buôn hàng nhưng cái khổ là k cho gối đầu nhiều, em xin gội 30% tiền hàng mà nhất định k được, hàng này lại đang khan nữa. Hôm bữa xin cái hẹn đến nhà riêng bà đầu mối để thương lượng và...em gặp lại cô bé ngày xưa. Ôi đời, cô bé là con gái của bà mối, hố hố.
Thế là em được gối 30% và còn được bonus thêm chiết khấu thương mại nữa, há há sướng quá. Tính đi cách đây 5 năm 100k đồng VN giá trị tính đến bây giờ là (1+t%)^n lên = 500k bây giờ ấy nhỉ. Giá trị mà em được hưởng lại từ cái lần làm ơn bất đắc dĩ đó lớn lao quá, thật chả ai ngờ trái đất tròn thật.
Thế nên bác nào nếu đã làm ơn dù là bất đắc dĩ như em cũng đừng suy nghĩ nữa. Biết đâu cuộc sống sau này ta được giúp lại hơn thế gấp 10, gấp 100 lần. Còn ai ở ác thì cũng đừng nghĩ sẽ lọt được, cái gì cũng có nhân quả hết. Em đang sung sướng quá các bác ạ. Tối nay em đi ăn lẩu cá với ghệ để mừng cái mối hàng mới này, à mà ko biết con ghệ nó có nghĩ em cắm sừng nó ko nhỉ? @@!
Chuyện vỉa hè san sẻ cùng mấy bác, các bác comment lịch sự nha
Chỉnh sửa lần cuối: